Nói xong Bách Tư Nại dơ bàn tay trái khoe chiếc nhân tinh xảo lấp lánh trên ngón tay áp út trước đáp phóng viên, rồi nhanh chóng tiêu soái rời đi trước sự trầm trồ của bàn dân thiên hạ.Khiến cho đám con dân độc thân chỉ có thể ngước mắt nhìn ngưỡng mộ và ghen tị.
Tống Nhiễm ngủ một giấc tỉnh dậy cơ thể cũng đã hồi phục lại phần nào đó nên cậu quyết định tự xuống bếp trổ tài. Cậu nhờ quản gia chuẩn bị giúp những nguyên liệu cần dùng, thì chỉ một lát sau quản gia đã chuẩn bị đầy đủ.
Tống Nhiễm mắc tạp dề sau đó thuần thục sơ chế và chế biến thức ăn. Lúc Bách Tư Nại vừa về tới cửa đã ngửi thấy một hương thơm vô cùng hấp dẫn. Theo hương thơm đập vào mắt của hắn chính là hình ảnh Tống Nhiễm với thân hình mảnh mai đang mặc tạp dề, đang tỉ mỉ sắp xếp và bày biện món ăn lên bàn.
Khung cảnh lúc này của hai người hệt như một đôi vợ chồng đã sống chung lâu năm. Chồng đi làm vợ thì ở nhà nội trợ gia đình luôn ấm êm hạnh phúc chính là ước mơ của vô số người. Thấy Bách Tư Nại nhìn mình thâm tình tới mức ngẩn người hệt như một tên ngốc chọc cho Tống Nhiễm không nhịn được nở nụ cười. Hai người cùng nhau ăn tối, dưới ánh nến lập lèo lãng mạng thì Bách Tư Nại đã không kiềm được thú tính mà ăn luôn Tống Nhiễm. Hắn đòi hỏi vô số lần mà cậu chỉ có thể yếu ớt cầu xin nhưng vô ích.
Ngày mới lại bắt đầu, hôm nay Bách Tư Nại có một chuyến đi công tác nước ngoài nên từ sớm đã thức dậy hôn tạm biệt với Tống Nhiễm sau đó rời đi.
Tống Nhiễm tỉnh lại từ miệng quản gia biết được chuyện Bách Tư Nại đã đi công tác cũng có chút mất mát nhỏ trong lòng. Tống Nhiễm không hề biết là Bách Tư Nại hận không thể mang theo cậu bên người không bao giờ tách rời nhưng chỉ vì tình thế không cho phép mà thôi.
Chuyến đi lần này đã định sẵn chính là mưa giông bão tố rồi. Bởi vì hôm đó trên đường tới sân bay do mưa lớn nên chiếc xe mà Bách Tư Nại lái không may bị tai nạn giao thông. Chiếc xe xảy ra va chạm khiến cho rò rỉ bình xăng, Bách Tư Nại được một người qua đường cứu ra trước khi chiếc xe phát nổ. Nhưng vì xảy ra va đập mạnh lúc tai nạn và dư chân của vụ nổ khiến cho anh bị thương nặng và hôn mê sâu.
Mục Uyển Linh hai tư trên hai tư luôn sai thám tử theo dõi tung tích của Bách Tư Nại nên cô ta là người biết anh xảy ra tai nạn đầu tiên. Cô ta muốn nhân cơ hội này chia cách Tống Nhiễm và Bách Tư Nại. Mục Uyển Linh sau khi suy nghĩ một lúc lâu thì về chuyện này liền dùng tiền phong sát chuyện Bách Tư Nại bị thương. Tống Nhiễm cũng có linh cảm không tốt nhưng cậu cố gắng liên lạc với Bách Tư Nại nhưng lần nào cũng không có kết quả.
Tống Nhiễm vì không có chút thông tin nào của Bách Tư Nại mà lòng lúc nào cũng như lửa đốt. Ngày ngày cậu ngồi bên cửa sổ luôn nhìn về cánh cống biệt thư ngóng trông. Thời gian ngày ngày trôi qua nhưng Bách Tư Nại vẫn không hề có chút tin tức nào cả, quản gia vừa lo cho ông chủ vừa lo Tống Nhiễm những không biết nên mở lời như thế nào cả.
Bách Tư Nại trong bệnh viện sau một tuần hôn mê đã có dấu hiệu hồi phục và tỉnh lại. Sự chuyền biến này của hắn khiến cho Mục Uyển Linh vừa mừng vừa lo. Câu đầu tiên sau khi Bách Tư Nại tỉnh lại thốt ra lại trong vô thức gọi tên của Tống Nhiễm. Việc này khiến cho Mục Uyển Linh tức giận và sợ hãi tới mức da mặt tái mét. Sau một lát ngắt quãng bỗng dưng Bách Tư Nại lạnh lùng nhìn Mục Uyển Linh chất vấn.
"Tống Nhiễm! ....Tống Nhiễm.... Rốt cuộc Tống Nhiễm là ai?"
Nhưng dường như ông trời lại muốn trêu đùa con người. Vết thương của Bách Tư Nại đã hồi phục và cũng đã tỉnh lại, nhưng hắn lại quên hết tất cả kí ức liên quan tới người tên là Tống Nhiễm kia.
"Tư Nại anh có nhớ em là ai không? Em chính là vợ sắp cưới của anh Mục Uyển Linh nè! Tống Nhiễm là một người làm trong nhà anh mà thôi, có chuyện gì sao?"
Bách Tư Nại chắc chắn người tên là Tống Nhiễm đối với hắn vô cùng quan trọng nên liên tục tự chất vấn bản thân mình. Bác sĩ thấy anh vừa tỉnh lại đã kích động liền ra hiệu cho hộ lý khống chế cưỡng ép tiêm thuốc an thần cho anh. Sau đó gọi Mục Uyển Linh ra ngoài thông báo tình hình.
"Vì lúc tai nạn xảy ra va đập nên bây giờ xảy ra di chứng dẫn tới tạm thời mất đi một phần ký ức. Có thể khôi phục hay không thì phải đợi thêm một thời gian nữa xem xét tình hình!"
Mục Uyển Linh nghe bác sĩ thông báo xong cũng thầm đoán được phần kí ức bị mất kia có liên quan tới Tống Nhiễm. Thế là cô ta nở một nụ cười gian xảo thì thầm nói với bản thân. "Ha ha, trời cũng muốn giúp ta mà! Bách Tư Nại, chỉ có thể là của em mà thôi!"
...
Bách Tư Nại sau khi tỉnh lại liền xuất viện, liền trực tiếp trở về nhà. Mục Uyển Linh sợ anh gặp được Tống Nhiễm nên cố hết sức ngăn cản anh nhưng mọi thứ đều vô ích. Nhưng lần này may mắn thật sự đã mỉm cười với Mục Uyển Linh rồi. Tống Nhiễm mấy ngày trước có việc cần xử lý nên đã rời khỏi biệt thự vẫn chưa có trở về.