Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 274: Thế Giới 4



Kỷ Tiểu Tư vô cùng hoảng sợ, cuối cùng cũng không kiểm soát được nữa, gõ rất nhiều chữ rồi gửi đi, nếu Đường Quả không hiểu đối phương thì thực sự sẽ thông cảm vì những lời đó.



Trong nhóm không có người nào hiện lên giúp đỡ, họ đã biết rất rõ tính xấu của Kỷ Tiểu Tư từ lâu, không ai đồng cảm với cô ta cả.



Mặc dù ý của cô khi đưa những viên đan dược thông minh tuyệt đỉnh kia là để trêu đùa cô ta, nhưng nếu đối phương là người thông minh biết cố gắng thì họ sẽ sử dụng những đan dược này một cách hợp lý. Nếu những đan được này sử dụng cho những nỗ lực tập trung thông thường để giải những câu khó không làm được, cùng với một vài loại đề khó nuốt thì cuối cùng chắc chắn có thể vào được một trường đại học tốt.



Nhưng mà cô ta chỉ muốn ngồi mát ăn bát vàng, dùng đan dược thông minh tuyệt đỉnh trong mấy kì thi, đúng là dùng dao trâu mổ gà mà, cô ta rơi vào tình cảnh như hôm nay cũng là đáng đời.



[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi có thể dùng tất cả đồ vật của mình để đổi một chiếc một viên với cô thôi có được không, chỉ một viên thôi?



Điều mà Kỷ Tiểu Tư nghĩ là, ba môn Ngữ Văn Toán Anh Văn cô ta đều ổn. Từ khi còn nhỏ cô ta đã học ba môn này, có nhiều lợi thế hơn, ngược lại, ngược lại ba môn khoa học tự nhiên, nội dung nhiều, dạng đề cũng khó, cô ta sẽ dùng viên đan dược này cho ba môn khoa học tự nhiên.



Đường Quả cau mày đồng ý.



Cô còn nói một câu: "Đan dược thông minh tuyệt đỉnh nhiều nhất cũng chỉ có thể uống mười lăm viên, trước đây cô đã ăn bao nhiêu viên rồi? Tôi nhớ lần trước cô nói mang giúp cho bạn của mình, coi như một nửa thì cũng chưa đến mười lăm viên, vậy thì không có vấn đề gì."





Kỷ Tiểu Tư chỉ cảm thấy lòng bàn chân lạnh lẽo, cô ta có linh cảm không tốt, một mình cô ta đã uống hết mười sáu viên rồi!



"Hoa hậu học đường, ý của cô là sao, nếu uống hơn mười lăm viên thì sẽ làm sao?"



"Tôi không đổi cho cô cũng là vì muốn tốt cho cô, tôi sợ cô uống nhiều hơn, uống quá mười lăm viên sẽ mãi mãi không mọc tóc, tôi cũng hết cách rồi, nguyên nhân là do não vượt quá giới hạn, lần trước tôi nói đó là lần cuối cùng giao dịch. Nếu như cô không làm vì bạn mình thì tôi sẽ không cho cô đâu, tổng cộng tôi đã cho cô mười lăm viên, cho dù cô chỉ cho bạn cô một viên còn cô uống hết mười lăm viên thì cũng sẽ không có hậu quả như vậy nên tôi liên đưa cho cô.”



Cái gì? ?



Kỷ Tiểu Tư trợn tròn mắt, tháo tóc giả ra và sờ lên đỉnh đầu trọc lóc của mình, nháy mắt cô ta mất hết máu, tóc cô ta mãi mãi sẽ không dài ra được nữa sao?



Đan dược thông minh tuyệt đỉnh chỉ có thể uống mười lăm viên thôi ư?



Kỷ Tiểu Tư tức giận cầm điện thoại lên gõ, "Sao trước kai hoa hậu giảng đường không nói sớm?"



"Lúc trước tôi chỉ định cho cô mười sáu viên, cô còn nói đưa cho bạn, thế nào cô cũng sẽ không uống hết mười sáu viện. Tôi quên mất là vẫn còn vấn đề này. Dù sao cũng có rất ít người có thể đổi được cái này từ trong tay tôi, nhiều nhất cũng đổi chưa quá mười lăm viên, quá mười lăm viên tôi cũng sẽ không đổi cho họ, cô thì là ngoài ý muốn, nếu không phải vì cả, động tình cảm giữa cô và bạn của cô thì tôi sẽ không phá lệ đâu.”





[ Kí chủ giái thích thật đàn hoàng mà, sút nữa tôi cũng tin luôn . ] Hệ thống âm thầm nhìn trộm.



“Viên này là cho bạn cô hay là cho cô, còn nữa cô đã uống hết bao nhiêu viên rồi?” Đường Quả lặng lẽ hỏi.



Bên Kỷ Tiểu Tư vẫn còn đang chìm đắm trong chuyện cô ta sẽ không bao giờ mọc tóc nữa, vẫn là bởi vì do cô ta, đối phương chỉ nghĩ rằng là cô ta lấy để cho bạn mình, đây là cái hố mà cô ta tự đào, cô ta có thể trách ai đây?



"Kỷ Tiểu Tư, cô còn cần không? Nói thật, tôi không muốn phá lệ lần thứ hai với cô đâu. Nếu như cô không cần thì tôi out đây.”



Kỷ Tiểu Tư phản ứng lại, "Cần, tôi sẽ đưa hết nhữung đồ còn lại cho cô."



Dù sao tóc cũng không mọc được nữa, ăn thêm hay ăn ít đi một viên cũng chẳng có gì khác nhau. Mai là thi đại học rồi, cô ta nhất định phải phát huy hơn bình thường.



Sau khi đổi được đan dược, tâm trạng ôn bài của Kỷ Tiểu Tư đều mất hết, ngây ngốc nằm trên giường, cô ta không nhịn được sờ lên đỉnh đầu trọc lóc, vừa nghĩ đến việc tóc không mọc được nữa thì nước mắt liền rơi xuống.