"Chí ít đối với phụ nữ mà nói không phải người tốt. ".
Không quản Lương Triều khuyên như thế nào, Đường Quả vẫn không có thay đổi chủ ý.
Lúc này, bên ngoài đang bàn tán xôn xao.
Bộ kịch là đất diễn cho Đường Quả cùng Bạch Văn Văn, người ngoài nghĩ, diễn kỹ của Đường Quả quá nát, mà Bạch Văn Văn kia thì là người mới không có bao nhiêu kinh nghiệm.
Hai người đảm nhận vai trong bộ kịch, bọn họ thật rất muốn nhìn một chút Thạch Tùng sẽ mắng chửi người như thế nào.
Vai diễn của Đường Quả là nữ phụ, thành tích ưu tú, xinh đẹp hào phóng, tên gọi Lâm Vi Vi, là Giáo Hoa.
Vai diễn của Bạch Văn Văn là nữ chính, thành tích trung đẳng, hình dạng thuộc về tú mỹ ôn nhu, tên gọi Lâm Tri Tri, thời điểm Lâm Tri Tri được sinh ra, bởi vì nghẹn quá lâu trong tử cung, vì lẽ đó thân thể vẫn luôn không tốt.
Bởi vậy, người trong nhà phi thường yêu thương chiều chuộng cô.
Vai diễn của Lương Triều là nam chính, cao phú soái, ôn nhu dương quang, bạch mã vương tử trong suy nghĩ vô số nữ sinh, tên gọi Tần Mạt.
Lâm Vi Vi tươi đẹp tự tin, còn có chút ngạo khí, rất nhiều người thích cô, người không thích cô cũng rất nhiều.
Lâm Tri Tri ôn nhu tiểu ý, rất nhiều người đều rất đáng thương cô, thân thể cô đơn đơn bạc để người ta không đành lòng tổn thương.
Khởi đầu của bộ hí kịch thì ba người đều xuất hiện, là ngày đầu tiên Lâm Tri Tri, Lâm Vi Vi chuyển trường đến trong lớp của Tần Mạt.
Tất cả mọi người bị bộ dáng tươi đẹp của Lâm Vi Vi hấp dẫn, chỉ có Tần Mạt chú ý Lâm Tri Tri đứng ở một bên mang theo mỉm cười nhàn nhạt.
【 Túc chủ, có người đổ nhựa cao su ở chỗ ngồi của cô. 】
Âm thanh hệ thống 875 nhắc nhở vang lên, Bạch Văn Văn trên bục giảng vẫn duy trì nụ cười yếu ớt.
"Chỗ Đường Quả ngồi đâu?".
【 không có. 】.
Bạch Văn Văn cười lạnh, biết những này người sẽ gây sự, dù sao vai nữ chính này là có người giúp cô chen vào để một ít người ghen ghét.
Sau khi tự giới thiệu xong, Đường Quả trong vai Lâm Vi Vi đi xuống trước.
Bạch Văn Văn vượt lên trước một bước, đi đến phía trước Đường Quả, chỗ ngồi có nhựa cao su, cô sẽ không ngồi.
Đợi lát nữa Đường Quả bị đạo diễn kêu dừng, vậy thì không liên quan đến cô, dù sao cô cũng chướng mắt Đường Quả, sau khi chuyện xấu lộ ra liền nhớ lại mối tình đầu, loại cô gái này thật sự khiến người ta buồn nôn.
Bạch Văn Văn đi đến vị trí lúc đầu là của Đường Quả, chi tiết chỗ ngồi này đối với kịch bản mà nói cũng không ảnh hưởng gì.
Đường Quả theo sau lưng cô, nhìn Bạch Văn Văn cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống ghế.
Mắt liếc nhựa cao su trong suốt trên ghế, trên mặt cô hiện ra nụ cười, làm động tác vốn nên không có. Thạch Tùng cũng không có kêu dừng, anh ta cho rằng nụ cười kia của Đường Quả mười phần có thâm ý, bộ dáng quét chung quanh một vòng như đang nói, tôi phát hiện anh rồi.
Lâm Vi Vi là một nhân vật thông minh phô trương, anh ta có chút chờ mong Đường Quả tiếp theo sẽ làm cái gì.
Sau đó liền thấy Đường Quả cầm khăn tay cúi người, lại chậm rãi đứng dậy, "Lễ vật này, tôi thật không quá thích đâu. ".
Nói xong, cô giơ khăn tay lên, nhíu mày nói, "Thật không nghĩ tới, ngày đầu tiên đã có rất nhiều người đố kỵ ưu tú với sự ưu tú của tôi. ".
"Thầy ơi, hành vi phá hư của công có kiểu này có phải nên phê bình?"
Sau đó cầm một quyển sách ở trước mặt một bạn học bên cạnh, đặt ở trên chỗ ngồi, ngồi xuống,
"Bạn học này, sắc mặt cô sao mất tự nhiên thế. ".
Đường Quả rất vui vẻ, trong lòng lập tức có thêm nhiều lời kịch.
Các bạn diễn bên cạnh cũng rất vui vẻ, lập tức có một người mang theo sắc mặt tái nhợt lọt vào ống kính. Cô vội vàng ấm ức, để cho mình mặt lúc đỏ lúc trắng, là loại biểu lộ làm chuyện xấu bị người bắt được kia.
Quả nhiên bị Thạch Tùng bắt được, phản ứng của các diễn viên không tệ, phi thường hài lòng.