Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ta Muốn Phá Cp Chính

Chương 82: Tiểu Bach Kiểm giới Hắc Đạo (20)



Im lặng 1 lúc cuối cùng vẫn là Vu Quân lên tiếng.

- Ta đã tìm hiểu được 1 chuyện. Ở mỗi 1 thế giới mà người đi qua đều có 1 lực lượng sức mạnh đặc biệt có thể cùng lực lượng nguyên bản* của người dung nạp với nhau.

* lực lượng nguyên bản: Theo ý mình hiểu thì đại loại là sức mạnh khắc sâu vào xương cốt, linh hồn người đó. Kiểu lực lượng sức mạnh có sẵn từ lúc mới sinh. Đại loại như vậy á.

Hạ Minh Khuê lại lần nữa nâng mí mắt nhìn về phía Vu Quân rồi chậm rãi lên tiếng.

- Ta có thể cảm nhận được 1 sức mạnh cộng hưởng với lực lượng nguyên bản.

Vu Quân lại tiếp tục nói.

- Lực lượng này vốn dĩ khi người đi qua 1 thế giới cũng sẽ hấp thụ được 1 phần nhỏ. Nhưng nếu chỉ như vậy thì quả thực là phục hồi thương thế lấy lại sức mạnh là điều không phải ngày 1 ngày 2* là có thể làm được!

* Ý muốn nói ở đây là không thể làm được trong thời gian ngắn.

Vu Quân vẫn cái biểu tình tùy tiện nhưng lại làm người ta cảm giác âm u lãnh khốc.

Quả thực nếu y không nghe được y đang nói những lời có ý tốt với Hạ Minh Khuê.

Thì nhiều hơn mọi người sẽ nghĩ y mang theo địch ý mà đến gặp Hạ Minh Khuê.

Hạ Minh Khuê ngoài mặt lúc này không nhìn ra 1 sự giao động cảm xúc nào, trêи môi cô lúc này được kéo ra 1 đường cong tinh tế.

Mặc dù nhìn ra ý cười không có thành ý, tình cảm gì cả nhưng chính là cũng không cảm thấy nụ cười có chút máy móc, dập khuân nào.

Vu Quân nhìn Tôn Chủ nhà mình không khỏi vứt xuống 1 câu cảm thán.

" Ngụy trang quá giỏi! "

Đây là nói chuyện liên quan đến cô, là liên quan đến tính mạng cô đó!

1 biểu cảm khẩn trương cũng chính là không có lộ!!!

Đây đúng chuẩn 1 câu:

"Hoàng đế bấp cấp thái giám cấp"

皇帝不急太监急 *

* Tục ngữ: hoàng đế không vội thái giám vội, ý đại loại là đương sự của việc nào đó chưa gấp gáp xử lý, mà người xung quanh thì gấp gáp lo lắng.

Quả thực nếu không phải y đã có đủ tự tin rằng mình có thể cảm nhận được rằng hiện giờ Tôn Chủ nhà mình cũng là đang tích góp lực lượng.

Thì Vu Quân y sẽ nghĩ là do mình nhiều chuyện ah!

Nhưng chung quy chính là y biết điểm dừng nha!

Thái độ của Hạ Minh Khuê đối với y kì thực chỉ coi là tạm ổn, thậm chí là tốt hơn rất nhiều người.

Cô vui thì sẽ đáp lại y 1 hai lời còn nếu không thì chính là 1 ánh mắt cũng lười cho!

Nhưng nếu là người kia thì Vu Quân y còn thua xa!

Đối với người kia chỉ cần hắn hỏi cô sẽ trả lời không những trả lời lại mà cô còn tận tình giải thích!

Hắn buồn, cô dỗ!

Hắn gây sự, cô dọn dẹp hậu quả!

Hắn vô thiên vô pháp*, cô nguyện ý nuông chiều!

* Vô pháp vô thiên: Ý nói người không nói lí lẽ, ngang tàng, luôn làm theo ý mình... kiểu như vậy á.

Đúng là không so sánh không ưu thương!

Trong khi y liều mạng làm việc tìm kiếm tin tức giúp cô khôi phục sức mạnh thì lúc này người kia hắn ở đâu cơ chứ?

Nếu Hạ Minh Khuê mà biết được suy nghĩ của Vu Quân sẽ không nể mặt mà cười nhạo 1 tiếng mà nói.

" Ngươi có thể so với hắn sao? "

Vu Quân " Chậc" lưỡi 1 tiếng lại bâng quơ mà nói tiếp.

- Ta đã thấy được ở mỗi 1 thế giới những lực lượng đấy đều sẽ tập trung vào 1 số người mà được thiên đạo ưu ái. Chỉ cần có thể làm những người mang lực lượng này tách xa nhau ra để chúng không cùng nhau tụ hợp vậy thì nguồn năng lượng những người đó có sẽ từ từ mờ nhạt rồi hòa mình vào thiên địa từ đó cô có thể hấp thụ chúng 1 cách triệt để.

Hạ Minh Khuê nghe xong, cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Vu Quân sau khi nói xong những thứ mình tìm hiểu được thì cũng chỉ để lại 1 câu, rồi biến mất.

- Minh Lan cung chờ người, Tôn Chủ!

Vu Quân đến cũng nhanh mà đi cũng vậy.

Hạ Minh Khuê nhìn hắn đi biểu cảm cuối cùng cũng là có biến hóa.

Trêи mặt cô cũng là nở 1 nụ cười đầy ý vị.

Theo lý thì người như Vu Quân y chắc chắn sẽ lưu lại ở đây thời khắc này để bảo vệ Hạ Minh Khuê.

Vì y luôn là 1 người có thể coi là chu đáo, thận trọng.

Lại nói đến mục đích y đến đây rõ ràng là vì vấn đề liên quan đến an nguy của Hạ Minh Khuê.

Nhưng giờ phút này y chỉ để lại 1 câu thay cho lời từ biệt mà yên tĩnh quay về Minh Lan cung.

Giây phút này biểu thị cho 1 việc không cần Vu Quân y bảo vệ thì cũng sẽ có người khác bảo vệ Hạ Minh Khuê cô.

Mà người này sẽ còn chiếu cố Tôn Chủ nhà hắn tốt hơn hắn bảo vệ.

Hạ Minh Khuê lời ít ý nhiều nhìn về phía bầu trời về đêm.

Ánh mắt cô lúc này nhìn giống như cả vũ trụ thu nhỏ, có những tia sáng lung linh, thậm chí nếu nhìn kĩ thì còn phát hiện những tia sáng của sự vui vẻ và hạnh phúc?

- Lần đầu tiên là 400 năm, lần này gặp lại đã qua 1200 năm!

400 năm trước là ta ngày đêm nhớ mong người!

1200 năm sau là người ngày đêm nhớ mong ta!