Cậu nhíu mày kéo lấy tay cô ta về phía mình rồi hung hăng tát cho một cái, lực không nhẹ khoé miệng Đỗ Phỉ Nhi chảy máu, nước mắt rưng rưng.
" Còn ồn ào nữa thì đừng trách ta mạnh tay hơn ". Tống Nhiễm cười lạnh ngồi lại chỗ mình vừa ngồi lúc nãy.
Đỗ Phỉ Nhi thút thít khóc co người trong góc giường không dám nói gì, nhưng ánh mắt thù hận đó cậu lại nhìn thấy rất rõ.
" Muốn biết ta là ai, vì sao ta ở đây lâu như vậy nhưng không ai vào để cứu cô không?".
Tống Nhiễm lắc rượu trong ly, mùi hương nhẹ nhàng nhưng hơi cay, cậu không quen uống loại rượu nặng như này, uống một ngụm sẽ say ngất đi luôn ấy chứ.
" Phải... Ngươi là ai ? ". Đỗ Phỉ Nhi hơi run giọng nói.
" Ta là Thuần Cảnh Nghi, chắc cô đã nghe qua rồi ?". Tống Nhiễm cầm ly rượu nãy giờ hất ra ngoài, đổ đầy trên thảm.
Đỗ Phỉ Nhi hiểu rõ rồi như nổi cơn điên nhảy xuống đất ngón tay chỉ thẳng vào mặt cậu nổi giận mắn to.
" Ngươi là tiện nhân còn dám đánh ta, để thái tử biết được sẽ không tha cho ngươi ".
Tống Nhiễm lắc đầu cười phá lên rồi lạnh lùng nhìn cô.
" Vũ Hiên là nam nhân của ta, bất kỳ ai có suy nghĩ sai lệch với hắn đều không có kết quả tốt và người đầu tiên phải nhận lấy hậu quả đó chính là ngươi ".
Trong tay Tống Nhiễm xuất hiện một mũi kim tiêm, động tác thuần thục giữ lấy tay Đỗ Phỉ Nhi rồi đâm vào động mạch chủ, thuốc trong ống tiêm nhanh chóng vào trong cơ thể cô ta.
Sau đó Tống Nhiễm đẩy Đỗ Phỉ Nhi đang ôm cánh tay mình ngã xuống đất.
Đỗ Phỉ Nhi yếu ớt nói " Ngươi ... ngươi đã làm gì ta ?".
Tống Nhiễm bỏ ống tiêm vào nơi an toàn trong không gian rồi cười nhìn Đỗ Phỉ Nhi bắt đầu thắm thuốc lăn lộn trên đất ôm đầu rên rỉ đau đớn.
Thuốc được tiêm vào người Đỗ Phỉ Nhi là loại thuốc mới của thế giới trước mà cậu vô tình là người đầu tư cho vị tiến sĩ phát minh ra nó.
Được lưu truyền rộng rãi trong thế giới ngầm, vì đây là thuốc phá hủy thần kinh khiến người ta trở nên điên loạn vĩnh viễn không có cách chữa trị.
Vì vậy cậu rất sản khoái mà đổ vào cho ông ta rất nhiều tiền, để ông ta làm ra cho cậu một số lượng thuốc lớn chất đầy một cái container cất trong không gian.
" Cứ từ từ tận hưởng cảm giác vui vẻ như trẻ thơ của cô đi , tạm biệt nhé ". Tống Nhiễm vừa nói vừa đi tới cửa phòng.
Đỗ Phỉ Nhi ánh mắt oán độc nhìn cậu rời đi nhưng không thể nói được lời nào cay độc cả vì cơn đau dày vò cô không thể phân tâm mà mắn to được.
Tống Nhiễm vừa ra khỏi cửa, đầu đập mạnh vào lòng ngực người nào đó, cậu lùi về sau mấy bước suýt ngã nhưng bị ôm trở về lòng ngực ấm áp đó, bên tai vang lên tiếng nói trầm thấp từ tính .
" Cảnh Nghi không sao chứ ?".
" Em không sao , anh làm gì vậy ? ".
Tề Vũ Hiên bế cậu lên trở lại phòng của mình, Tống Nhiễm vòng tay ôm cổ anh, khó hiểu nghiên đầu nhìn khuôn mặt đẹp của anh.
" Nàng ta như thế nào rồi ? ".
" Không chết chỉ bị ngốc nghếch thôi , nuôi cơm cô ta một thời gian là được rồi ".
Tống Nhiễm cọ cọ đầu vào ngực anh, tìm hơi ấm, cũng không có đi truy tìm nguyên nhân vì sao chồng ngốc có chút là lạ.
Sau khi trở về phòng Tề Vũ Hiên đi thẳng vào giường lớn vẫn còn treo vải đỏ của hai người, rồi đặt cậu nhẹ nhàng nằm xuống giường.
Anh nằm lên người cậu, một khe hở cũng không có cho cậu cơ hội thoát ra ngoài.
" Hiên Hiên làm sao vậy ?".
Cậu dùng một đôi mắt ngây thơ vô cùng nhìn người đang dùng ánh mắt đầy lửa nóng nhìn cậu không hề chớp lấy một cái nào.
Trong lòng thì đang cười xấu xa , bởi vì đầu gối cậu đang hơi co lên một chút cố ý cọ cọ vào nơi nào đó đã dựng lều lên rồi.
Tề Vũ Hiên hít sâu đè cái chân của cậu lại mới bất đắc dĩ nói, " Vợ à em thật hư hỏng mà nhưng anh rất thích ".
Tống Nhiễm không nói gì chỉ cười dùng hành động để chứng minh lời của chồng ngốc nói không có sai, từ khi yêu người này cậu trở nên hư hỏng hơn, đều do người này dạy ra cả thôi.
Trước kia là cậu dạy hư Lưu Viễn, nhưng khi Lưu Viễn phục hồi trí nhớ thì trở thành người dạy cho cậu những cách hư hỏng khác cũng khá phong phú.
Âu yếm rồi lại thân thân, dây dưa mây mưa là điều không thể thiếu của mỗi con người , cậu cảm thấy như vậy rất tốt , không thể dối lừa bản thân rằng tôi chỉ yêu người đó thôi không phải vì cơ thể của họ .
Nhưng tình yêu rất phong phú cũng có rất nhiều mặt, cậu lựa chọn yêu theo trái tim mình, yêu người yêu cậu , và cậu cũng sẽ dần yêu họ.
Khi cuộc vận động âu yếm qua đi, Tống Nhiễm đã ngủ, người xử lý mọi chuyện còn lại đều là Tề Vũ Hiên. Ngày hôm sau, sáng sớm mát mẻ, người người bận rộn.
Tống Nhiễm đang cùng Tề Vũ Hiên tập gym trong không gian, theo giờ trên đồng hồ mà cậu để trong góc giường thì lúc cậu kéo anh vào đây đã là 4h30 sáng rồi.