Nhiệm vụ Huyết tộc kia sau đó Sơ Tranh làm cách nào cũng không tăng lên, cô cũng không thể trực tiếp đánh mà?
Huyết tộc người ta cũng chẳng có ý đó, một mình cô đột nhiên muốn đi con đường này, cảm thấy hơi ngu xuẩn, cho nên cô trực tiếp từ bỏ.
Không phải chỉ là B...
Được rồi, không nhìn nữa.
-
"A!"
Tiếng thét chói tai xém chút phá thủng màng nhĩ Sơ Tranh, cô mở mắt ra phát hiện mình đang trốn trong góc, bên cạnh ngăn tủ có một bóng người ngồi xổm, vừa rồi người rít gào lên chính là cô ta.
Đây là một gian phòng hơi cũ nát.
Mạng nhện, tro bụi trải rộng, ngay cả cửa cũng lung lay sắp đổ.
Rầm --
Có thứ gì đó đang xô cửa.
Trong tay cô còn cầm một chiếc điện thoại di động, màn hình hình như đang quay phim lại, nhưng lúc này quá tối, hình ảnh quay lại rất mơ hồ.
"Rầm!"
Cửa phòng lắc lư, tro bụi rào rào rơi xuống, Sơ Tranh nhìn thấy cánh cửa đã nứt ra một cái lỗ, chỉ cần chút nữa là...
Rầm!
Ầm!
... Cửa hỏng rồi.
Cửa phòng đổ từ bên ngoài vào, âm thanh lớn kèm theo tiếng thét, Sơ Tranh nhìn thấy bên ngoài có một cái bóng kỳ quái bay vào.
Sơ Tranh: "..."
Ta... XXXXX!!!
Có ma!
Cái bóng kia nhìn quanh gian phòng một vòng, rồi đi về phía người la lối kia.
Tốc độ của cái bóng quá nhanh, chỉ vừa chớp mắt, đã bóp cổ người trốn trong ngăn tủ xách lên.
"Cứu mạng, cứu mạng!! Mộc Mộc cứu tôi!!" Người phụ nữ kia kêu thảm cầu cứu cô.
Sơ Tranh còn đang xem ma biểu diễn màn một tay bóp người.
Nghe thấy người phụ nữ cầu cứu, cô nhanh chóng lùi ra sau một chút, suy nghĩ xem có nên cứu cô ta không.
Người phụ nữ vừa cào vừa cấu cái bóng, không biết đánh trúng chỗ nào của đối phương, cái bóng vậy mà lại buông lỏng cô ta ra.
Khát vọng sống khiến cho người phụ nữ bộc phát sức lực và tốc độ trước nay chưa từng có, cô ta chạy về phía Sơ Tranh, giơ tay muốn đẩy Sơ Tranh về phía bóng.
Sơ Tranh thấy động tác của người phụ nữ, ánh mắt lạnh lẽo, vọt tới cạnh cửa trước một bước.
"Mộc Mộc!!"
Tóc người phụ nữ bị cái bóng túm chặt, hung hăng túm về trong phòng.
Sơ Tranh đứng ở ngoài cửa, đối đầu với ánh mắt hoảng sợ tuyệt vọng và oán hận của người phụ nữ, rất lạnh lùng xoay người.
Nếu như vừa rồi cô ta không muốn đẩy mình, thì có lẽ tâm tình cô không tệ, còn kéo cô ta một tay, cố gắng làm người tốt.
-
Nguyên chủ Yến Sơ Tranh, là một streamer về linh dị, nhưng bởi vì quá nhỏ bé, tăng thêm livestream của nguyên chủ chẳng có gì hay, dẫn đến lăn lộn rất thảm.
Mãi đến một lần nguyên chủ quen biết một streamer trên mạng, quyết định cùng đi thám hiểm.
Nhưng mà không nghĩ tới xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ở đó họ gặp không ít hiện tượng kỳ quái, sau đó còn có vật kỳ quái xuất hiện truy sát.
Streamer kia trong cơn kinh hoảng, đẩy nguyên chủ ra làm lá chắn, thừa cơ chạy trốn.
Sau đó nguyên chủ hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại thì đã được người ta đưa đến bệnh viện, nói cô ấy té xỉu ở ven đường.
Tiếp đó nguyên chủ phát hiện streamer đi cùng cô ấy nổi tiếng lên.
Streamer kia đăng một đoạn video, vừa vặn chính là chỗ họ đi thám hiểm.
Nếu như chỉ là thế thì cũng chẳng có gì.
Nhưng vấn đề là đối phương đăng video mà nguyên chủ quay được.
Tình huống lúc đó livestream đã sớm tắt mất, ấy là đoạn video nguyên chủ quay được, không biết bị đối phương trộm đi lúc nào.
Không chỉ đẩy cô ấy ra làm lá chắn, bây giờ còn lấy video cô ấy quay đăng lên mạng, kiếm fame để nổi tiếng.
Nguyên chủ đi tìm đối phương, nhưng đối phương căn bản không để ý tới cô ấy.
Nguyên chủ không còn cách nào, chỉ có thể tung ra ánh sáng.
Đáng tiếc nguyên chủ vốn là một streamer không nổi tiếng gì, trước đó đối phương đã có một chút fan hâm mộ, so sánh với nhau, cuối cùng nguyên chủ bị cho là tự dàn dựng lên.
Đối phương sợ cô ấy thật sự làm ra chuyện gì, nên dứt khoát giật dây fan hâm mộ công kích cô ấy.
Kết cục của nguyên chủ không được tốt lắm, buồn bực sầu não mà chết.
Nhưng streamer kia lại dần dần gặp may, trở thành streamer về linh dị nổi danh.
-
Tuyến thời gian bây giờ, vừa vặn chính là khi nguyên chủ và đối phương đi thám hiểm.
Vừa rồi người phụ nữ gọi cô là "Mộc Mộc" chính là streamer kia, tên thật không biết, chỉ biết tên trên mạng là Hoa Diệp.
Trên mạng nguyên chủ dùng tên là Mộ Quỷ, vừa rồi chắc cô ta gọi là Mộ Mộ.
(Mộ 慕 và Mộc 木 đồng âm với nhau, đọc là [mù])
Chậc.
Vừa đến đã kích thích như thế.
Vậy thứ đồ chơi vừa rồi là gì...
Ma?
Sơ Tranh cảm thấy không giống lắm, đồ chơi kia giống như có thực thể, hơn nữa lực lượng rất quỷ dị.
Bốn phía cũng không có cảm giác âm trầm quỷ quái ẩn hiện.
Vị trí bây giờ là một tòa nhà chưa xây xong bị bỏ hoang, không phải nhà đầu tư không có tiền, mà là chỗ này có ma, đã lục tục xảy ra chuyện, làm cho nhà đầu tư không dám tiếp tục thi công nữa, giờ đã bỏ hoang được hai ba năm.
Chuyện ở đây có ma, truyền ra rất nhiều phiên bản trong vòng nhỏ.
Có người chạy đến đây kiểm tra, quả thật đã chụp được một chút hiện tượng kỳ kỳ quái quái.
Lần này nguyên chủ và Hoa Diệp chọn nơi này, cũng là vì gần đây luôn có người đồn hơn nửa đêm trông thấy thứ như ma trơi trong tòa nhà này.
Người khác tới đây, nhiều lắm thì cảm thấy có một số hiện tượng quỷ dị, nhưng xưa nay chưa từng bị công kích.
Ai ngờ họ đến lại gặp phải chuyện kích thích như thế.
Sơ Tranh thở ra một hơi, đi đến bên cửa sổ không lắp khung chắn, nhìn xuống phía dưới một chút.
Nơi này là tầng ba.
Vừa rồi cô đã đi xuống dưới hai tầng, vậy chắc lúc tới đang ở tầng năm.
"A... Cứu mạng..."
Sơ Tranh nghe thấy tiếng hét hoảng sợ của Hoa Diệp mơ mơ hồ hồ truyền từ phía trên đến, xem ra mạng của vị này cũng rất lớn.
Rời khơi nơi quỷ quái này trước đi.
Sơ Tranh phát hiện mình đi được khoảng năm phút rồi, kết quả quanh đi quẩn lại, vẫn ở tầng ba.
... Ma dẫn đường?
Sơ Tranh trầm mặc đứng một phút đồng hồ, phía trên đã không còn âm thanh truyền đến nữa, xung quanh yên tĩnh đến hơi đáng sợ.
Một giây sau, Sơ Tranh đi qua phía cửa sổ.
Cửa sổ không có bất kỳ khung chắn bảo vệ gì, cô đi qua, đạp xuống... Thân thể rơi xuống.
Tiếng gió rít gào mà lên, nhưng cô cũng không nhìn thấy mặt đất, ngược lại trông thấy... Thác nước to lớn.
Đúng vậy, chính là thác nước.
Vị trí cô đang ở rõ ràng là bam đêm, nhưng bên trong thác nước lại là ban ngày, một sáng một tối, có một con đường phân cách rõ ràng.
Rơi từ tầng ba xuống có thể mất bao lâu? Chuyện của vài giây, nhưng cô rơi tầm một phút rồi cũng không rơi xuống đất, dưới chân cô là một vùng đen tối, giống như không nhìn thấy điểm cuối.
"Loảng xoảng!"
Tiếng va chạm to lớn vang lên từ đỉnh đầu, thác nước trước mặt cô biến mất, mặt đất đột nhiên xuất hiện.
Cổ tay Sơ Tranh khẽ đảo, ngân tuyến cuốn lấy cây cốt thép bên cạnh, kéo căng trong không khí, mũi chân Sơ Tranh dẫm lên ngân tuyến mượn lực nhảy lên, vững vàng rơi xuống mặt đất -- hoàn mỹ!
Rầm --
Đỉnh đầu có thứ gì đó nện xuống, gần như là đồng thời với khi cô rơi xuống đất, Sơ Tranh bị phun cho một mặt bụi.
Sơ Tranh: "..." Hoàn mỹ cái búa, xém chút bị nện thành bánh thịt!
Tu dưỡng của bản thân đại lão làm cho Sơ Tranh ổn định không nhúc nhích, cô thấy rõ thứ nện xuống.
Đó là một gốc cây, cây rất lớn, lá cây tàn lụi, giống như từng bị thứ gì đó tàn phá.
Tán cây chĩa về hướng cô, một nhánh cây xém chút chọt vào mắt cô.
Mẹ!
Vì sao trên trời lại có cây rơi xuống!
*
Tranh gia: Vì sao trên trời lại có vé tháng rơi xuống!