“Hoa hậu giảng đường, Mã Mậu kia lại tới rồi.” Nữ sinh phía trước liếc nhìn chỗ ngồi Ngụy Việt trống trơn, hôm nay Ngụy Việt đi tham gia thi đấu Olympiad, xin nghỉ một ngày.
Mã Mậu Nhị Trung kia, mỗi lần thừa dịp Ngụy Việt không ở đây, đều sẽ lén lén lút lút tới bên này.
Lúc đầu họ còn cho rằng đối phương là tới tìm Kỷ Tiểu Tư, không nghĩ rằng Mã Mậu công khai tìm Kỷ Tiểu Tư nói vài câu, lại đang lén nhìn Đường Quả.
Sau này cậu ta dứt khoát tới tìm Đường Quả một cách quang minh chính đại, cũng không biết cậu ta có tâm tư gì.
“Hoa hậu giảng đường, cậu cũng nên cách xa Mã Mậu một chút, người như cậu ta rất nguy hiểm.”
Nữ sinh phía trước vừa nói câu này, liền phát hiện Mã Mậu nhìn cô ta với ánh mắt nặng nề, cô ta sợ tới mức vội vàng chạy ra khỏi lớp học.
Đường Quả ăn cơm, nhìn cũng không thèm liếc nhìn Mã Mậu một cái.
“Nếu không thì trưa hôm nay tôi mời cậu ăn đi?”
Mã Mậu nói ra câu nói này một cách ấp a ấp úng, hoàn toàn không có khí thế của lão đại trường Nhị Trung, nếu như không phải có người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cậu ta bắt nạt bạn cùng trường, họ đều sẽ cho rằng Mã Mậu thay đổi rồi.
Đường Quả nâng mí mắt lên, “Tôi sắp ăn no rồi.”
“Cho dù không ăn,xem một chút cũng được, có thể uống trà hay gì đó....” Mã Mậu nhìn khuôn mặt Đường Quả, trong lòng dâng lên một sự áy náy, “Tôi....trước đây tôi có thể đã thật sự tổn thương tới cậu, tôi muốn xin lỗi cậu có được không?”
[Kí chủ, cô đã từng chọc ghẹo Mã Mậu?] Hệ thống kinh ngạc.
Đường Quả hừ lạnh, “Ăn no mới chọc ghẹo cậu ta, ta chọc ghẹo bạn trai cũng không chọc ghẹo đủ, nào có thời gian chơi với cậu ta.”
Hệ thống nghĩ thầm cũng phải, kí chủ nhà nó chính là rất có cá tính, trước giờ sẽ không trêu chọc người cô không có cảm giác. Nên nói, người không thu hút cô, cô kiên quyết không trêu chọc, đánh chết cũng không trêu chọc
“Không hứng thú.” Đường Quả vùi đầu ăn cơm, “Cậu đi mau đi, tôi không muốn nhìn thấy cậu.”
“Nhất định phải như thế sao?” Mã Mậu có chút thất vọng, “Cậu muốn gì, tôi bồi thường cậu, có được không?”
Đường Quả nhướng mày, “Được đấy.” Thấy Mã Mậu vui mừng, tiếp tục nói, “Cậu tạt axit lên mặt cậu, thì tôi sẽ tha thứ cho cậu, làm bạn tốt với cậu.”
Nụ cười Mã Mậu cứng đờ, nhìn chằm chằm Đường Quả không nói nên lời, “ Cậu ghét tôi như vậy?”
“Lời này của cậu không phải vô nghĩa sao? Cậu đi hỏi thử những cô gái bị tạt axit kia xem, ai lại không hận người hủy dung nhan họ?” Đường Quả lộ ra vài phần chế giễu, “Chuyện họ muốn làm có thể sẽ điên khùng hơn tôi rất nhiều, nghiền xương cậu thành tro cũng coi như là tiện nghi cho cậu rồi.”
Mã Mậu sửng sốt lui về sau một bước, cậu ta không dám nhìn vào ánh mắt Đường Quả. Cậu ta cũng không biết tại sao muốn tới, còn yêu cầu cô tha thứ. Cậu ta cho rằng mình điên rồi, chẳng lẽ chỉ là bởi vì khuôn mặt kia rất giống với khuôn mặt của Kỷ Tiểu Tư sao?
Cậu ta không biết, rõ ràng người thích lúc đầu là Kỷ Tiểu Tư, cậu ta không hiểu tại sao tất cả ánh mắt bây giờ đều ở trên người Đường Quả. Còn đối với Kỷ Tiểu Tư, cậu ta đã không còn tình cảm như trước đây.
Mã Mậu còn muốn nói gì đó, Phó Trác Thư và Kỷ Tiểu Thư bước vào lớp học, hai người chắc là vừa ăn cơm xong.
Kỷ Tiểu Thư nhìn thấy Mã Mậu liền vội vàng trốn sau lưng Phó Trác Thư, cô ta giống như thật sự rất sợ loại người điên khùng Mã Mậu này.
Phó Trác Thư nhìn thấy Mã Mậu cũng là sắc mặt thay đổi, vội vàng chú ý tới Đường Quả đang thong thả ăn cơm một chút, thấy cô không có chuyện gì, không tự chủ được mà thở phào một hơi.
“Mã Mậu, nơi này là Nhất Trung.”
Phó Trác Thư cũng không sợ hãi Mã Mậu, nhà họ Phó cậu ta cũng không thua kém nhà họ Mã.
“Cậu ấy đã bị cậu tổn thương rồi, sao cậu còn có thể yên tâm thoải mái xuất hiện ở trước mặt cậu ấy?”
Phó Trác Thư biết Mã Mậu là tới làm gì, cậu ta cảm thấy rất nực cười, tổn thương một người như vậy, thậm chí không ngại dùng gia tộc ép buộc cô, bây giờ lại muốn tới cầu xin cô tha thứ, Mã Mậu này thật đúng là không phải đồ vật.