Các cô mang khăn quàng đỏ trên cổ nên phải ăn ngay nói thật nha.
Nếu không, nói dối thì phải nuốt một ngàn cây kim.
Sẽ giảm thọ.
Áp Áp đầu đầy hắc tuyến: 【 Cô nói vậy, người ta có khả năng sẽ trực tiếp ném cô xuống núi. 】
【 Vậy ta phải nói gì đây? 】
Hạng Tinh có chút buồn rầu nhăn mày lại.
Cô thật sự đến hưởng phúc a.
【...Cô nói không được thì để tôi tới! 】
Áp Áp nói thầm, 【 Lát nữa cô chỉ cần mấp máy môi là được. 】
【 Được. 】
Tuy rằng có chút không tình nguyện, nhưng Hạng Tinh vẫn ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ.
Bá bá bá, cánh môi mấp máy giống như cá vàng béo ú phun bong bóng.
Áp Áp kịp thời lẻn vào dây thanh quản của cô, bắt chước giọng nói của cô, nói: “...Tôi đến chỗ này leo núi, không cẩn thận lạc đường, nên vô tình đi đến đây...”