Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 316: Nữ diễn viên tai tiếng (36)



"Cô ta từ bỏ rồi à?"

"Cô ta thuận lợi như thế, giờ chắc không tiếp thu được."

"Đúng á. Nhưng mà cái vali kia thật sự không tệ, là mị mị cũng muốn mang theo."

Ai cũng tự hỏi, Đường Quả sẽ khóc hay không khóc.

Sau đó, Đường Quả quay sang nói với Lương Triều, "Chúng ta đi."

Lương Triều chần chờ một lúc, chợt nghĩ Đường Quả chắc có ý gì đấy, nên bắt đầu leo lên.

Anh vốn định lấy lại cái túi của mình nhưng Đường Quả từ chối, nói không thành vấn đề, cứ buộc túi với vali là được.

Người xem nghe thấy lời này đều nghĩ là Đường Quả bị điên.

Kế tiếp, Đường Quả bắt đầu leo lên.

Cô lấy ra một cái điều khiển từ xa nho nhỏ, không biết bấm cái gì rồi sau đó trèo lên núi đá, hoàn toàn không quan tâm đến cái vali.

"Cô ta không mang vali đi à?"

"Đúng là không mang theo thật, chỉ đeo một cái bọc nhỏ thế, một tháng tới sinh hoạt kiểu gì?"
Lúc ai ai cũng đang nghi ngờ, có người để ý đến, cái vali nó động đậy!!

"Mau xem, cái vali nó động đậy kìa!"

Tiếp theo, bọn họ cảm thấy mình vừa nhìn thấy quái vật. Cái vali bay nhanh đến chỗ núi đá, vươn ra hai cái vuốt sắt, giữ lấy núi đá rồi leo lên.

Tốc độ còn nhanh hơn cả con người.

"Làm ơn nói cho tui biết đây không phải là sự thật đi, nó là người máy à?"

"Tôi đoán đấy là Autobot, kiểu... Bumblebee ấy."

"Nố nồ, nó phải gọi là boxman luôn rồi, hoạt động trên đất bằng, mở đường trong bụi cỏ, leo được núi, khéo còn có thể bơi cả dưới nước nữa."

"A a a a, mị cũng muốn có cái vali như thế."

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên watt,,pad _phongnguyetnguyet_

Tô Hòa ngây người, Bạch Văn Văn cũng trợn mắt há mồm.

Bởi vì cái vali kia leo ngay bên cạnh bọn họ, lấy tốc độ bàn thờ mà leo lên đỉnh núi.
Người đang leo núi nhìn cái vali kiêu ngạo ngang ngược dường như đang chế nhạo bọn họ, gương mặt có chút đỏ lên.

Bạch Văn Văn nghiến răng nghiến lợi, vali lên trên đầu thì làm sao chứ? Đạo diễn nói phải là tổ đội lên trên đầu.

Vì nước tắm, ả nhất định phải leo lên đầu tiên.

Bạch Văn Văn với Tô Hòa dốc sức trèo lên trên, hai tổ còn lại cũng không tranh cái vị trí thứ nhất này. Ai cũng hiểu, vị trí này dành cho bọn Bạch Văn Văn.

Nhưng... họ phải hỏi xem Đường Quả với Lương Triều có đồng ý hay không đã.

"Chúng ta lấy vị trí thứ nhất đi."

"Lương Triều, anh được không?"

Lương Triều ngại ngùng đỏ mặt, "Tiểu Quả, em không nên hỏi một người đàn ông có được hay không trước camera. Câu hỏi nhạy cảm này sẽ khiến lòng tự trọng của người ta tổn thương đó."

Người xem: "Vờ cờ lờ! Ngày nào hình tượng của ảnh đế Lương cũng sụp đổ."
"Anh từng tham gia huấn luyện leo núi, hoàn toàn không có vấn đề gì." Sở dĩ anh không vội là vì còn bận quan tâm đến Đường Quả, sợ cô xảy ra chuyện.

"Vậy thì nhanh lên một chút."

Sau đó, tất cả mọi người thấy một bóng dáng mạnh mẽ leo lên núi đá, cô leo rất nhanh, động tác nhẹ nhàng tiêu sái khiến người xem sợ ngây người.

Ngay cả Lương Triều cũng phải kinh ngạc một lúc rồi mới đi theo.

"Wow! Cô ta vậy mà biết leo núi."

"Không, tốc độ này quá mức điên rồ rồi? Cô ta bật hack à?"

"Chó vãi, nữ hiệp, thân thủ chị không tệ."

Tuy có rất nhiều người xem không thích Đường Quả, nhưng theo biểu hiện của cô từ đầu đến giờ, ai cũng thấy cô không phải diễn viên bình hoa như mặt ngoài.

Leo núi rất mau, động tác vừa nhanh vừa ngầu khiến bọn họ nhớ tới Lâm Vi Vi trong "Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học" cũng là một nữ sinh rất ngầu. Bọn họ đã bị thay đổi cái nhìn đến một nửa, và giờ họ rất chờ mong có gì đó mới hơn nữa.
"Ngại quá, người thứ nhất là tôi."

Đường Quả nói, nhìn xuống Bạch Văn Văn với Tô Hòa bên dưới.

Đáng ghét lại kiêu ngạo!