Từ Như Ý không một chút khách khí, xuống tay vừa chuẩn vừa tàn nhẫn.
“Công chúa, nghe ta nói……” Tư Đồ Phong chỉ có thể trốn tránh, hắn ảo não không thôi.
Trước đó, hắn nhìn cô xa xa. Tuy rằng có khăn che mặt, nhưng xem tư thái thân hình kia, cũng có thể khẳng định đây là một vị tuyệt thế giai nhân.
Định thừa dịp không người hắn xem trước một cái, ai ngờ vị công chúa này sẽ cảnh giác như vậy.
Tuy rằng bằng thân thủ của hắn có thể dễ dàng chế phục tiểu nữ nhân trước mắt, nhưng thời điểm nhìn thấy Từ Như Ý, hắn thật sự bị kinh diễm.
Da cô trắng nõn tinh tế, dáng người thon thả cân xứng, còn có đôi mắt giống ngôi sao trên bầu trời đêm ở thảo nguyên, bên trong nở rộ ánh sáng rực rỡ lung linh.
Hắn chưa bao giờ biết, nữ nhân có thể mỹ lệ như vậy. Nếu có thể, hắn không tiếc dùng lãnh địa và bầy dê trong tay để đổi lấy.
Xem ra Từ Như Ý cũng không nghe hắn giải thích, Tư Đồ Phong đành phải đoạt gậy gỗ trong tay cô, ném xuống rồi từ cửa sổ nhảy ra ngoài.
“Công chúa, xảy ra chuyện gì?” Những người khác nghe tiếng đã tới.
Từ Như Ý lắc đầu, “Ta hoa mắt, cho rằng có trộm.”
Tư Đồ Phong đã chạy mất, cô nói ra cũng vô dụng. Nam nhân kia có thừa nhận hay không, ô sẽ chỉ là thanh danh cô.
Đóng kỹ cửa và cửa sổ lần nữa, Từ Như Ý để thị nữ gác bên ngoài, lúc này mới yên tâm tắm rửa.
Thân ảnh Tư Đồ Phong nhảy ra cửa sổ mà chạy, Thiến Nhi đi ngang qua thấy, nàng ta theo sát phía sau.
“Ngươi thấy hết rồi?” Tư Đồ Phong vẻ mặt âm vụ nhìn về phía nàng ta.
“Nhị điện hạ!” Thiến Nhi vội vàng quỳ xuống, “Công chúa tư thái như thiên nhân, nhị điện hạ muốn một mình chiêm ngưỡng là hợp tình hợp lý, Thiến Nhi cho rằng không có gì là không ổn.”
“Nhị điện hạ, nô tỳ cho rằng, chỉ có nam nhân như ngài xứng đôi với công chúa.”
Tư Đồ Phong kinh ngạc, vậy mà có người tán đồng hắn?
Tưởng tượng đến mỹ nhân như vậy mà không phải của mình, hắn liền thở dài, “Đáng tiếc, người công chúa gả, là Vương huynh của ta.”
“Nhị điện hạ, công chúa này đến chỉ vì hòa thân, chỉ cần là người trong vương thất đều có thể. Nếu đại vương tử không thể nhìn thấy công chúa tốt thế nào, tự nguyện từ bỏ công chúa thì sao?”
Tư Đồ Phong lắc đầu, “Công chúa mỹ mạo đoan trang, ai nguyện ý từ bỏ?”
Thiến Nhi nhân cơ hội nói: “Nhị điện hạ, nô tỳ có biện pháp.”
Tư Đồ Phong vốn dĩ chỉ ngẫm lại, bây giờ vừa nghe nàng ta nói như vậy, lập tức tinh thần tỉnh táo.
“Được, chỉ cần ngươi làm được, bổn vương sẽ thưởng thật mạnh.”
…………
Từ Như Ý tắm xong, thay đổi một trang phục phong cách di tộc đã sớm được chuẩn bị.
Oánh nhi buộc tóc dài nhu thuận của cô thành từng bím tóc, hơn nữa dây màu ngũ sắc tinh tế, kết hợp với nhau, đẹp cực kỳ.
Chải tóc xong, lại mang đồ trang sức lên. Oánh Nhi nhịn không được khen ngợi: “Công chúa thật xinh đẹp.”
Trước kia nàng chỉ là thị nữ hạ đẳng, hiện tại gần gũi mà nhìn, mới phát hiện công chúa không những khí chất đoan trang, bình dị gần gũi, mà còn khuynh quốc khuynh thành.
“Ừ, đi thôi.” Từ Như Ý chỉ cười cười. Bây giờ xem ra, ở chỗ này, xinh đẹp có lẽ không phải chuyện tốt, nói không chừng sẽ mang đến cho cô rất nhiều phiền toái.
Tư Đồ Ngạn đã phái người chờ bên ngoài, nhìn cô đã trang điểm chải chuốt xong, lập tức dẫn đến phòng yến hội.
Nơi này tất cả đều là thành viên vương thất, cho nên cô không cần giống như lúc trước bịt kín khăn che mặt.
Tư Đồ Ngạn cũng là lần đầu tiên thấy rõ cô.
Từ Như Ý ngồi đối diện cách bọn họ không xa. Cô mang theo cười nhạt, trên khuôn mặt tuyệt sắc, con ngươi thanh triệt như ánh trăng nhu hoà trong bóng đêm.
Nữ tử đoan trang, tôn quý như vậy, nhìn một cái liền có thể khiến nhân tâm nảy sinh hảo cảm.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 40, độ hảo cảm đối với nữ Thiến Nhi là 20. Không ngừng cố gắng nha! 】