Ý tứ đại khái chính là thân thể nữ hoàng khó chịu, lực bất tòng tâm, không có cách nào xử lý triều chính, thoái vị cho Đại hoàng nữ.
Nói trắng ra là —— Đại hoàng nữ sẽ làm nữ hoàng.
Các vị đại thần đều cho là mình nghe lầm.
Hôm qua nữ hoàng bệ hạ còn rất tốt, tuổi tác của nữ hoàng bệ hạ cũng không lớn, sao lại thân thể khó chịu, lực bất tòng tâm?
Thoái vị không phải chuyện nhỏ.
Chuyện này liên quan đến một quốc gia.
Sao bệ hạ không nói tiếng nào liền thoái vị?
Còn có những cấm vệ quân này, nếu thoái vị bình thường, tại sao lại chặn ở đây?!
Chuyện này đột nhiên như thế, chắc chắn có mờ ám.
"Đại hoàng nữ điện hạ, bệ hạ thế nào?"
"Sao bệ hạ lại đột nhiên thoái vị?"
"Cho chúng ta gặp bệ hạ."
"Hôm qua bệ hạ còn rất tốt, sao hôm nay thân thể lại khó chịu? Đại hoàng nữ điện hạ, không phải chúng ta không tin ngài, là chuyện này quá mức kỳ quái."
Đám đại thần bắt đầu chất vấn.
La hét muốn gặp nữ hoàng.
Mà những đại thần từng cùng Sơ Tranh nói chuyện, lúc này không nói một lời, nội tâm run lẩy bẩy.
Các nàng cho là Sơ Tranh tìm các nàng, chỉ là muốn để các nàng ủng hộ nàng làm hoàng thái nữ.
Vạn vạn không nghĩ tới!!!
Nàng trực tiếp lên làm nữ hoàng!
"Hoàng tỷ." Ninh Diêu cũng đứng dậy: "Sao thân thể mẫu hoàng lại khó chịu, ngươi để chúng ta gặp mẫu hoàng một chút."
Ả không chất vấn về chiếu thư, trực tiếp yêu cầu gặp nữ hoàng.
"Được." Sơ Tranh ra hiệu nữ quan: "Mời nữ hoàng bệ hạ."
Thái độ không thèm để ý của Sơ Tranh, làm Ninh Diêu lập tức nhíu mày, đáy lòng bắt đầu bồn chồn.
Chẳng lẽ mẫu hoàng thật sự thoái vị cho nàng?
-
Nữ hoàng được người đỡ lên, sắc mặt bà ta có chút trắng bệch, nhìn qua xác thực giống như là bệnh.
Nhưng mà...
Nữ hoàng là bị dọa sợ.
Nữ hoàng ngồi vào long ỷ, bà ta nhìn đại thần phía dưới, trong đầu loé lên mấy ý nghĩ.
Nhưng khi bà ta nhìn thấy cấm vệ quân bên ngoài, nữ hoàng chỉ có thể siết chặt nắm đấm.
Tử sĩ cũng không làm gì được nàng.
Đám đại thần này có thể làm gì nàng chứ.
"Bệ hạ, chuyện ngài thoái vị..."
"Gần đây thân thể trẫm càng ngày càng kém, trước đó vẫn luôn giấu diếm các ngươi, không nói cho các ngươi biết, trẫm quả thực là có lòng mà không có sức." Nữ hoàng nói: "Nhiều năm như vậy, trẫm cũng mệt mỏi. Về sau các ngươi hảo hảo phụ tá Đại hoàng nữ."
"Bệ hạ, Đại hoàng nữ nàng có thể đảm đương trách nhiệm này sao?" Lâm thừa tướng chất vấn: "Những chuyện Đại hoàng nữ từng làm hai năm này, bệ hạ cũng rõ ràng, thiên hạ này giao vào tay Đại hoàng nữ, thần... thần lo lắng!!"
Lâm thừa tướng bày ra bộ dáng yêu nước yêu dân.
Đại thần còn lại cũng phụ họa.
Nhưng nữ hoàng phát hiện, trên triều đình, một nửa người đều không lên tiếng.
Nữ hoàng lại cảm thấy trầm xuống.
Khó trách nàng không sợ hãi như thế.
Đại thần trong triều, nàng đã mua chuộc được một nửa, nàng còn có cái gì mà phải lo lắng nữa.
Nhưng chuyện này phát sinh lúc nào?
"Chuyện này cứ quyết định như vậy đi." Tâm tình nữ hoàng vốn đã kém, đám người này cứ hỏi mãi, bọn họ cho là mình muốn thoái vị chắc? Còn không phải bà ta bị ép à?!
"Bệ hạ nghĩ lại đi!"
"Bệ hạ!!"
Nữ hoàng được nữ quan đỡ rời đi, khi bà ta đi đến bên cạnh Sơ Tranh, hung hăng liếc cô một cái.
Sơ Tranh chỉ làm như không nhìn thấy.
Cô nhìn về phía các đại thần phía dưới, thanh âm lạnh lẽo, vang lên trên đại điện: "Các vị, có ý kiến với chiếu thư hay là có ý kiến với ta?"
Sơ Tranh ngừng một chút.
"Đương nhiên, các ngươi có ý kiến cũng vô dụng, hoặc là kìm nén, hoặc là từ quan."
Phía dưới an tĩnh quỷ dị một trận.
Lâm thừa tướng xanh mặt, đối mặt với Ninh Diêu.
Chuyện này quá đột ngột, đến một chút chuẩn bị bọn họ cũng không có.
Ngay lúc đám người này ngây ngẩn, đột nhiên có người bắt đầu hô.
"Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."
"Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."
"Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."
*
Lời đại đại:
Có người nói nam chính quá yếu, muốn xem phản công, ta thẳng thắn nói cho các ngươi biết —— không có khả năng! Tuyệt đối không!
Lý do như sau:
【 Không viết nam chính phản công, các ngươi ồn ào nói nam chính quá yếu blah blah.
Viết nam chính phản công, lại có người ồn ào, sao nữ chính lại trở nên yếu đi thế, cô ấy thay đổi, không phải là Tranh gia mà ta thích nữa, blah blah.
Ta không thể thỏa mãn yêu cầu của tất cả mọi người.
Ta chỉ có thể kiên trì duy trì thiết lập ban đầu của ta.