Quân Niệm chống lấy thân thể đang kịch liệt đau đớn..
Tuyết Ly đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi
hắn nhanh chóng thi triển vài đạo phép khẳng định là thời gian đã đứng yên mới lần lần tiến gần cô hơn một cách đầy cẩn thận, đôi tay bất ngờ ôm lấy thân thể đó liều mạng hôn sâu
cái hôn đầu khắc cốt lấn vào linh hồn, hắn cắn nhẹ vào lưỡi mình cho máu hắn hòa lẫn vào máu cô rồi vội đọc chú
" LẤY MÁU TẾ ĐÀN LINH
HỒI HỒN HOÀN TRẢ XÁC "
…
Tiếng nói vừa dứt một làn khói mờ lần lượt bao vây tống linh hồn Tuyết Ly ra khỏi thân xác vương phi kia
Linh hồn cô thế mà lại ảm đạm như sương mù như có thể tan biến bất cứ lúc nào..
Hắn ..
nhém nữa đã muộn rồi !
\[ Ha ha..
vậy mà lại tính sai một bước\]
Tiếng nói người kia bất ngờ vang lên phá tan bức tường ngụy trang ngu ngốc này đưa bọn họ lần nữa trở về không gian đen ngòm
Quân Niệm ôm lấy linh hồn Tuyết Ly đã kiệt sức bất tỉnh chẳng nói thêm câu nào..
ấn ký đỏ tươi giữa trán lần nữa hiện lên trưng đôi mắt sâu ngút đầy lửa giận như tức thời có thể nhào lên cắn xé kẻ khốn kiếp kia !!
\- Sao ngươi dám hả !!!
\[ Đừng tức giận nha..
chỉ là ngươi vô năng đừng trách cứ ta chứ..\]
\[ Ha..
bất quá thứ ta cần đã lấy được..
vẫn là cảm ơn năng lượng của các ngươi \]
Hắn vừa nghe bàn tay ôm Tuyết Ly càng siết chặt đến run rẩy..
lần đầu tiên trong thập kỉ vô tận kia ..
Quân Niệm hắn đây thật sự tức giận..
\[ Chậc..
tiếc thật một chút nữa là thành công rồi \]
\[ Bất quá thôi vậy..
ngươi ráng chăm kỹ cô ấy nha..
\]
\[ Chủ thần các ngươi mới đây đã tới làm phiền ta rồi..
tạm biệt..
chúng ta lại gặp sớm thôi !\]
…
Đùng đùng
…
Hai người lần nữa trở lại không gian quen thuộc..
Chủ thần lúc đó đã theo sát dấu vết bí ẩn của thời không kia nhưng
thất bại..
Quân Niệm nghe kết quả càng thêm tức giận mà khiển trách nặng lời với cục quản lí..
tòa án đợt này thế mà lại nhằm vào chủ thần
Chủ thần đứng ra bồi thường và xin lỗi rất nhiều vì không bảo vệ được nhiệm vụ giả của mình..
Nhưng những bồi thường kia có xa hoa thế nào đối với hắn cũng chẳng bằng phân nửa cô gái đang nằm đó..
Hắn dùng mọi hiểu biết của mình cũng chẳng giúp cô mở mắt lần nữa..
…
Bao lâu rồi..
chẳng rõ..
hình như rất lâu rồi..
kể cả khi bọn họ trở nên vô dụng không thực thi nhiệm vụ nữa thì cũng chẳng ai khiển trách nửa lời..
Bởi đây là sai lầm tối cao lần đầu tiên chủ thần mắc phải ...
chẳng ai có thể quên phiên tòa hôm ấy..
chàng trai kia điên cuồng thế nào..
hắn thế mà chỉ đòi lại sự sống cho linh hồn nhiệm vụ giả kia..
nhưng vô ích..
linh hồn cô ấy nhạt màu quá rồi..
hình như chẳng có cách nào cả !
…
Từ đó cũng chẳng ai biết bọn họ ra sao nữa..
…
\- Kí chủ ..
cô xem dưa hấu của cô lại xanh trái rồi kìa !
…
\- Cô mà không tỉnh lại lần này tôi sẽ ăn hết thật đó !!
Không như những lần trước chỉ biết nói đâu..
sẽ thật sự..
thật sự ăn hết đó !
Nhưng mà..
nếu cô có thể lần nữa mở mắt..
chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch được không?
Tôi nói rồi..
chúng ta có thể bãi công vô thời hạn luôn !
Tốt thế mà..
cô lại không biết hưởng..
…
…
Ngốc quá !
…
Thế mà lại khóc rồi..
…
Hệ thống hắn là đồ ngu ngốc...