Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 45: Thế giới không có nam chủ (2)



Hạ Hạ nằm trên giường không một bộ dáng "sống không cò gì luyến tiếc" cô ảo não nói với Tiểu Hệ Hệ: "Tiểu Hệ Hệ em biết chuyện gì không?"

[Hửm? Kí chú có chuyện gì?]

Hạ Hạ nói: "Chị phát hiện ra thế giới này rất hố cha."

[Kí chủ đã nói câu này rất nhiều lần rồi]

Hạ Hạ lăn qua lộn lại nói: "Thân thể thì yếu ớt mặc dù đã có linh khí tu bổ lại nhưng mà cứ như vậy sao chị có thể đi tìm boss nhà chị được chứ? Lỡ boss nhà chị bị người khác khi dễ rồi làm sao? Em có đền được không?"

[Kí chủ nguyên thân kí chủ xuyên vào chỉ là ngẫu nhiên đừng trách em với lại...] Tam thiếu bị khi dễ? Kí chủ đề nghị người nghiêm túc.

Hạ Hạ không nghe được tiếng lòng của Tiểu Hệ Hệ cô thản nhiên nói: "Rồi vậy nói đi chị phải ghép cp nữ chủ với ai?"

[A a, đợi em một chút] Tiểu Hệ Hệ phản ứng chậm một nhịp.

Chờ một lúc thì Tiểu Hệ Hệ cũng lên tiếng: [Kí chủ theo như thống kê từ hệ thống về hảo cảm và chỉ số phù hợp nhau thì em thấy Mạnh Quang là người thích hợp nhất]

Hạ Hạ nhướng mày: "Có gì đặc biệt?"

[Như đã nói ở trên thì Mạnh Quang là người được nữ chủ có hảo cảm cao nhất thêm một chút nữa chính là thích nhưng mà vì hắn lại hi sinh để bảo vệ nữ chủ bị ám sát nên hảo cảm dừng lại ở mức tri kỷ thôi]

Tiểu Hệ Hệ truyền thông tin về người tên Mạnh Quang này cho Hạ Hạ.

Mạnh Quang từ nhỏ mồ côi cha mẹ sống ở đầu đường xó chợ, hắn trong một lần cơ duyên xảo hợp thì gặp được một võ sư ẩn sơn nhận làm đệ tử.

Sau khi ra khỏi núi hắn bắt đầu hành trình của mình nhưng vì võ công cao cường chỉ mới hai mươi mà có thể hạ gục được một võ sư lâu năm.

Võ sư lâu năm đó ghen ghét cho người thuê hơn mười võ sư có võ công khá cao giết Mạnh Quang.

Mạnh Quang may mắn chạy trốn được nhưng nữa đường lại ngất xỉu được nữ chủ cứu giúp.

Hắn thề sẽ bảo vệ ơn nhân, nên khi nữ chủ trên đường đến cung điện lại bị ám sát, những người này được Hạ Tố phái đến. Võ công không những cao cường mà lại đông.

Mạnh Quang cũng hi sinh tại lúc này do đỡ giúp nữ chủ một trưởng khá mạnh.

Đến khi chết Mạnh Quang cũng không biết nữ chủ là nữ và thân là một người mồ côi sống nơi núi ít người hắn cũng không nhận ra tình cảm của mình đối với nữ chủ là yêu.

Hạ Hạ ngạc nhiên: "Cư nhiên có một người dính hào quang nam chủ nhưng lại quá yếu nên chết, trở thành ánh trăng sáng trong lòng nữ chủ. Hơn nữa cái EQ là sao?"

[Thì cũng không sai biệt lắm là như vậy. EQ như vậy cũng không thể trách hắn được, khi kí chủ ở trên núi gặp nữ nhân rất ít huống chi mấy cái chuyện tình yêu này. Sư phụ hắn dạy hắn võ công chứ đâu có phải dạy hắn tình yêu thế nào cho nên hắn EQ như vậy mới hợp tình hợp lí]

Hạ Hạ ngồi bật dậy nhưng vì quá kích động thêm thân thể yếu ớt nên ho khan.

Nha hoàn nghe tiếng cô ho khan vội vã chạy vào giúp cô xoa lưng thuận khí: "Tứ tiểu thư ngài không sao chứ? Để nô tì đi báo với tam thiếu gia."

Hạ Hạ lắc đầu: "Không cần báo với ca ca, ta vẫn bình thường, uống một ngụm nước lac ổn."

Nha hoàn nghe vậy vội rót cho Hạ Hạ một cốc nước, Hạ Hạ uống xong lại nằm xuống bộ dáng giống như muốn ngủ.

Nha hoàn thấy vậy chỉnh chăn cho cô lại lui ra ngoài.

Hạ Hạ gấp không chờ nổi mà kết nối với Tiểu Hệ Hệ: "Vậy chỉ cần ngăn cho Mạnh Quang không chết thì cơ hội hoàn thành nhiệm vụ sẽ cao hơn đúng không?"

[Đúng vậy, vì hắn là người mà nữ chủ có hảo cảm cao nhất]

Hạ Hạ ngẫm lại một chút.

Thời gian cô xuyên đến thì đúng là lúc nguyên thân sắp ngủm củ tỏi, trong nguyên tác nguyên thân chết mới là chìa khóa mấu chốt để nữ chủ bước lên con đường đỉnh cao nhân sinh của mình.

Bây giờ cô xuyên vào nữ chủ nghiễm nhiên chưa hiện ra năng lực mạnh mẽ của mình chỉnh đốn lại Hạ gia cho nên chưa có màn ám sát trả thù của vị Hạ Tố thuê người ám sát và từ đó suy ra Mạnh Quang còn sống.

Bây giờ việc cô chỉ cần làm là cho nữ chủ có hảo cảm nhiều đến mức thích yêu luôn Mạnh Quang, thông suốt EQ Mạnh Quang. Đương nhiên cuối cùng là tìm boss nhà mình.

Có thể boss nhà cô chỉ đâu đó quanh đây thôi.

Tác giả có lời muốn nói:

Kì thật các ngươi muốn bão chương???

Nhưng ta lại không làm nổi a, thôi thì cứ hóng từ từ đi.