Hạng Tinh ôm một túi khoai tây chiên, trốn ở trong phòng.
Nhìn laptop nhỏ và thiết bị thu âm của mình, nhìn chủ phòng rõ ràng đã đăng ký cũng chứng nhận ký hợp đồng, ngay cả người hâm mộ cũng ngưỡng mộ mà qua đây theo dõi, phòng phát sóng trực tiếp Star Thương Thương lại chậm chạp chưa phát sóng.
Cô buồn bực phồng khuôn mặt nhỏ lên.
Phát sóng trực tiếp Thiên Thu cũng đã nổi tiếng gần một tuần, Tần Việt vẫn không cho cô phát sóng.
Các người hâm mộ cũng sắp cho rằng đây là một tài khoản cương thi.
Ngay cả các bạn học cũng thỉnh thoảng lại đây nói lời khách sáo, muốn hỏi một chút thời gian phát sóng trực tiếp cụ thể.
Kết quả cô cũng không trả lời được lời nào, chỉ có thể giả vờ mơ hồ.
Rất nhiều lần cô muốn hỏi Tần Việt, nhưng một tuần gần đây anh lại thật sự quá bận.
Mỗi ngày cũng chỉ có thời gian về nhà ngủ là có thể nhìn thấy anh.
Nhìn anh mệt mỏi cả người, gần như vừa mới ôm lấy cô đã trực tiếp ngủ sâu, Hạng Tinh hoàn toàn không đành lòng hỏi thêm gì.
Tình trạng như vậy vẫn luôn kéo dài đến sáng sớm chủ nhật.
“Bé, hôm nay đến công ty phát sóng trực tiếp với anh nhé.”
Trong lúc ăn sáng, Tần Việt bỗng dưng nói một câu, suýt chút nữa khiến trứng gà mới vừa lột xong trong tay Hạng Tinh bay ra ngoài.
Cô ngơ ngác quay đầu, nhìn nam nhân đang đọc báo.
Chớp mắt với vẻ không chắc chắn, cô khẽ hỏi, “Em thật sự có thể mở phát sóng trực tiếp sao?”
“Trông anh giống như đang lừa em à?”
Tần Việt đặt tờ báo xuống, khẽ cười ngước đôi mắt nâu lên.
Anh cầm khăn ăn, nhẹ nhàng lau sạch sốt salad còn sót lại trên gương mặt tròn kia.
Đôi môi hồng hơi cong lên, nhẹ nhàng nói, “Trước đó không cho em mở là vì đang thảo luận một quảng cáo sản phẩm…Ngày hôm qua đã thảo luận xong.”
“Cho nên thứ em ăn trong phát sóng trực tiếp hôm nay là chocolate của nhãn hiệu này.”
Anh đẩy điện thoại qua, chỉ vào trang web quảng cáo trên màn hình.
Hạng Tinh cụp mắt nhìn qua, ánh mắt không khỏi sáng lên, nở nụ cười phấn khích lại vui sướng.
Nhãn hiệu này là nhãn hiệu chocolate cô thích nhất!
Viên chocolate hạt dẻ nhà bọn họ cô ăn bao nhiêu cũng sẽ không ngán!
Nghĩ vậy, cô chỉ cảm thấy khắp người hiện lên bong bóng vô cùng hạnh phúc, vui vẻ ngây ngất một hồi.
Tần Việt nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kia của cô, trái tim cũng trở nên cực kỳ mềm mại.
Không khỏi vươn tay, dùng sức xoa đầu nhỏ mềm mụp kia.
Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua Áp Áp đang gặm đồ ăn bên chân, ánh mắt nam nhân hơi dao động, cười càng tươi hơn: “Đúng rồi, Tiểu Bạch cũng nhận được quảng cáo thức ăn cho vịt và tã giấy, hôm nay cùng nhau đi làm.”
“…Tiểu Bạch cũng có sao?”
Hạng Tinh bật cười mấy tiếng, không khỏi âm thầm như tên trộm nháy mắt với Áp Áp nghe xong đang sững sờ.
【 Xem, mi được thơm lây nhờ ta đấy. 】
Cô cười hì hì với nó trong đầu.
Cười đến mức vẻ mặt Áp Áp không phục: 【 Cái gì, rõ ràng là ta làm linh vật nên mới nổi tiếng đấy nhé. 】
Cũng không hổ nó diễn nhiều truyện cổ tích như vậy cho thằng nhóc Tần Việt này.
Xem như anh còn biết có ơn tất báo.
…
Một giờ sau, Hạng Tinh xách theo lồng vịt, lại đến tầng mười tám của Kình Thiên Entertainment.
Lần này vừa ra khỏi cửa thang máy, cô đã nghe thấy những tiếng khẽ nói và hít hà.
“Trời ạ, thật sự là Thương Thương! Bộ phận điều hành không gạt người!”
“Người thật còn muốn đáng yêu hơn trong màn hình…”
“A! Là cô ấy! Nửa tháng trước không phải cô ấy đi theo boss đến đây sao! Tôi có ấn tượng nha!”
“Các cậu nói xem có phải cô ấy là bạn gái boss không? Hahaha tôi muốn lén đu cp!…”
Tần Việt vẫn như mọi khi, không để ý đến đám nhân viên chuyên gia nhiều chuyện này mà dẫn cô vào một phòng họp siêu lớn.