Nhiệm vụ thứ tư: Công lược tướng công Trạng Nguyên
Từ Như Ý đứng trước nhà tranh cũ nát, nhìn những ngọn núi nơi xa trùng trùng điệp điệp.
Đường mòn u tĩnh, mùa màng xanh um tươi tốt, còn có mơ hồ truyền đến tiếng côn trùng, tiếng điểu kêu vang, tất cả đều khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Cô hiện tại, là một nữ nhi nhà nông. Tuy rằng ăn mặc quần áo cũ nát, nhưng bởi vì lớn lên xinh đẹp, từ nhỏ tính tình cao ngạo, muốn gả cho người phú quý.
Không biết sao mệnh cô không tốt: Vừa mới gần tới tuổi thành thân, phụ thân ngoài ý muốn qua đời, cô cần giữ đạo hiếu ba năm. Qua ba năm, cô mười bảy tuổi.
Mẫu thân mắt thấy biểu muội nhỏ hơn cô vài tuổi đều đã có hài tử, liền làm chủ gả cô cho Lâm Dật Dương trong thôn.
Lâm Dật Dương xem như là người duy nhất ở nơi này có đọc sách. Còn từng chuẩn bị vào kinh đi thi, nhưng chưa kịp lúc thì mẫu thân sinh bệnh, liền từ bỏ con đường làm quan.
Có người nói hắn đáng tiếc, cũng có người tán thưởng hắn hiếu thuận.
Từ mẫu chính là người sau. Cho nên cảm thấy nữ nhi gả cho hắn nhất định không có hại.
Lâm Dật Dương nhà tuy rằng nghèo, nhưng có một đôi cha mẹ rất hiểu chuyện, chính tâm địa hắn cũng thuần lương, thành thật an phận, rất được mọi người thích.
Theo lý thuyết, đây là một cọc hôn nhân tốt. Nhưng nguyên chủ cảm thấy mệnh của mình không phải như thế, Lâm Dật Dương không xứng với cô, sống chết không đồng ý.
Lúc này, Liêu Đại Hải tới thôn, bộ dáng khá tốt, miệng lưỡi lại trơn tru, thích khoác lác. Hắn tự xưng trong nhà có người ở kinh thành làm đại quan, có gia tài đếm không hết, hơn nữa lớn lên phấn mặt du đầu*, không bao lâu nguyên chủ đã bị lừa tới tay.
(*Phấn mặt du đầu: Câu này là chỉ nữ tử trang điểm, chắc nói anh này "tô son trét phấn")
Nguyên chủ cho rằng mình được như ước nguyện, còn đắc chí vì không chọn Lâm Dật Dương.
Không nghĩ tới Liêu Đại Hải lại là một kẻ lừa đảo. Cô nương vừa đến tay, liền đem cô mang đi nói là đi hưởng phúc, thực tế là trực tiếp bán cho thanh lâu, nguyên chủ kết cục có thể nghĩ bao nhiêu thảm.
Mà nữ chủ Tần Tú Tú là từ hiện đại xuyên đến.
Nàng tới nơi này, từ một người sinh viên biến thành quả phụ, tâm lý chênh lệch vẫn là rất lớn.
Sau khi bất đắc dĩ tiếp thu hiện thực, Tần Tú Tú bắt đầu cuộc sống mới của mình. Dần dần, Tần Tú Tú phát hiện, Lâm Dật Dương trong thôn không chỉ có thân hình đĩnh bạt, diện mạo soái khí, còn hiểu biết lễ nghĩa. Ở một nơi như vậy, xem như là trượng phu tốt nhất nên chọn.
Tần Tú Tú liền thường xuyên mượn cớ tiếp cận hắn, hỏi han hắn ân cần.
Sau khi Từ Như Ý cự tuyệt cuộc hôn nhân này, Lâm Dật Dương đã nản lòng thoái chí và rồi tiếp nhận Tần Tú Tú. Trải qua một đoạn sóng gió, hai người cuối cùng cũng được người nhà tán thành đến với nhau.
Tình hình hiện tại: Lâm Dật Dương chưa có yêu Tần Tú Tú. Tuy hai nhà Từ, Lâm đã bàn tốt hôn sự, nhưng Từ Như Ý đại nháo một trận, khiến cho hai bên tan rã trong sự không vui.
【 Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật mục tiêu công lược —— Lâm Dật Dương, nam, 17 tuổi. ( Độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 30, độ hảo cảm đối với nữ chủ Tần Tú Tú là 30) Điều kiện nhiệm vụ thành công: Làm Lâm Dật Dương yêu nguyên chủ ( độ hảo cảm 100). 】
Tiếp thu xong cốt truyện và nhiệm vụ, Từ Như Ý chuẩn bị về phòng.
Lúc này, nương của Lâm Dật Dương đi tới. Nhìn thấy Từ Như Ý đứng ở trong viện, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì. Rốt cuộc, người hai nhà vốn nên kết thân, bởi vì Từ Như Ý không hài lòng làm cho có chút xấu hổ.
Một ngày trước, Từ Như Ý còn cho nương của Lâm Dật Dương một cái nhăn mặt, nói nhi tử của nàng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, đời này đều không thể gả đến nhà nàng, nàng muốn nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Lâm Nhị Nương, tìm nương của con có việc?” Từ Như Ý xoay đầu, hào phóng nói.