Đế Huyền kéo bàn tay nhỏ bé của nàng, giúp nàng xỏ giày, rồi cùng nhau ngồi lên xe ngựa.
Xe ngựa chạy một hồi lâu, Đường Tuế đẩy cánh cửa sổ ra, nhìn ra bên ngoài.
"Nơi này..."
"Là nơi lần trước chàng dẫn ta đến hả?"
Mấy tháng trước chuẩn bị đi ăn, nhưng lại vì chuyện Triệu Vương bức vua thoái vị, nên phải trở về.
Không ăn được.
"Đúng vậy."
Đế Huyền trả lời, tay vuốt tóc của nàng.
"Tốt quá."
Đường Tuế cười tủm tỉm, gật đầu.
Nhưng tâm trạng hưng phấn rất nhanh đã trầm xuống.
Đế Huyền ở bên cạnh xem tấu chương, Đường Tuế dựa vào bờ vai hắn, cầm cuốn thoại bản vừa nãy tiếp tục đọc. ????hử đọc tr????yệ???? khô????g q????ả????g cáo tại ⩵ ???? R ???? ???? ???? R ???? Y ???? N.???????? ⩵
Nàng hiện tại không phải chỉ biết mỗi ăn uống thôi nhé?
Thỉnh thoảng cũng sẽ đọc sách đó.
Ước chừng một canh giờ trôi qua mới đến nơi, Đường Tuế nghe thấy bên ngoài truyền đến một trận rộn ràng nhốn nháo.
Nàng nhìn ra ngoài qua cửa sổ.
Nàng không nhịn được mà thốt lên.
Khói lửa nhân gian rất hợp lòng người.
Đặc biệt là dãy hàng rong bên ngoài, đâu đâu cũng vang lên tiếng rao hàng.
Người tới người đi, trên mặt ai cũng là ý cười trong vắt.
Đường Tuế nhìn xung quanh, thấy được không ít đồ ăn ngon.
"Đế Huyền, tới rồi, chúng ta xuống xe đi!"
Đường Tuế tiến đến trước mặt Đế Huyền, nhỏ giọng nói.
Đế Huyền khẽ gật đầu, nắm tay Đường Tuế rồi cùng xuống xe đi dạo.
Đường Tuế nhìn hai bên đường phố, đồ ăn rực rỡ muôn màu, um tùm quán hàng rong.