Sơ Tranh tỉnh lại trên một chiếc giường, trong căn phòng nhỏ hẹp, có một cỗ mùi hương khó chịu bốc lên.
Cô nằm trên giường không nhúc nhích.
Tại sao cô lại ở đây?
Đúng rồi...
Cô gặp phải một cái hệ thống tên là Vương Giả, nó nói mình chết rồi, phải làm nhiệm vụ mới có thể trở về được, sau đó...
Sơ Tranh hơi nhíu mày, trí nhớ của cô hình như không đúng lắm.
【 Tiểu tỷ tỷ. 】 Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên 【 Vì tốt cho sức khỏe của tiểu tỷ tỷ, kí ức của vị diện trước đã được phong ấn lại ~ đương nhiên, ta là một hệ thống có nhân tính, nếu tiểu tỷ tỷ muốn biết, có thể tùy ý xem lại nha. 】
Cô nhớ được mình từng làm nhiệm vụ, nhưng không nhớ rõ chi tiết cụ thể.
"Không cần."
Sơ Tranh mặt không biểu cảm cự tuyệt, đối với cô mà nói, cô chỉ muốn trở về, những chi tiết trong nhiệm vụ không quan trọng.
Ký ức bị phong ấn chỉ là chi tiết cụ thể, quá trình đại khái cô vẫn biết được, không có gì ảnh hưởng.
"Các ngươi không cung cấp số liệu gì đó sao?"
Một vị diện kết thúc, cô liền trực tiếp đến đây, đến một chút thời gian để thở cũng không có.
Như thế này mà dám nói là có nhân tính?
Có nhân tính cái mẹ gì?
Một thứ đồ chơi chẳng biết là cái gì, cũng không thấy ngại nói mình có nhân tính, có biết xấu hổ không.
【... Tiểu tỷ tỷ những cái kia đều là hư ảo, chúng ta không giống như thế. 】
【 Tiểu tỷ tỷ mời tiếp thu vị kịch bản của vị diện này a ~~ 】
Trong đầu Sơ Tranh lập tức tràn vào vô số ký ức.
...
Thân thể cô đang dùng lúc này tên là Cố Sơ Tranh.
Gia cảnh bình thường, học hết cấp ba thì nghỉ học, đi đến thành phố Thanh Đằng, bởi vì đam mê diễn xuất, nên ở phim trường nhận một số vai diễn quần chúng.
Nguyên chủ dung mạo rất xinh đẹp, nhưng không phải xuất thân chính quy, tính cách lại quật cường cố chấp, tuyệt đối không sử dụng quy tắc ngầm, cho nên cũng không nhận được vai diễn gì tốt.
Dưới cơ duyên xảo hợp, cô casting thành công một bộ phim, vào vai nữ phụ thứ ba.
Nhưng vai diễn này còn chưa cầm nóng tay, thì đột nhiên nhận được thông báo, cô không cần đến nữa.
Nguyên chủ không hiểu nên đi tìm người hỏi, nhưng còn chưa tìm được người để hỏi thăm, thì đã trông thấy bạn cùng phòng của mình là Liễu Mạn Mạn, cùng phó đạo diễn lên một chiếc xe.
Tốt xấu gì nguyên chủ cũng lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, sao còn không rõ có chuyện gì xảy ra.
Sau khi Liễu Mạn Mạn trở về, nguyên chủ chất vấn cô ta.
Nhưng Liễu Mạn Mạn lời lẽ hùng hồn, nói cô ta dựa vào bản lĩnh của mình mà có được.
Nguyên chủ đương nhiên không làm được gì Liễu Mạn Mạn, Liễu Mạn Mạn dựa vào vai diễn kia, một lần thành danh, ký hợp đồng với công ty lớn, trở thành một hoa đán được công ty nâng đỡ.
Liễu Mạn Mạn liên tục gặp may mắn, sự nghiệp lên như diều gặp gió, nguyên chủ thì vẫn làm một diễn viên quần chúng như cũ, mãi cho đến khi một vị đạo diễn phát hiện ra cô, cảm thấy khí chất và khuôn mặt cô, đều cực kì thích với vai nữ chính trong bộ phim mới của mình.
Nguyên chủ vốn cho rằng cuối cùng cô cũng đã có cơ hội chứng minh thực lực bản thân.
Nhưng cô còn chưa vui mừng được bao lâu, thì Liễu Mạn Mạn mang tiền đầu tư cho đoàn phim, cướp mất vai diễn của cô, đạo diễn cảm thấy không tốt lắm, nên vẫn giữ lại cho cô một vai diễn.
Liễu Mạn Mạn đầu tư cho đoàn phim, hoàn toàn có thể đá nguyên chủ ra ngoài, nhưng cô ta không làm thế mà vẫn giữ nguyên chủ lại, đến lúc quay phim thì nghĩ trăm phương ngàn kế giày vò cô.
Nhưng người bên ngoài nhìn vào, lại thấy là kỹ thuật diễn xuất của nguyên chủ không tốt, làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim.
Về sau Liễu Mạn Mạn dính tai tiếng với một nam minh tinh, cô ta sợ kim chủ của mình tức giận, nên đẩy nguyên chủ ra làm bia đỡ đạn.
Thân hình của nguyên chủ và Liễu Mạn Mạn tương tự như nhau, sau lưng Liễu Mạn Mạn lại có cả đội ngũ ekip chuyên nghiệp, nguyên chủ chỉ có một mình, cái tội này nguyên chủ không gánh cũng bị ép phải gánh.
Mà nam minh tinh vì tẩy trắng cho mình, lại đem tội này đẩy lên người nguyên chủ, nói cô vì muốn nổi tiếng nên cố ý câu dẫn hắn, muốn leo lên trên.
Nguyên chủ lần này càng nói càng loạn, trên mạng bình luận chửi bới nhục mạ nhiều vô kể, cơ hồ muốn hủy đi con đường diễn xuất của cô.
Nguyên chủ đối mặt với những lời thóa mạ vô căn cứ, lúc đầu còn có thể phản kích, nhưng càng ngày càng có nhiều người giội nước bẩn cho cô, mặc kệ cô có nói thế nào, cũng không một ai tin tưởng cô.
Cuối cùng cô không chịu nổi mà tự sát.
Một diễn viên căn bản không có chút danh tiếng, cô tự sát cũng không ai chú ý, đảo mắt một cái đã bị những tin tức khác thay thế, giống như người này xưa nay chưa từng tồn tại.
...
Tuyến thời gian bây giờ là lúc Liễu Mạn Mạn vừa cướp vai diễn của cô, nguyên chủ bị Liễu Mạn Mạn châm chọc, vì quá thương tâm, lại gặp gió lạnh nên bị cảm.
Nhưng mà cô cũng không cảm thấy khó chịu, hẳn là khi cô tới, thân thể này tự động chuyển biến tốt đẹp.
【 Tiểu tỷ tỷ, xét thấy biểu hiện lần trước của cô quá xuất sắc, nên vị diện này ta điều chỉnh một chút quy tắc. 】 Hai chữ xuất sắc còn đặc biệt cường điệu lên.
Trong đôi mắt lãnh đạm của Sơ Tranh hiện lên chút hung ác: "Quy tắc mà mi nói muốn đổi là đổi à?"
【... 】 Tiểu tỷ tỷ đừng dữ như vậy mà!
【 Ta... Ta cũng vì tiểu tỷ tỷ. 】
Nếu không phải cô cứ muốn "làm rơi" người khác, không muốn dùng tiền, nó cần phải lao lực như vậy chắc?!
Vì để tiểu tỷ tỷ dùng tiền, nó cũng rất cực khổ đó!
Cô không thể học tập tiểu tỷ tỷ sát vách một chút sao?
【 Tiểu tỷ tỷ chỉ cần dùng tiền là được, không cần tiền tệ và vật phẩm phải có giá trị ngang nhau, nhưng vẫn như cũ không thể ném đi, quyên tặng, hay hủy hoại được. 】
Quy tắc điều chỉnh lại chỉ khác nhau ở chỗ, lúc trước dùng hai đồng thì bắt buộc phải mua đúng chai nước giá hai đồng, còn bây giờ điều chỉnh thành tiêu một trăm đồng mua chai nước hai đồng vẫn được.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết mười triệu. Tiền đã đến sổ sách, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】
Sơ Tranh: "..."
"Mi lặp lại lần nữa."
Cô vừa rồi hình như không nghe rõ.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết mười triệu. Tiền đã đến sổ sách, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】Vương Giả lặp lại không sót một chữ.
Sơ Tranh: "..."
Trong vị diện trước, nhiệm vụ không phải tuần hoàn từ dễ đến khó sao?
Vì cái gì lần này vừa bắt đầu đã là mười triệu!?
Vương bát đản mi nhẹ nhàng một chút không được sao!!
【 Tiểu tỷ tỷ, vị diện khác nhau, đương nhiên số tiền cũng khác nhau. 】 Vương Giả giải thích 【 Hơn nữa, vị diện trước là vị diện tân thủ, mục đích là để cho tiểu tỷ tỷ thích ứng. 】
Nó rất tri kỷ đấy biết không!
Không giống một số hệ thống lòng dạ hiểm độc, vừa bắt đầu đã cho người ta nhiệm vụ cấp địa ngục.
Sơ Tranh che trán, chống giường ngồi dậy.
Hai tiếng, cô xài thế nào cho hết mười triệu đây?
Mua một ngôi biệt thự chắc?
Cô biết đi chỗ nào để mua chứ!
Dựa vào chút tri thức của nguyên chủ, cô căn bản không thể hoàn thành trong vòng hai tiếng.
Sơ Tranh lấy điện thoại của nguyên chủ ra xem một chút, điện thoại bị một cái kịch bản đè lên, Sơ Tranh lôi kịch bản ra ngoài.
« Hoàng phi khuynh thành » — chính là bộ phim nguyên chủ casting thành công, mà bị Liễu Mạn Mạn cướp đi vai diễn kia.
Bộ phim này cũng không chế tác công phu gì, nhưng sau đó lại cực kì hot.
Không chỉ có Liễu Mạn Mạn, không ít người dựa vào bộ phim này mà hot lên.
Sơ Tranh mở điện thoại ra, tin tức đầu tiên nhìn thấy trên màn hình chính là thông báo một ngàn vạn được chuyển đến.
Sơ Tranh lật tìm phương thức liên lạc của đạo diễn.
Điện thoại được kết nối, nhưng một lúc lâu mới có người nghe máy, đối phương không đợi Sơ Tranh mở miệng, có chút nổi nóng mà nói: "Cố tiểu thư, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, cô thật sự không thích hợp với vai diễn này, lần sau có cơ hội, chúng ta lại hợp tác được không?"
Hiển nhiên nguyên chủ đã gọi điện thoại qua rất nhiều lần, đạo diễn cũng bị cô làm phiền không chịu nổi.
"Tôi đầu tư mười triệu."
"Cố tiểu thư, tôi rất bận, nếu cô không còn chuyện gì..."
Giọng nói của đạo diễn ngừng lại: "Cô vừa nói cái gì?"
"Tôi đầu tư mười triệu." Sơ Tranh nói.
Đạo diễn dường như bị dọa đến, bên kia rối loạn một trận.
"Cố tiểu thư, cô không phải đang đùa tôi chứ?"
"Tôi rất bận, không rảnh đùa với ông."
Cô chỉ có hai tiếng!
Còn không phải rất bận sao!
Đạo diễn: "..." Câu nói của mình lúc trước bị người ta đập lại.
Trước đó cô gái này tới thử vai, tuy rằng xuất thân không tốt, nhưng dáng dấp xinh đẹp...
Nhưng mà cô thật sự có nhiều tiền như vậy?
Đạo diễn có chút ngờ vực, nhưng bộ phim này của hắn quả thực đang thiếu tiền.
"Cố tiểu thư ở chỗ nào, chúng ta gặp mặt nói chuyện được không?"
"Gặp ở phim trường đi."
Nơi này của cô cách phim trường không xa, đạo diễn bên kia có lẽ hơi xa một chút, nhưng gặp ở phim trường là cách nhanh nhất bây giờ.