Tuyết Ly một đường về nhà trong trạng thái rất ư là bình thường, vì vậy kể cả ba cô cũng chẳng nhìn ra điểm nào khác lạ
\[ Thật sự khâm phục kí chủ, khoảnh khắc lật mặt rất chi là bánh tráng trộn \]
"…" Sao ta không nhận ra ngươi lại có tài xỉa xói này ?
\[…\] Cô không cần phải nhận ra, cái cô cần là nhanh chóng ngược hắn !
"…"
Về đến nhà, cô thấy liền thấy hàng chục cuộc gọi nhỡ của Quân Niệm, do để chế độ im lặng nên cô không để ý lắm..
giờ thì có chút ngoài ý muốn mà kinh ngạc
Cô lạnh lùng cự tuyệt thế nhưng nam nhân bình thường cao lãnh này lại chẳng thèm tức giận hơn thế là nhún nhường cô ?
" Tuyết Ly..
có phải anh làm gì sai hay không..
nói anh liền lập tức sửa có được không? "
Tin nhắn thoại và tin nhắn cứ tới liên tục như sợ phúc chốc im lặng của hắn làm cô đau lòng vậy..
Nhưng cô lại không đau lòng nha !
Đôi tay lướt lướt một hồi mất kiên nhẫn mà kéo tất cả những gì liên quan đến hắn vào danh sách đen !
\[ Giá trị bi thương của nam chủ \+10, bây giờ là 40\]
…
\- Tuyết Ly..
tôi sai ở đâu, chỉ cần em nói tôi sẽ sửa mà !
Hắn vừa tự nói vừa nhìn điện thoại đến đau cả mắt cũng không buông tha một khắc nào..
hy vọng chốc lát cô ấy hết giận lại liên hệ với hắn
Cô không biết hắn đang đau sao ?
…
Thật sự rất đau..
Bia cứ từng lon từng lon quăng xuống đầy phòng , hơi thở tĩnh mịch mệt mỏi cuốn đi toàn bộ sức lực của hắn
Chàng trai nằm đó khó khăn thở từng hơi nặng nề, sau cùng như chợt nhớ điều gì mà bật dậy lay hoay mò mẫm trong túi quần lấy ra chiếc nhẫn còn phủ một ít bụi
Hắn loạn choạng đi tìm một cái khăn sạch nhất trong ngăn tủ..
xem trọng vật trên tay mà lau từng chút như báu vật..
sợ nó sẽ bị xước
Đây là chiếc nhẫn hắn tự thiết kế, tự giám sát người ta làm 2 tháng trước..
sau cùng lại đầu tư kĩ lưỡng tự tay luyện tập khắc hai chữ "Trọn Đời " thật nhỏ góc trái viên kim cương
Tuyết Ly nói từng nghĩ cũng hắn "suốt đời"..
hắn liền tặng cô hai chữ " trọn đời" hạnh phúc..
Nhưng mà cô ấy không cần..
Bàn tay thoáng qua run rẩy mà lại làm trượt chiếc nhẫn xuống nền gạch..
tiếng " leng keng" vang lên như thủy tinh vỡ nát làm gương mặt hắn cứng đờ..
Chẳng kiềm được mà từng giọt từng giọt rơi lã chã..
Tuyết Ly..
…
\[ Giá trị bi thương của nam chủ \+10, bây giờ là 50\]
\-\-\- Sáng hôm sau \-\-\-\-
Tuyết Ly vừa bước chân khỏi nhà liền nhìn thấy gương mặt tiều tụy của chàng trai trước mặt..
Nhìn thấy cô hai tay nắm chặt của hắn có chút run lên, đôi mắt thâm quầng chứng tỏ một đêm không ngủ mà đứng đây từ sớm..
vai áo hắn vẫn còn chút sương mai
Mặt cũng đã vì lạnh mà nhạt màu hẳn..
Hắn cẩn thận tiến lại nhìn cô cười như chẳng có chuyện gì, cứ như trước kia tới đây đưa đón cô..
\- Lên xe đi..
anh đưa em đến trường..
Mùa rượu bia nồng nặc phả ra trong không khí làm cô theo phản xạ tự nhiên mà nheo mày lại, thấy cô phản cảm hắn liền nhanh chóng cam đoan..
\- Anh về sau không uống nữa..
em đừng giận..
Quân Niệm chật vật lùi về sau vài bước bảo trì khoảng cách với Tuyết Ly rồi lại hào hứng nói tiếp
\- Em xem..
tôi liệt kê hết những thói xấu của mình rồi, bắt đầu từ nay sẽ sửa từng cái một..
ngày mai tôi liền tham gia lớp học nấu ăn..
nhất định sẽ..
\- Không cần !
Tiếng nói cô lạnh nhạt vang lên làm những câu nói hắn tập từng hôm qua đến giờ nghẹn ứ lại..
Hắn cúi đầu không dám nhìn bóng dáng cô vô tình đi qua hắn tiến về xe riêng đã đợi sẵn của mình mà thẳng thừng bước đi..
Xem như hắn không tồn tại vậy..
\[ Giá trị bi thương của nam chủ \+10, bây giờ là 60\]
Không biết có phải thời tiết lạnh hay không..
nhưng sao tim hắn thấy lạnh quá..
còn đau nữa
Trái tim đáng ghét này..nó cứ nhói lên..
thật đau...