Quân Niệm mặt dày bò lên giường liều mạng cho cô đấm đá một hồi mệt mỏi mới được ôm mỹ nhân vào ngực một lát sau cũng ngoan ngoãn buông tay
.…
Tiếng xào nấu rôm rả phát ra từ phía phòng bếp sang trọng, hương khói bay mù mờ che đi bóng hình người con trai có một con mắt bầm tím đang đeo tạp dề con vịt..
mồ hôi ra nhưng chẳng ngừng tay xào nấm hương liên tục một lát lại ai oán nhìn vài phía sau lưng mình
phía bàn ăn cô gái chéo chân sang trọng, tay cầm đồ dũa móng vân vê bàn tay xinh đẹp của mình rồi hài lòng xới một muỗng dưa vào miệng ha hả cười ra
Xong lại nhìn vào bếp vang giọng hối thúc như bà chủ đang bảo đầu bếp nhà mình
\- Nhanh nào ! Giờ này còn chưa xong đấy à !!!
\- Xong rồi đây..
Bị hối, Quân Niệm cũng ngoan ngoãn mà bưng bê từng món lên..
đường đường là con nhà tướng khoác bào quan thế nhưng lại xuống cấp thành phục vụ thế này thì..
\[…\] Bắt người ta thành nô lệ cũng chẳng cho miếng tiện nghi nào..
đồ đáng ghét !!
Tuyết Ly đáng ghét!
"…"
Nhìn hắn một thân mồ hôi đỏ lự, gương mặt vốn nghiêm nghị lại bị cô hành ra có chút "bần" nên thôi đành rũ chút từ bi mà khen hắn vài câu, song còn gắp thức ăn cho hắn..
rồi cả hai cùng nhau vui vẻ ăn..
à thật ra chỉ có mình cô vui vẻ
người ta có được lợi gì đâu mà vui với vẻ ?!
…
\- Tuyết Ly, em muốn đi biển chơi không?
Nghe chủ ý khá hay ho cô đưa mắt nhìn qua hắn, ngưng đọng vài phút có chút suy tư mà lên tiếng
\- Quân thiếu gia xem bộ rất nhàn rỗi ? Chẳng quản công việc ở quân đội nhà mình sao..
Quân Niệm nghe cô xỉa xói biết ngay cô nhớ đến lời nói khoe mẽ lúc ở trên giường của mình mà trả thù liền mếu máo trả lời
\- Không quản..
\- Ồ..
"…" Miễn không chết đói là được!
\[…\] \=\= !!
Mặc kệ phản kháng của cô, hắn liền nhanh tay lẹ mắt mà sắp xếp chuyến du lịch cho hai người..
mặc kệ Quân gia thế nào thì mục đích của hắn đến thế giới này chỉ là để cua vợ mà thôi
với kinh nghiệm tình yêu lâu năm của mình, hắn nắm chắc vạn phần sẽ ăn..à lộn là sẽ yêu thương cô ở thế giới này và ngược lại được cô yêu thương nha !
…
Phút chốc
Chuyến bay thẳng vút lên từng tầng mây xanh ngắt bông bềnh, khung cảnh phía xa xa như những thứ vĩnh hằng luôn mặc định theo tháng năm..
đẹp đến dịu kì..
đôi lúc..
chẳng cần tìm bình yên ở đâu xa, ở đây ở đó..
ngay trong tim bây giờ..
là được rồi !
…
Cô gái tay chống cằm suy tư..
chàng trai chăm chú nhìn vào sâu tận bên trong tầm mắt đó có chút vỡ lẽ mà giật mình..
Cô luôn như thế..
sẽ hồn nhiên đến ngu ngốc, nhưng lại có lúc hiểu chuyện đến đau lòng..
nếu là hắn trước kia chắc chắn sẽ hy vọng cô hiểu biết mà nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ
...
nhưng bây giờ thì không phải ! Tuyết Ly của hắn chỉ nên hồn nhiên mà vui vẻ sống bên hắn..
mọi chuyện còn lại cứ để Quân Niệm hắn cân !!
Đưa bàn tay rắn chắc của mình xoay lấy đầu cô gái bên cạnh tựa vào vai mình, con ngươi đen láy hiện lên ôn nhu mà cúi nhẹ hôn lên mái tóc mềm mượt của cô, thì thầm từng lời
\- Em ngủ xíu đi, đến nơi anh sẽ gọi !
…
" Thình thịch "
…
" Thình thịch "
…
Chẳng rõ là nhịp tim của ai nhưng đó xuất phát từ linh hồn..
hệ thống như thế này..
cũng thật nguy hiểm đi !
…
"…" Quá nguy hiểm! Niệm Niệm lưu manh đã biến thành tên lưu manh có căn bản thực hành và thăng cấp theo từng ngày !!!
"…" Thật đáng sợ..
đáng sợ quá thôi tựa vào ngủ xíu lấy tinh thần !
nói là làm, Tuyết Ly nhanh chóng lâm vào trạng thái ngủ sâu mặc cho ánh mắt sói đói kia chưa từng di dời..
\[…\] Phải vào miệng thôi !
nữ nhân..
em không thoát được !!!