Ký chủ không phải một chú chim tốt, một khi có lỗi với cô, cho dù có đối tốt với cô đi nữa, cô cũng có thể nhớ điểm không tốt của bạn. Nói cách khác, cô nhớ điểm tốt của bạn, đồng thời cũng ghi thù bạn, 2 chuyện phân biệt rõ ràng.
Một người có đối tốt với cô đi nữa, cô nói báo thù là báo thù. Chờ báo thù xong thì tiếp tục báo ân, đối với cô mà nói thì đúng là không có áp lực gì cả.
Ví dụ như Dạ Chu, là Dạ Chu đã bỏ rơi cô trước. Nay bất luận Dạ Chu có hối hận ra sao, cô cũng sẽ không ở bên cạnh hắn. Còn Dạ Chu đối tốt với cô, cô cũng sẽ dùng lòng thành để đối tốt với hắn.
Ký chủ kế thừa tình cảm của nguyên thân, dĩ nhiên cũng có cảm tình với Dạ Chu. Đối với ký chủ mà nói, có tình cảm không có nghĩa là như người bình thường, kết hôn sinh con.
Cô có thể rất yêu bạn, nhưng lại không ở bên cạnh bạn.
Bạn có thể thỉnh thoảng cảm nhận tình yêu sâu sắc của cô, nhưng bạn không cách nào ở bên cạnh nhau. Ví dụ Lãnh Duệ, ví dụ Đường Tranh.
Bạn muốn nói muốn càng nhiều, cô sẽ cười híp mắt nói với bạn, ta yêu ngươi như vậy, thỉnh thoảng yêu ngươi, quan tâm ngươi, trong lòng chỉ có ngươi, sao ngươi lại có thể tham lam như vậy? Còn muốn nhiều hơn ư?
Hệ thống cũng muốn tặng ký chủ một câu mmP, trên thế giới này sao lại có người phụ nữ đáng sợ như vậy.
Điển hình là khiến người ta thấy được mà không ăn được.
“Đường Hạo Huy tới rồi.”
Đường Quả nhìn Đường Hạo Huy đang đi tới, bên cạnh ông ta còn có Đường Hoan và dì Lâu, đồng thời Dạ Diễm cũng tới, 2 người còn chạm mặt nhau, 2 người trò chuyện một lúc, rồi đi vào phòng VIP.
Đường Quả nheo mắt và bật cười: “2 người này muốn bắt tay nhau.”
“Em họ yên tâm. Họ muốn thần khí không dễ dàng vậy đâu. Mấy ngày trước ta cho người tung tin, người tới hôm nay cũng không thiếu nguyên thạch, bảo đảm em họ có thể kiếm đủ một vố.”
Không bao lâu, bên ngoài lại có 2 người nam nữ trẻ tuổi đi vào. Người đàn ông đẹp trai, cô gái xinh đẹp đáng yêu, không phải Bạc Tây Phong và Bạc Linh Nhi thì còn ai nữa?
“Đường Quả thật là khó hiểu. Bản thân cô ta không cần thần khí, dứt khoát đem cho chị Hoan cho rồi, cứ phải đem ra đấu giá, tại sao phải làm như vậy?”
Giọng của Bạc Linh Nhi không nhỏ, Đường Quả nghe được. Điều cô để tâm không phải chuyện này. Mà ban đầu lúc cô xuyên không vào đây, theo trí nhớ của cô thì cô thân thiết với 2 người này nhất.
Cho nên cô đang nghi ngờ, 2 người này rốt cuộc là ai đã làm cô vấp ngã.
“Em họ?”
“Không thích họ thì từ nay đừng tiếp xúc.”
Đường Quả hoàn hồn, khoé miệng giương lên nụ cười: “Biết rồi. Ta không phải đang xem thôi sao? Dù gì cũng có anh họ ở đây, những người khác không quan trọng.”
Lời nói ngọt ngào, nghe thật êm tai, trước giờ cô không keo kiệt nói ra.
Dạ Chu sau khi nghe xong giống như ăn phải viên kẹo ngọt. Em họ sao có thể đáng yêu như thế, sao lại được yêu thích như vậy. Ai nói cô hung hăng ngang ngược, chỉ là người ngoài cuộc không hiểu thôi.
Dạ Chu nhìn chằm chằm gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Đường Quả, bị nụ cười nơi khoé miệng cô làm cho ngây ngất, hắn đơ ra một lúc.
Sau khi hoàn hồn thì vội lắc đầu, hắn cũng không thể hiểu nổi biểu hiện của hành động của mình lúc nãy.
Người lần lượt đi vào ngồi chật cả hội trường đấu giá, vì là thần khí, người tới hôm nay đông lạ thường, thậm chí còn có những người ở nơi khác tới. Trên đường tới đây, họ đều nghe nói câu chuyện phía sau buổi đấu giá thần khí này, cũng hậm hực lắm.
Đương nhiên cũng hiểu, Đường Quả bán thần khí, là một nhà luyện thuốc cao cấp, còn là nhà luyện thuốc linh đơn có thể luyện ra viên hoàn hảo.
Thế là, họ rất khó coi thường người muốn cô chết ở đầu đường xó chợ.