Đến lúc tỉnh dậy, nàng dụi dụi đôi mắt còn buồn ngủ.
Lại nhìn thấy Phùng Đức Trung đi tới.
“Nương nương, trà sữa đã pha xong, người có muốn dùng thử không?”
“Muốn!”
Đôi mắt Đường Tuế lập tức sáng lên.
Đã xong rồi thì sao không uống chứ.
Đường Tuế chỉ đợi một lúc, Phùng Đức Trung đã bưng khay đi tới.
Trên khay không chỉ có trà sữa mà còn có hai phần điểm tâm, một phần bánh thiên nga xốp giòn và một phần bánh ngọt hoa sen, nhìn cách tạo hình đều vô cùng độc đáo, thơm nức mũi.
Đường Tuế bưng trà sữa lên uống một ngụm, hương trà nồng đậm, mùi sữa cũng đặc biệt, trộn vào nhau tạo nên vị ngọt khó ngờ, hình như còn có thêm một phần mật ong, uống vào rất ngọt ngào.
Đúng thật là mỹ vị.
Đường Tuế hài lòng uống hơn nửa chén, lại ăn thêm một miếng bánh thiên nga xốp giòn, cực kỳ thỏa mãn.
Nàng đang ăn uống vui vẻ, Luân Hồi Kính chợt thông báo.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Đế Huyền là -10, tổng còn 50.
Chà!
Hai mắt Đường Tuế sáng lên, trong miệng đầy ấp bánh thiên nga làm má hơi phòng lên.
Uống trà sữa, ăn điểm tâm mà cũng có thể làm giảm giá trị hắc hóa của Đế Huyền, chuyện này... Chuyện này cũng quá vipro đi.
Nếu để hắn ăn một chút, có phải còn tốt hơn không?