Mã Mậu là với một đám tiểu đệ đang đánh nhau ở một quán bar thì bị dẫn đi, cậu ta hoàn toàn không căng thẳng, chỉ cho rằng những người này dẫn cậu ta đi là bởi vì họ tụ tập đông người gây sự.
Tới lúc qua đó, gọi một cuộc điện thoại cho mẹ cậu ta, chuyện gì cũng sẽ được giải quyết.
Nhưng lần này không giống như cậu ta nghĩ, sau này cậu ta mới biết nhà họ Đường tố cáo cậu ta.
Cũng được mời đi, còn có Kỷ Tiểu Tư.
Trong video Đường Quả bị Mã Mậu tạt axit, Kỷ Tiểu Tư rất là dễ thấy. Họ đều nhìn thấy là Kỷ Tiểu Tư đẩy Đường Quả một phen, sau đó Mã Mậu đuổi theo tới mới tạt Đường Quả.
Nhà họ Mã đã thất bại rồi, do đó họ đều không có chút hảo cảm nào đối với đại thiếu gia nhà họ Mã vốn đã có ấn tượng không tốt này.
Mãi cho đến khi được dẫn lên tòa án, Mã Mậu đối mặt với người nhà họ Đường ngồi trên ghế nguyên cáo, cậu ta mới hoàn hồn lại.
Cậu ta không tự chủ được mà nhìn vào ánh mắt Đường Quả, muốn nói gì đó, hiển nhiên người nơi này sẽ không để cậu ta nói những lời không liên quan tới việc biện giải cho mình.
Lần này tốc độ vô cùng nhanh, vợ chồng nhà họ Mã đều bị tạm giam vì nghi có dính líu phạm tội trái pháp luật, chỗ dựa của họ vẫn luôn không có tin tức. Nếu như không phải thân thích của nhà họ Mã tới đây thăm họ, họ cũng không biết Mã Mậu bị nhà họ Đường tố cáo.
Họ chỉ vội vàng bảo người giúp Mã Mậu mời một luật sư, nhưng mà cũng vô ích, trước toàn bộ sự thật, lại không có người nhà họ Mã tác động chống lưng Mã Mậu căn bản khó thoát khỏi trách nhiệm, cảnh tượng cậu ta ra tay độc ác với Đường Quả một cách dữ tợn lại điên cuồng trên video, khiến tất cả người có mặt ở đây đều kinh hoàng.
Thiếu niên nhỏ tuổi, lại nhẫn tâm như vậy, lại ra tay với một cô gái xinh đẹp như vậy.
Mã Mậu mím môi, cũng không biện giải gì thêm.
“Tôi không biết người tôi không cẩn thận đụng phải là Đường Quả, lúc đó Mã Mậu quá dọa người rồi, tôi bị dọa ngốc rồi, chỉ biết chạy về phía trước.” Kỷ Tiểu Tư che khuôn mặt đau khổ, “Nếu sớm biết sẽ là như thế, tôi nhất định sẽ không trực tiếp đi.”
Bạn học lớp 11A3 cũng nghe nói chuyện này, họ đều tới.
Nghe thấy những lời Kỷ Tiểu Tư nói, lần đầu tiên họ cảm thấy rất buồn cười, cho dù lúc bắt đầu không biết, sau đó thì sao? Chuyện Đường Quả bị hủy dung nhan lớn như vậy, chẳng lẽ cô ta không phản ứng lại sao?
Họ cũng chưa từng nghe nói Kỷ Tiểu Tư xin lỗi hoa hậu giảng đường Đường, còn giả vờ làm bộ dạng không biết.
Mã Mậu cũng liếc nhìn Kỷ Tiểu Tư, khóe miệng lướt qua một chút mỉa mai, hóa ra người lúc đầu cậu ta thích chính là người như vậy sao?
Có lẽ là cậu ta nhận sai rồi, Kỷ Tiểu Tư căn bản không phải cô gái nhỏ giúp cậu ta đánh người ở sân trò chơi kia.
Nghĩ tới đây, cậu ta không khỏi nhìn về phía Đường Quả, mặt hai người giống nhau như vậy, trong lòng cậu ta có một suy nghĩ kích động, chẳng lẽ....cô gái nhỏ kia là cô?
Nếu như phải....vậy thì cậu ta hoàn toàn không dám tưởng tượng ra mình đã làm những gì, tay đều đang run rẩy.
Cậu ta sớm đã hối hận vì bốc đồng nhất thời, nhẹ dạ cả tin lời kiến nghị tạt axit Kỷ Tiểu Tư của những đứa bạn xấu kia.
Lúc đầu cậu ta vui mừng vì người bị tạt không phải Kỷ Tiểu Tư, bây giờ cậu ta vô cùng hối hận, tại sao người này không phải Kỷ Tiểu Tư? Nếu như Đường Quả thật sự là cô gái nhỏ ở sân chơi lúc nhỏ kia, vậy thì.....
Mã Mậu vùi đầu xuống, lúc tự biện hộ cũng không nói quá nhiều, bộ dạng nhận tội. Luật sư biện hộ sau khi cậu ta từ bỏ đấu tranh, chỉ nói vài câu mang tính tượng trưng, cũng không đấu tranh gì nữa.
Cuối cùng Mã Mậu bị kết án hai năm tù vì tội cố tình gây thương tích, lúc tuyên bố bản án, cậu ta vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Đường Quả.
Lúc bị dẫn đi, cậu ta yêu cầu nói vài câu với Đường Quả.
Có lẽ là thấy thái độ của cậu ta tốt, cũng đồng ý, có điều chỉ là cách một chút khoảng cách, sợ cậu ta làm ra hành động quá khích gì.