Tô Hòa nhìn Lương Triều bảo vệ Đường Quả, càng thêm chán ghét cô nàng, người con gái này quả nhiên hoàn toàn buồn nôn như trước đây.
Anh ta còn muốn nói điều gì lạ bị Bạch Văn Văn lôi kéo,
- Có người tới.
Vẻ xem thường trên mặt Tô Hòa nháy mắt biến mất, ngược lại lộ ra một nụ cười ôn hòa, anh ta đi đến trước mặt Đường Quả.
- Đường tiểu thư, làm phiền cô sau này không cần nói thêm cái gì, giữa chúng ta đã không còn liên quan gì với nhau.
Tô Hòa nở nụ cười xa cách nắm chặt tay Bạch Văn Văn,
- Hiện tại bạn gái tôi là Bạch Văn Văn, xin Đường tiểu thư thận trọng một chút. Mấy lời xả giao hôm nay xem như lời gặp mặt trong ngày đầu khởi động máy.
Anh ta đưa mắt nhìn những người khác, mỉm cười,
- Cũng xem ở mặt mũi Thạch Đường, tôi không so đo.
Đường Quả cúi thấp đầu, khóe miệng cong cong,
- Thống tử, tráo chứ?-
【 Đã tráo. 】.
- Tuyệt.
Người đi từ đằng sau tới nghe được lời Tô Hòa nói, bắt đầu tự biên tự diễn kịch bản xảy ra vừa rồi .
Bọn họ còn tưởng rằng Tô Hòa khi dễ Đường Quả đến khóc, không ngờ là Đường Quả không biết xấu hổ, dụ dỗ Lương Triều, nhìn thấy Tô Hòa đến còn không hết hi vọng.
Cô gái này, quả nhiên thấp hèn.
Tô Hòa vuốt vuốt đầu Bạch Văn Văn,
- Văn Văn, ngày mai anh sẽ đến đón em.
- Được.
Bạch Văn Văn nhẹ nhàng trả lời, nhìn hai người đứng ở đó rất xứng đôi.
Trước khi đi, Tô Hòa lại quay qua nói với Đường Quả,
- Trong lòng Đường tiểu thư nếu có cái gì bất bình cũng không cần kiếm chuyện với Văn Văn. Nể tình về tình cảm lúc trước, tôi sẽ tha thứ cho sự vô lễ trước đó của cô.
Nói xong, Tô Hòa đưa hai tay vào túi quần rời đi.
Nữ diễn viên trong đoàn làm phim đều nhìn anh ta chằm chằm, trong miệng kêu nam thần rất đẹp trai rất đẹp trai, hai mắt tỏa ra ánh sao, ghen tị lại ghen ghét nhìn Bạch Văn Văn.
- Nam thần thật ôn nhu.
- Đúng vậy, nam thần nếu là tôi thì tốt rồi.
Nghe được những lời này, khóe miệng Bạch Văn Văn cong lên, ý thức câu thông cùng hệ thống.
- Đường Quả người con gái này thật đúng là ngu xuẩn, thế mà lại vứt bỏ người đàn ông ưu tú như Tô Hòa.
Đường Quả nghe được lời nói trong lòng Bạch Văn Văn, cười lạnh.
Cô nhìn chằm chằm bóng lưng Tô Hòa, lông mày hơi cau, lại nhìn những nữ diễn viên đang nhìn chằm chằm vào Tô Hòa.
Mắt thấy Tô Hòa sắp biến mất, không biết làm sao, Tô Hòa kêu thảm một tiếng cả người té ngã trên đất, tư thế giống như là chó ăn…phân.
Đường Quả bật cười, những người khác cũng lộn xộn.
Vẫn là Bạch Văn Văn phản ứng nhanh, vội vàng chạy tới chỗ Tô Hòa.
Mà ngay khi cô ta chạy đến trước mặt Tô Hòa, không biết dẫm lên cái gì, a một tiếng, cả người liền té xuống chỗ Tô Hòa.
- A ——- —— tiếng Tô Hòa kêu thảm như heo bị chọc tiết.
Mọi người ở xung quanh đứng xem cũng đều kinh ngạc đến ngây người, không rõ đây là bị cái gì.
Thạch Tùng vừa rồi tới đã thấy một màn như thế, hình nam nữ phía trước cùng với tiếng kêu thảm thiết của Tô Hòa để lại cho anh ta ấn tượng rất sâu.
Lương Triều là người thứ nhất nhịn không được, ha ha ha nở nụ cười.
Ngay trước nhiều người như vậy, lúc trước anh ta không dám làm gì Tô Hòa, hiện tại lớn tiếng bật cười để anh ta rất vui vẻ.
Cuối cùng Tô Hòa bị khiêng đi bệnh viện, Bạch Văn Văn ngược lại vẫn còn tốt, nhìn thấy Tô Hòa đau đớn mặt mũi tái nhợt, cô không thể không đến chỗ Thạch Tùng xin phép nghỉ để đi theo đến bệnh viện.
- Xương đùi Tô Hòa bị gãy.
Lương Triều ha ha ha ha cười ra tiếng,
- Là bị Bạch Văn Văn đè gãy, cô gái kia nhìn không quá mập, không ngờ trọng lượng không nhẹ.
- Còn có, tôi nghe nói thời điểmTô Hòa được mang lên xe cứu thương, không biết cáng cứu thương làm sao lại gãy, anh ta trực tiếp bị té xuống đất..