Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 329: Người Cá Biển Xanh



Nghe thấy câu này của người cá, tất cả mọi người đều ngẩn người vì không biết anh đang nói câu này với ai.

Nhưng những người phản ứng nhanh đã nhanh chóng nhận ra, mọi chuyện ầm ĩ hôm nay có lẽ đều do người cá này gây ra, mà người cá này lên bờ để tìm một người tên là Am Am?

Còn về con thú biển bạch tuộc khổng lồ kia... chỉ nhìn qua thôi cũng khiến bọn họ rét run trong lòng.

Mọi người không kìm được quay ra nhìn nhau, bất giác tìm kiếm người mà tên người cá này đang muốn tìm.

Người đang được đám đông ở đó tìm kiếm là Trì Am, kẹt trong đám người, trợn mắt ngơ ngác nhìn người cá đang ngồi trên chiếc xúc tu của con bạch tuộc.

Trước mặt con bạch tuộc khổng lồ, tất cả mọi người và mọi việc đều trở nên hết sức nhỏ bé, giống như sự chênh lệch giữa con voi và con kiến, không thể cả kinh hơn, có lẽ cũng chưa có ai từng nghĩ tới sự chênh lệch kinh khủng như vậy. Cũng bởi sự chênh lệch rõ ràng đó mới càng thể hiện rõ ràng sự đáng sợ của người cá kia, người có thể sai khiến con bạch tuộc khổng lồ dưới biển sâu này đưa anh ta lên bờ. Mặc dù người cá không làm gì cả nhưng đều khiến mọi người không lạnh mà run.

Trong lịch sử nhân loại, hải yêu không thể lên bờ, nhưng bọn họ không biết, hải yêu có thể sai khiến một con thú biển khổng lồ như vậy để đưa họ lên bờ.

Ánh mắt của người cá rơi lên người cô.

Mặc dù Trì Am bị khí thế mà người đàn ông này tạo ra làm cho dở khóc dở cười, nhưng cô chưa từng nghĩ rằng anh sẽ lên bờ đón cô, còn bày ra một trận thế như vậy trước mặt nhiều người, sự chênh lệch về vũ lực còn đáng sợ hơn cả đại quân bao vây.

Nhưng trong ánh mắt nhìn tới của mọi người, mặc dù vui vẻ nhưng cô cũng cổ dồn ép cảm xúc của mình xuống.

Nhưng cuối cùng cô không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa, cô nắm tay vào lan can ban công, bay người lên để nhảy qua.

Ban công của phòng họp cao khoảng ba mét, lúc cô nhảy ra, chiếc xúc tu của con bạch tuộc lập tức đưa tới, người cá ngồi bên trên vẫn như trước đây, đưa tay ra ôm lấy cô.

Trì Am ngồi trong lòng anh, vươn tay ôm chặt cổ anh rồi nở một nụ cười vui mừng, đôi mắt cười tươi biến thành hình vầng trăng non.

Tất cả mọi người đều thấy trước mắt mình hoa đi, sau đó đã thấy có người từ ban công nhảy xuống.

Cảnh tượng sau đó càng làm bọn họ không thể phản ứng.

Mặc dù người cá kia tạo ra một cảnh tượng đáng sợ như vậy, nhưng bọn họ không thể liên hệ được hải yêu với con người, bởi vì chuyện này không thể tìm thấy trong lịch sử con người. Từ trước đến nay bọn họ đều không tin có chuyện người cá sẽ yêu con người, mặc dù người có cũng qua lại với con người, nhưng chỉ dừng lại ở một số người làm việc trên đại dương.

Vậy nên bọn họ hoàn toàn không biết sẽ có một ngày, một người cá sai khiến một con thú biển khổng lồ lên bờ đến đón người yêu con người của anh ta.

Loại chuyện hoang đường như vậy, làm sao bọn họ có thể tin được?

Vậy mà bây giờ câu chuyện hoang đường đó lại đang xảy ra.

Khi nhìn thấy người cá thật sự ôm lấy người vừa nhảy từ ban công xuống, còn đặt một nụ hôn lên trán cô, cả đám đông cùng thẫn thờ.

Bọn họ nhanh chóng nhận ra con người đang ở cùng một chỗ, ôm hôn người cá kia là ai.

Sau đó, một vài người đầu óc nhanh nhẹn không kìm được liếc mắt nhìn về phía đảo chủ Jones, quả nhiên khuôn mặt ông ta đã tái xanh, bàn tay nắm chặt lan can ban công như muốn bóp nát, gân xanh lộ rõ, thấy vậy ai cũng biết hiện giờ tâm trạng ông ta thế nào.

Mặc dù không nói rõ nhưng chuyện Trái Tim Đại Dương càng làm ầm ĩ, đám cướp biển hùng hổ ép người càng khiến việc này trở nên không thể xử lý. Những chuyện nhà họ Jones ngấm ngầm làm phía sau vẫn bị một số người thông minh đoán ra gần hết. Lúc trước nghe đảo chủ Jones nói vậy, bọn họ lập tức hiểu ra vị đảo chủ này định hi sinh hai mẹ con nhà Dasle, đổ hết chuyện Trái Tim Đại Dương lên người họ, để chuyển rời sự chú ý của bọn cướp biển.

Mặc dù bọn cướp biển không nhận được sự đối xử bình thường của chính phủ nhưng cướp biển có thể lực rất lớn, bọn chúng hoành hành ngang dọc trên biển, không phải có thể dễ dàng diệt trừ. Lúc trước đảo Whale bị một nhóm cướp biển để mắt tới, khiến chính phủ đảo khổ sở, đây cũng là nguyên nhân lần này đảo Whale đồng ý ký hiệp định với cướp biển, cho phép bọn chúng tạm thời lên bờ để bàn bạc công việc.

Hiện giờ bọn chúng nghĩ, có lẽ mọi việc cần quyết định lại lần nữa.

Sau khi ôm xong, Trì Am mới mỉm cười, hỏi: “Sao anh lại lên bờ vậy?”

Người cá ôm eo cô, anh không vội vàng trả lời câu hỏi của cô, ánh mắt thờ ơ nhìn về phía những người trên ban công.

Những người kia bị anh nhìn, cả người lập tức căng cứng, thêm vào đó là bóng đen do xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ cứ lắc qua lắc lại trong không trung khiến bọn họ không dám vội vàng hành động.

Phủ đảo chủ được xây dựng trên một sườn núi gần bờ biển, chiếm giữ cả một ngọn núi, mở cánh cửa ra lập tức có thể nhìn thấy cảnh biển xinh đẹp bên ngoài.

Con thú biển bên ngoài hoàn toàn không cần rời khỏi đại dương, cơ thể của nó chỉ cần nổi lên một tấc là đã cao hơn rất nhiều so với phủ đảo chủ được xây dựng trên sườn núi này. Những xúc tu khổng lồ của nó ngoại trừ việc bám vào thềm lục địa bên dưới đảo Whale ra, một số xúc tụ của nó còn đưa lên giữa không trung, chỉ cần dùng một cái trong số đó cũng đủ để phá hoại toàn bộ phủ đảo chủ.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao con người sợ thú biển, sức phá hoại của nó là quá lớn.

Cũng may là những con thú biển khổng lồ này thường sống dưới đáy biển sâu, rất ít khi chúng rời khỏi đáy biển, chỉ có hôm nay con bạch tuộc khổng lồ sống dưới đáy biến này bị người cá sai khiến nên mới lộ diện, để con người biết được những thú biển khổng lồ dưới lòng biển sâu đáng sợ như thế nào.

Cũng may là phủ đảo chủ được xây dựng ven biển, chiếm nguyên một ngọn núi ven biển, con thú biển kia chỉ phá hoại nhà họ Jones, không tạo thành thiệt hại cho những nơi khác, thiệt hại của mọi người không quá lớn.

“Anh nghe mấy hải yêu nói có người bắt nạt em, cho quân bao vây quanh nhà Dasle, thế nên anh tới xem thử để trút giận cho em.”

Giọng nói của người đàn ông vô cùng dễ nghe, là một âm sắc hoàn hảo mà ông trời phú cho người cá, nhưng những gì anh nói ra lại khiến người khác nghe xong mà dựng lông gáy, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.

Trì Am ngẩn người, cô không khỏi vì sao anh người cá này lại biết được thông tin, bị hành động của anh làm cho vừa buồn cười vừa thấy ấm áp.

Cô không ngờ ở thế giới này, anh còn đặc biệt lên bờ vì cô, khi anh thật sự tới trước mặt cô, cô cảm động đến mức không biết nói gì. Nếu lúc này cô không để anh thể hiện một chút thì thật có lỗi với khí thế mà anh đã tạo ra.

Vậy nên cô cười, nói: “Đúng vậy, em bị người khác bắt nạt, bọn họ nhìn thấy mẹ con em chỉ có một mình nên mới tới bắt nạt em!”

Tất cả mọi người đều nhìn thấy đôi mắt của người cá lập tức biến thành đôi mắt của những động vật săn mồi dưới nước riêng có, lớp vây cá rất dài sau lưng dựng thẳng, những chiếc gai mọc ngược trên đó dưới ánh mặt trời phản quang ánh sáng, thể hiện rõ ràng sự hùng dũng của một động vật săn mồi đẳng cấp của hải dương.

Mọi người không hề nghi ngờ sự đáng sợ của người cá này, cho dù lên bờ thực lực của anh ta có giảm bớt, thậm chí không thể đi lại như con người nhưng đừng quên con thú biển đã dùng xúc tu quấn lấy đảo Whale kia.

Chỉ cần người cá này ra lệnh, con thú biển này có thể dùng cơ thể khổng lồ của nó để tách đảo Whale này ra.

Nghe thấy động tĩnh, phu nhân Jones từ trong phòng chạy ra, bà ta thét lên một tiếng, hai mắt trợn tròn rồi cứ thế ngất đi.

Miriar Jones đỡ lấy mẹ mình vừa bị ngất, sợ hãi nhìn con người và người cá trên xúc tu con bạch tuộc, hai môi run lẩy bẩy, ngã thẳng ra đất.

Rất nhiều người nhát gan đã ngất đi, chỉ có một số người lớn gan mới miễn cưỡng có thể chịu được.

Người đứng trên ban công cứng đờ người, bọn họ nhìn sự thay đổi của người cá, cuối cùng cũng hiểu vì sao người cá là sự tồn tại được liệt vào dạng nguy hiểm nhất ở đại dương.