\[ Hệ Thống lập trình hoàn thành khởi động lại, kí hiệu 13..
tên Tiểu Niệm \]
\[ Xin chào kí chủ \]
Nhìn hệ thống lạnh băng lại đột ngột thay đổi khiến cô không thích ứng nổi mà lên lời mỉa mai
"…" Ủa..
nay tự nhiên hòa đồng vậy ?
\[…\]
\[ Mời xem lại bảng đánh giá TG1 \]
\- Kí hiệu 130 Tuyết Ly : nhiệm vụ giả thời không " Ác Niệm "
\- Mục tiêu : Thu thập chỉ số bất hạnh, đau khổ, hắc hóa, hận thù...
\- Thành tích hiện tại : 100
\[Tích phân nhận về của TG1 rất tốt \]
" Không phải nhờ hệ thống tài giỏi ngươi sao, khen ta làm gì ! "
\[…\] Xin kí chủ đừng xỉa xói, số liệu phản kháng từ cô đã khiến Tiểu Niệm ta được lập trình lại trạng thái hài hòa..
\[…\] Vì vậy nên hãy quên quá khứ đi !
"…" Ha..
vậy quà đền bù đâu ?
\[…\] Cứ nói tự nhiên, cứ đòi sẽ được..
còn có hay không, không biết !?
"…" Ta muốn tiểu hấu !
\[…\] Ta tên Tiểu Niệm !
"…" Ai muốn ngươi làm gì, ta muốn dưa hấu..
Tuyết Ly khinh thường cười một phát tặng hệ thống nhà mình 3 chữ "đồ tự luyến" !
\[…\] \=\= !!
Không gian trước kia bao nhiêu lạnh lẽo lại lần nữa phủ màu xanh tươi, vị trí vườn dưa tạo cho hai người cảm xúc thân thuộc đến lạ..
Chỉ là cảm xúc đó vô thức bị kiềm nén lại, chưa đợi Tuyết Ly ăn tiếp quả dưa thứ hai..
hệ thống đã nhanh chóng lên tiếng
\[ Mời kí chủ chuẩn bị tiến vào nhiệm vụ \]
"…" What ?! Chưa no đủ gì mà tiến tiến con khỉ gì..
\[ Cô muốn tiến thẳng hay xem nội dung trước\]
"…" Ta muốn ăn trước !
\[…\] Kí chủ đáng yêu đừng khiến biển xanh lại mặn !!!
Giọng hệ thống như thể nhẫn nhịn cùng cực mà đè nén thanh âm đến nỗi như dàn máy khoan đang đùng đùng va vào mặt đất cứng cỏi từng đợt lạnh óc..
Nói sao đi nữa cũng khó nghe !!
Tuyết Ly nhàm chán lắc đầu cho cái so sánh xuất sắc của mình mà điềm tĩnh quất nhanh trái dưa thứ hai mỉm cười miễn cưỡng
" Hệ thống đáng yêu chúng ta cùng xem kịch bản nào "
"…" Thật ra cô muốn nói cho hệ thống chết tiệt kia một chân lý đó là..
biển nào thì cũng mặn !!!
Kệ cho kí chủ thiểu năng kia suy nghĩ trái với lời nói, hệ thống khoan dung độ lượng là hắn đây chẳng chấp nhất thêm mà truyền tống kịch bản
Đây là vương triều họ Hạ, một quốc gia hùng mạnh dẫm lên máu xương một thời của trận chiến giữa các cường quốc bao năm, bao thế hệ lên xuống..
Hạ Quốc vẫn ngày một lớn mạnh thậm chí được mệnh danh là " nơi sự phồn hoa không có điểm dừng "
Và đương nhiên người đứng đầu càng tài giỏi, càng quyết đoán có thể giữ được oai hùng của lãnh thổ thì chẳng bao giờ là người đơn giản..
Đời vua thứ 13, Hạ Lãnh Dung..
vị hoàng tử duy nhất còn sống sót sau cuộc tranh đoạt vương quyền thế truất mọi chướng ngại vững vàng ngồi chắc ghế rồng, ánh mắt một tia nhu hòa cũng khiến người trước mặt rung rẫy mà cúi đầu
Chẳng cái gì vừa mắt hắn cả, hắn bình thường sẽ trạng thái không cảm xúc nhưng chỉ cần có cảm xúc thì tuyệt đối không thể bình thường..
Người ta đồn thổi..
chắc chắn lúc đó máu sẽ rơi !
Nguy cơ tiềm ẩn từ mọi phía được diệt trừ, khắp hoàng cung rộng lớn chỉ còn sót lại một công chúa duy nhất là Hạ Tuyết Ly..
vốn là một vật hắn xem là đồ vật liên hôn có giá trị nên cũng lười quản tới..
do vậy nàng được phép sống sót
Tuy nhiên sự việc năm đó về thân phận Tuyết Ly chẳng may lại truyền ra chứng cứ vào lúc tình cảm Lãnh Dung và nữ chủ Hiền Ly Chi đang bước cuối đậm sâu..
chuyện này đáng lẽ không liên quan gì, nhưng hoàng hậu dự định của hắn lại thành ra hoàng muội thất lạc thật sự
Tình thế sốc như vậy nhưng hắn một tia cảm xúc cùng không lộ, lúc quyết định là chẳng màn thêm gì mà đi đến bàn chuyện với Tuyết Ly..
thân là vai nữ phụ nhưng lại mơ làm chim phượng hoàng, lúc biết tin cô mừng như điên mà thổ lộ tình cảm kiềm nén của bản thân cho hắn biết chẳng nghi ngại
Sau cùng còn có ý định tính toán nữ chủ, chạm vào giới hạn của hoàng đế lập tức quy tiên..công bố thiên hạ công chúa đột ngột bệnh chết, trước lâm chung ước nguyện được thiêu thân về với đất mẹ liền cứ thế tan tro nát thịt..
Những người trong cuộc biết sự tình cũng như thế không sót một ai, dẫu cho là trái luân thường đạo lí thì Hạ Lãnh Dung hắn cũng không màn, là vua, là trời..
chẳng ai có thể dưới lòng bàn tay hắn có quyền tổn hại thanh danh của người con gái hắn yêu
Sự việc cứ thế thành kết thúc tốt đẹp lưu truyền muôn đời..
mà phía sau lớp màn chướng hào nhoáng kia, người ta muốn thưởng thức nhưng tuyệt nhiên không đụng vào..
…
Nhìn một loạt thông tin đầy đủ, cô cũng không biết nên hỏi gì..
chỉ một ý nghĩ duy nhất trong đầu..
"…" Tên nam chủ này thật trâu !!
Cái gì cũng vung sừng được..
\[…\] Đây không phải lúc cảm khái đâu, kính xin kí chủ cẩn thận mà sống sót thu thập giá trị bi thương!
"…" Có thể ăn thêm trái dưa nữa để bình tĩnh không..?
…
\[ Nhiệm vụ chính thức ban hành \]
\[ Tiến hành truyền tống \]
\[ 1 2 3 … Truyền Tống Thành Công \]
\-\-\-\-\- \-\-\-\-
Cảm xúc không phải không có, cảm xúc thân quen đấy vẫn ngự trị chỉ là..
buộc phải kiềm hãm !.