"Ông đây làm sao mà biết." Dư Tô buồn bực, hắn chỉ ở bên đường trộm cái điện thoại chơi game, ai biết lại đụng vào một người như vậy... A không đúng, là yêu!
"Em hơi sợ."
Luôn cảm thấy phía sau chính là một con đại yêu quái tùy thời có thể ăn bọn họ.
Run lẩy bẩy.
Dư Tô nắm tay: "Dù sao chúng ta dẫn cô ta tới liền chạy."
"Vâng vâng vâng."
Hai tùy tùng đồng ý với quyết sách của lão đại.
Cửa hàng có thể nghe ngóng được tin tức, vốn nằm ở trên đường ngay đầu chợ đêm này.
"Bà chủ, có mối làm ăn." Dư Tô hướng vào bên trong hô một tiếng, quay đầu nhìn Sơ Tranh: "Chính... chính là nơi này, không có chuyện gì của chúng ta nữa chứ?"
Sơ Tranh gật đầu.
Dư Tô lập tức dẫn hai tên tùy tùng chạy.
"Dư Tô, thằng ranh con kia đứng lại cho ta!"
Trong cửa hàng đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn.
Sau đó một bóng người từ bên trong chạy ra, nắm chặt cổ áo Dư Tô, kéo về phía sau một cái, thuận thế nắm chặt lỗ tai hắn: "Tiền nợ lão nương, lúc nào trả hả?"
"Ôi bà chủ, đau đau đau!!" Dư Tô gào.
"Trả tiền!"
"Ta không có tiền." Dư Tô chỉ vào Sơ Tranh: "Ta đây không phải mang khách tới cho bà sao, bà chủ, bà thư thả cho ta mấy ngày đi, ta cam đoan sẽ trả cho bà."
Bà chủ nhìn về phía Sơ Tranh đứng bên cạnh, con ngươi khẽ híp một cái: "Gương mặt lạ?"
Bà chủ nhìn qua tuổi tác không lớn lắm, khuôn mặt ngược lại rất bình thường, chỉ là đôi mắt kia, có chút khiếp người.
Bà ta buông Dư Tô ra, Dư Tô che lỗ tai, trốn sang bên cạnh.
Bà chủ cẩn thận đánh giá Sơ Tranh.
Yêu này... Xác thực chưa từng thấy qua.
Hơn nữa cũng không giống tiểu yêu bình thường.
"Mời vào." Bà chủ thu liễm nghi hoặc, làm dấu tay xin mời, quay đầu lại túm chặt Dư Tô chuẩn bị chuồn: "Ngươi cũng vào đây cho ta."
Cửa hàng không lớn, chỉ có một mình bà chủ.
Không giống như mở cửa làm ăn, mà ngược lại giống chỗ ở.
Bà chủ bảo Sơ Tranh tùy tiện ngồi, túm lấy Dư Tô đi sang bên cạnh tra hỏi: "Yêu này nhìn không đơn giản, ngươi gặp chỗ nào?"
"Ta có biết cái mốc gì đâu." Dư Tô vẻ mặt cầu xin: "Ta chỉ trộm điện thoại chơi game một chút, cô ta đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, nói muốn hỏi tin tức."
"Không quen biết mà ngươi cũng dám dẫn đến chỗ ta?"
"... Vừa nhìn đã biết ta không đánh lại cô ta." Dư Tô nhận biết về bản thân mình phi thường minh xác, trên thân đại yêu quái này đều là hơi thở doạ người, cưỡng ép chống lại sẽ chết rất thảm.
"..."
Đánh không lại liền dẫn đến chỗ bà ta?
Hố ai đây!
Bà chủ giáo huấn Dư Tô xong, xuất ra kỹ năng nghề nghiệp mỉm cười đi qua.
"Cô muốn tin tức gì?"
"Lý Tiểu Ngư."
Bà chủ nhíu mày: "Lý Tiểu Ngư? Cô ta là người trong liên minh Liệp Yêu Sư, cô nghe ngóng tin tức của cô ta làm gì?"
Liệp Yêu Sư và yêu là đối thủ một mất một còn.
Khi bà chủ nhắc đến Lý Tiểu Ngư, trực tiếp lộ ra biểu cảm chán ghét và căm hận.
"Ta cần tài liệu cặn kẽ của cô ta." Sơ Tranh không trả lời vấn đề của bà chủ: "Có thể làm được không?"
"Đương nhiên có thể." Bà chủ bị yêu chất vấn năng lực, lập tức bất mãn: "Nhưng thù lao hơi cao, dù sao Lý Tiểu Ngư cũng là người trong liên minh Liệp Yêu Sư, bên người cô ta toàn là Liệp Yêu Sư đi theo, muốn có được tài liệu cặn kẽ của cô ta, không dễ dàng như vậy đâu."
"Bao nhiêu tiền."
"Tiền?" Bà chủ nói: "Đây cũng không phải là chuyện mà tiền có thể giải quyết."
Sơ Tranh: "..."
Hình như nghe thấy tiếng mặt của Vương bát đản bị vả cho không trượt phát nào.
Nghe một chút đi!
Đây cũng không phải là chuyện mà tiền có thể giải quyết!
【 Tiểu tỷ tỷ, cô phải tin tưởng ta. 】 Vương Giả như đã tính trước, cam đoan: 【 Không có việc gì là tiền không giải quyết được, nếu có, khẳng định là phương thức tiêu tiền của cô không đúng. 】
Sơ Tranh hừ lạnh một tiếng.
"Không cần tiền thì cần cái gì?"
"Nội đan." Bà chủ duỗi ngón tay ra: "Ít nhất ba cái."
Nội đan?
Trong đầu Sơ Tranh tự động tung ra tin tức liên quan tới nội đan.
Yêu tinh thông qua tu luyện, yêu có chút thiên phú, trong vòng mười năm sẽ ngưng tụ nội đan.
Nếu như nội đan bị yêu khác thôn phệ, thì có thể tăng trưởng tu vi của yêu tinh.
Mà Liệp Yêu Sư cũng có thể thông qua nội đan tăng cao tu vi.
Tóm lại nội đan là thứ tốt!
Nội đan tốt hay xấu, thì phải xem từ niên đại.
Cùng một cái đạo lý như linh chi trăm năm, nhân sâm ngàn năm vậy.
So xem ai lớn tuổi hơn.
Bà chủ không nói muốn nội đan bao nhiêu năm, chỉ cần nội đan là được.
Sơ Tranh đi ra khỏi cửa hàng, bình tĩnh nhìn phố dài náo nhiệt nơi xa.
Vương bát đản, mời bắt đầu màn biểu diễn của mi.
【 Tiểu tỷ tỷ, không sao, không có chuyện gì là tiền không làm được. 】 Vương Giả thập phần trấn định nghĩ kế cho Sơ Tranh: 【 Tiểu tỷ tỷ chỉ cần mua nội đan là được rồi. 】
Sơ Tranh quay đầu: "Ta vẫn nên trở về đánh bà ta đi." Đơn giản thuận tiện.
【...】 Tiểu tỷ tỷ không thể thành thục ổn trọng một chút sao? Đánh người là hành vi của mãng phu!!
Vương Giả gầm thét ngăn cản Sơ Tranh đánh người.
Làm một hệ thống phá sản đứng đắn, nó thật sự quá mệt mỏi.
Cần đánh người sao?
Không cần!
Bọn họ chỉ cần phá sản!
Vẫn là tiểu tỷ tỷ sát vách tốt.
Hệ thống sát vách thật hạnh phúc.
Sơ Tranh phiền muộn đứng ở ngoài cửa.
Dư Tô mang theo hai tên tùy tùng đi ra, liếc thấy Sơ Tranh đứng ở bên ngoài, ba con yêu bị dọa đến run chân.
Đại... Đại lão sao còn chưa đi?
Sơ Tranh nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn bọn họ.
Một lát sau vẫy tay gọi bọn họ.
Dư Tô cảm thấy đó là đang chiêu hồn.
Tại sao hắn lại đi trộm điện thoại chơi game cơ chứ!
Nếu như không đi trộm điện thoại chơi game, thì sẽ không gặp phải đại yêu quái này.
Hối hận đến trái tim đều đang chảy máu.
Đáng tiếc không có tác dụng...
Dư Tô lề mà lề mề tiến lên: "Ngài... Ngài còn có chuyện gì sao?"
"Chỗ nào có thể mua được nội đan?"
Dư Tô: "..."
Loại đồ chơi như nội đan này không phải thương phẩm bình thường.
Yêu lợi hại có được nội đan, liền trực tiếp ăn.
Làm sao còn lưu lại.
"Trong tay yêu chắc chắn không có..." Con ngươi Dư Tô sáng lên: "Nhưng trong tay Liệp Yêu Sư chắc chắn có."
Mặc dù Liệp Yêu Sư cũng sẽ mượn nhờ nội đan tăng cao tu vi, nhưng có một số Liệp Yêu Sư, chuyên môn săn giết yêu, thu hoạch được nội đan, đầu cơ trục lợi thu được lợi nhuận kếch xù.
Nội đan không chỉ hữu dụng với Liệp Yêu Sư.
Đối với người bình thường cũng hữu dụng.
Trị bệnh, đẹp da, kéo dài tuổi thọ gì đó.
Bởi vậy nội đan ở trong vòng tròn của giới thượng lưu, thuộc về loại vật phẩm bán chạy.
Sơ Tranh nhịn không được ôm chặt mình.
Làm yêu tinh thật không dễ dàng.
Ai cũng ngấp nghé nội đan của ta...
Chờ chút.
Nguyên chủ có nội đan không?
Giống như... Hẳn là... Có lẽ... Không có?
Vậy... nội đan của nguyên chủ đâu!!
Yêu bị lấy đi nội đan sẽ không tử vong, cũng giống như gà mái đẻ trứng, cách một đoạn thời gian, sẽ lần nữa ngưng tụ ra nội đan mới, nhưng cái cách một đoạn thời gian này, là cách bao lâu, thì chỉ có thể xem thiên phú của yêu.
Dù sao cũng có khả năng không ngưng tụ ra được nội đan mới.
Như vậy vấn đề tới -- nội đan của nguyên chủ bị con chó điên nào đào đi rồi!!!
Sơ Tranh kiểm tra lại ký ức, không có bất kỳ ấn tượng gì.
Không sao.
Vấn đề nhỏ.
Vẫn chưa chết.
Sơ Tranh thoáng tỉnh táo lại, hỏi Dư Tô bị dọa cho phát bên cạnh sợ: "Ngươi biết chỗ Liệp Yêu Sư bán nội đan không?"
Dư Tô lắc đầu như trống bỏi.
"Liệp Yêu Sư cực kì hung ác, làm sao ta biết."
Kẻ thù nha!
Dạng tiểu yêu như hắn, bị Liệp Yêu Sư trông thấy còn có thể sống được à?