Xuyên Nhanh: Món Quà Của Thanh Xuân

Chương 17: Tin đồn



Ngày hôm sau, ngay từ sáng sớm, không khí trong trường đã khác hẳn. Những nhóm học sinh tụ tập thành từng cụm, xì xào bàn tán về một tin tức gây sốc vừa mới lan truyền khắp nơi. Tin đồn về cuộc gặp lén lút giữa Liên Nguyệt Kỳ và nhân tình của cô ta đã bị lộ ra ngoài, và nó đang trở thành tâm điểm bàn luận của cả trường.

Những tiếng thì thầm vang lên khắp nơi trong hành lang và lớp học:

- Nghe nói hôm qua cô ta bị bắt gặp đang gặp gỡ một gã nào đó… không phải nam chính đâu!

- Thật hả? Thế thì Lãnh thiếu biết chưa?

- Chắc chắn sẽ có kịch hay để xem rồi.

....

Mai Vũ bước vào lớp và ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí căng thẳng. Mọi ánh mắt trong lớp đều hướng về phía Liên Nguyệt Kỳ, người đang ngồi lặng lẽ ở bàn cuối với vẻ điềm tĩnh nhưng rõ ràng có chút khó chịu. Đôi mắt cô ta lạnh lùng, không thèm nhìn xung quanh, nhưng không ai có thể phủ nhận rằng cô đang bị ảnh hưởng bởi tin đồn.

Một người bạn ngồi ở bàn trên quay người lại đằng sau nói khi Mai Vũ vừa đặt mông xuống ghế:

Cậu có nghe gì chưa? Tin đồn về cuộc gặp lén lút của cô ta đang lan khắp nơi. Không biết ai là người bắt gặp, nhưng chắc chắn sẽ có chuyện lớn.

Mai Vũ gật đầu, trong lòng không khỏi nghĩ về cuộc chạm trán tối qua. Cô không phải là người lan truyền tin đồn, nhưng sự kiện ấy rõ ràng đang bị đẩy đi xa hơn so với những gì cô tưởng tượng.

" Reng reng"

Chuông báo hiệu vang lên. Cả lớp nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Buổi sáng hôm đó, tiết học bắt đầu với không khí có phần căng thẳng. Cô giáo dạy Toán bước vào lớp, nhanh chóng đưa ra lời nhắc nhở về kỳ thi sắp tới. Mọi ánh mắt đổ dồn vào cô khi cô thông báo:

- Các em, như đã biết, tuần tới sẽ có bài kiểm tra đầu năm. Nó không chỉ là một kỳ thi đánh giá kiến thức mà còn xác định thứ hạng học tập của các em. Hãy chuẩn bị thật tốt.

Không khí lớp học trở nên trầm lặng ngay sau lời nhắc nhở đó. Một số học sinh lộ rõ vẻ lo lắng, trong khi những người khác tỏ ra chẳng mấy bận tâm. Vì thứ họ quan tâm là cái tin đồn đang lan rộng toàn trường.



.......

Những tiết học sau đó đều diễn ra bình thường nhưng xen lẫn vào là những lời ra tiếng vào của học sinh trong lớp. Giữa lớp học, nữ chủ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng về phía Mai Vũ suốt cả buổi, kể cả lúc giáo viên gọi lên làm bài. Cái nhìn đó không chỉ chứa sự thù địch, mà còn có chút hoảng sợ, như thể cô ta đang nghi ngờ Mai Vũ là người đã lan truyền tin tức. Ánh mắt đó khiến nữ chính cảm nhận được rằng mình có thể sẽ phải đối mặt với sự trả đũa từ cô ta. Dù tối qua cô chỉ trêu đùa một chút và thật sự không biết người lan truyền tin đồn là ai.

Mọi người thì tiếp tục bàn tán, một vài học sinh không giấu được sự mỉa mai:

- Không ngờ cô ta lại có nhân tình khác ngoài Lãnh thiếu. Ai cũng tưởng hai người họ là cặp đôi hoàn hảo cơ mà!

- Chắc là Lãnh thiếu sớm muộn cũng sẽ biết thôi. Mình mong chờ phản ứng của anh ta.

- .....

Mai Vũ chỉ giữ im lặng, dù biết rõ rằng cuộc gặp tối qua đã khiến mọi thứ thay đổi. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó tả – không phải là vui sướng, mà là một sự cảnh giác trước những gì có thể xảy ra tiếp theo. Tin đồn này chắc chắn sẽ kéo theo nhiều rắc rối, và cô phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với hậu quả.

.......

Buổi trưa, khi Mai Vũ rời khỏi lớp học, tâm trạng của cô khá nặng nề. Dù cố gắng giữ bình tĩnh suốt buổi học, nhưng cô biết rõ những ánh mắt theo dõi từ phía nữ chủ và những người xung quanh. Cô đi dọc hành lang, cố tránh gây sự chú ý, nhưng sự yên tĩnh đáng ngờ ở khu vực cầu thang khiến cô có chút lo lắng.

Vừa bước đến chân cầu thang, cô đột ngột dừng lại khi thấy Liên Nguyệt Kỳ đứng chắn giữa lối đi. Cô ta khoanh tay trước ngực, gương mặt sắc lạnh, ánh mắt chiếu thẳng vào nữ chính như muốn xé toạc vẻ điềm tĩnh của cô. Phía sau Nguyệt Kỳ là hai cô bạn thân, nụ cười mỉa mai hiện rõ trên gương mặt của họ. Khung cảnh như một cái bẫy đã giăng sẵn chờ Mai Vũ bước vào.

Nguyệt Kỳ không đợi lâu để lên tiếng, giọng nói lạnh lùng và chứa đầy sự khinh bỉ:

- Cậu nghĩ mình có thể dễ dàng thoát khỏi chuyện này sao? Đừng tưởng chỉ vì cái sự cố tối qua mà cậu có thể làm ảnh hưởng đến tôi.

Mai Vũ hít một hơi sâu, nhìn thẳng vào mắt cô ta, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh:

Mình không liên quan đến tin đồn đó. Nếu cậu có vấn đề gì với nó, tốt nhất nên tìm ra kẻ thực sự đứng sau thay vì đổ lỗi cho người khác.



Nguyệt Kỳ nhếch mép, tiến một bước về phía trước, thái độ đe dọa rõ rệt. Ánh mắt cô ta lóe lên một tia hằn học:

- Cậu dám nói chuyện với tôi như vậy à? Cậu có biết tôi là ai không? Cậu đã đụng đến người không nên đụng rồi đấy!

Cô bạn đứng bên cạnh nữ chủ bật cười khẽ, nhưng đó là tiếng cười đầy mỉa mai. Mọi người xung quanh bắt đầu rì rầm, nhìn về phía họ với vẻ chờ đợi một cuộc đối đầu lớn hơn.

Khi tình hình càng lúc càng căng thẳng, Mai Vũ cảm thấy tim đập nhanh trong lồng ngực, nhưng cô vẫn đứng vững, không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt người khác.

Đúng lúc đó, từ phía cuối hành lang, tiếng bước chân vang lên, thu hút sự chú ý của cả nhóm. Nam chủ bất ngờ xuất hiện, bước chậm rãi nhưng đầy tự tin, ánh mắt anh nhanh chóng quét qua tình huống trước mặt. Dù không chủ ý can thiệp vào chuyện này, sự xuất hiện của anh đã ngay lập tức làm thay đổi bầu không khí.

Nữ chủ nhận thấy sự hiện diện của nam chính, hơi khựng lại. Gương mặt cô ta thoáng chốc đổi sắc, không còn vẻ hằn học dữ dội nữa mà chuyển sang lo lắng pha lẫn bối rối. Cô ta rõ ràng không muốn nam chính chứng kiến mình đang gây hấn với người khác, nhất là trong tình huống này.

Nam chính dừng lại ở bậc thang cuối cùng, đôi mắt sắc bén nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng, không tỏ rõ cảm xúc. Anh nhìn qua nữ chính nguyên tác, sau đó chuyển ánh mắt sang nữ chính, người đang đứng trong tình thế bất lợi. Không ai lên tiếng, nhưng sự hiện diện của anh đủ để mọi người xung quanh cảm nhận được rằng tình hình đã thay đổi.

Liên Nguyệt Kỳ cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng rõ ràng không muốn kéo dài sự việc trước mặt nam chính. Cô ta nở một nụ cười gượng gạo, nhưng ánh mắt vẫn xoáy sâu vào Mai Vũ:

- May cho cậu đấy. Nhưng nhớ kỹ, mọi thứ chưa kết thúc đâu.

Cô ta quay lưng bước đi, hai cô bạn thân cũng nhanh chóng theo sau. Tiếng giày cao gót vang lên trên bậc thang, mỗi bước đi như một lời cảnh cáo rằng sự việc này chỉ mới bắt đầu.

Khi không gian trở nên yên tĩnh hơn, Mai Vũ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cô biết rằng đây không phải là điểm kết của những rắc rối với nữ chính nguyên tác.

Mai Vũ nhìn nam chủ vẫn đang đứng nhìn cô rồi lên tiếng:

- Dù sao thì… cảm ơn cậu.

Nam chính không phản ứng nhiều, chỉ gật đầu một cách lạnh nhạt trước khi quay người bước đi, để lại Mai Vũ đứng một mình ở cầu thang với hàng loạt suy nghĩ trong đầu.