Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 166: Thế Giới 3



Duy trì nửa canh giờ, lò luyện kim trước mặt Đường Quả vẫn không ngừng run rẩy, là cái dạng mà càng lúc càng kịch liệt.



Mọi người có mặt đều im lặng dùng một tầng nguyên khí để che mình lại, cứ theo tình hình hiện tại thì cái lò sớm muộn gì cũng sẽ nổ.



Ngay cả Dạ Chu cũng lén trùm một tầng nguyên khí hơi mỏng, nhìn lò luyện đan với ánh mắt đáng thương mang theo một chút khẩn cầu.



“Biểu ca?” Đường Quả nghi hoặc, “Huynh làm sao vậy?



Dạ Chu nghiêm túc nhìn lò luyện kim, "Biểu muội, muội tiếp tục đi, bình tĩnh nhes! Ta đang dùng vẻ ngoài anh tuấn của mình cảm hóa lò luyện đan, bảo nó đừng nổ.”



[Ký chủ, biểu ca của cô thật sự rất ngốc.]



Đường Quả hai nhìn thấy khóe mắt đỏ hoe của Dạ Chu, thực sự kinh ngạc.



Dạ Chu thực sự sẽ không khóc chứ? ? ?



Cô nhìn chằm chằm lò luyện thuốc đang rung chuyển kịch liệt hơn, khống chế sự giật giật liên tục của lò luyện đan, vẻ mặt Dạ Chu càng ngày càng khó coi, trước đó hai mắt còn đỏ hoe, nhưng bây giờ sắp thấp thoáng như sắp khóc rồi.



Đường Quả: "..."



[Ký chủ, có lẽ biểu ca của cô đang tự trách vì đã không coi chừng Dạ Diệm, emmm áy náy đấy...]



Lò luyện đan rung mạnh thu hút toàn bộ sự chú ý của những người ở đây, ánh mắt của bọn họ đưa theo vị trí nhảy của lò luyện đan, tim cũng đập thình thịch. Lặng lẽ suy đoán, lò luyện đan ơi lò luyện đan, chừng nào mày mới nổ?





Nhanh nổ đi!



Bây giờ vẫn chưa nổ, có phải là đang chuẩn bị tung chiêu lớn gì đó không?



Nghĩ đến đây, những người xem đồng loạt lùi lại năm bước, đứng xa hơn một chút để được an toàn.



Mọi người vừa nghĩ tới đây, liền nghe thấy một tiếng nổ, từng luồng khói trắng bốc lên cuồn cuộn, kéo theo trái tim của mọi người cùng rơi xuống, cuối cùng cũng nổ.



Ba vị giám khảo cũng thở dài một hơi, lau mồ hôi lạnh, cuối cùng cũng nổ.



Tất cả đều tiến đến trước mặt Đường Quả, một người lên tiếng an ủi: "Dưỡng hồn đan vốn không dễ luyện chế, lần thử đầu tiên cũng sẽ khó tránh khỏi…”



Từ "thất bại" còn chưa nói ra, vị giám khảo này đã ngây người nhìn chằm chằm vào mười viên linh đan màu trắng tròn trịa và thơm phức bên trong bình ngọc được đem tới.



“Thành công… thành công rồi?” Các giám khảo phản ứng là trố mắt nhìn “Luyện thành rồi?”



Ông ta làm một hành động vô cùng không hợp với thân phận của mình, hung hăng dụi mắt mấy cái, viên Dưỡng hồn đan nằm trong bình ngọc vẫn còn đó.



Nóng hầm hập! Có nghĩa là nó vừa mới ra lò.



"Dưỡng hồn dược hảo hạng, mười viên đại viên mãn."



Các vị giám khảo bừng tỉnh, mặt đỏ bừng vì hưng phấn, suýt chút nữa đã nắm lấy tay Đường Quả đế tuyên bố, đây là người thắng cuộc hôm nay.





Cả hội trường đều im lặng, tất cả họ đều nhìn Đường Quả đầy hoài nghi, như thể đang nhìn một con quái vật nào đó. Bọn họ không muốn nói gì cả, chỉ muốn quỳ xuống trước vị luyện dược sư này.



Linh đan cao cấp nói luyện đại viên mãn là luyện đại viên mãn, ngầu.



Thành viên của một số thế lớn đến xem đã lặng lẽ rút lui, đích nữ Đường gia là một vị dược sư thượng đẳng đã thành sự thật rồi, đặc biệt còn là một vị luyện dược sư có thể luyện ra đại viên mãn.



Đan dược được luyện chế ra là Dưỡng hồn đan đó!



Ngoài việc lôi kéo thì chắc chắn vẫn là lôi kéo.



Đường Hoan không biết tất cả những điều này, nàng ta hết sức tập trung vào việc luyện chế của mình.



Nàng ta ung dung mở lò luyện đan ra, nằm bên trong là chín viên Sinh cơ đan, là loại thượng phẩm, cẩn thận bỏ những viên thuốc tạo cơ vào trong bình ngọc, nàng ta nở một nụ cười hài lòng.



Khi nàng ta vừa ngẩng đầu, chuẩn bị nói mình đã luyện chế xong, lại phát hiện toàn bộ hội trường đều rất yên lặng.



Đường Hoan tự đắc, thiên phú luyện đan của nàng ta chỉ ở mức trung bình mà thôi, lần này dù coi như có giúp đỡ của không gian luyện chế, luyện chế được chín viên Sinh cơ đan thượng phẩm cũng đã rất bất ngờ rồi.



Nhìn mọi người im lặng như gà, khóe miệng nàng ta hơi cong lên, những người này kinh ngạc cũng là chuyện bình thường thôi, dù sao với tuổi của nàng ta, luyện chế ra được chín viên Sinh cơ đan thượng phẩm cũng quả là thiên tài trong thiên tài rồi.