Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 340: Người Cá Biển Xanh



Vài ngày sau họ lại chạm trán với một toán cướp biển.

Những tên cướp biển họ gặp lần này không hề có mắt nhìn như băng Góa phụ đen. Nói cách khác là họ quá tự tin vào sức mạnh của chính mình, không coi mấy chục thủy thủ đoàn trên tàu Siren ra gì, thậm chí còn không thèm giao lưu mà đã bắt đầu nã pháo ngay khi vừa xuất hiện.

Trì Am nôn thốc nôn tháo.

Thể chất của cô ở thế giới này rất kỳ lạ, xuống biển trên trời cũng không thành vấn đề gì, nhưng chỉ cần tàu xóc nảy lên là cô có thể nôn mửa sống dở chết dở, cảm nhận rõ rệt cái khổ của việc bị say sóng. Đó là lý do tại sao khi đóng tàu Siren cô không có yêu cầu nào khác ngoài việc phải đóng con tàu sao cho có thể vững vàng tiến về phía trước trong giông bão.

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là tàu Siren vẫn có thể ổn định nếu bị bắn phá.

“Thuyền trưởng, cô không sao chứ?” Jerry lo lắng nhìn cô. Anh ta không ngờ một người phụ nữ mạnh mẽ trên cạn như vậy mà lại bị say sóng, nghĩ thế bất chợt lại muốn cười một tiếng.

Trì Am nôn ra cả mật vàng, trong lòng tức giận muốn chết, ôm lấy cột trụ tàu gào thét.

Âm thanh kia giống như tiếng đại bàng biển gầm thét, uy nghiêm đánh thẳng lên trời cao, khiến người ta không thể tin được âm thanh như vậy lại do một cô gái mảnh mai phát ra.

Đột nhiên, biển lặng vỗ sóng ầm ầm, như có một con quái vật đang khuấy đảo dưới đáy biển.

Những tên cướp biển đang bắn phá tàu Siren lập tức ngẩn ngơ.

Cho đến khi tàu hải tặc bị thú biển lật úp và kéo xuống biển thì đám hải tặc vẫn không biết có chuyện gì xảy ra, ngoại trừ những tên không may bị mất mạng thì những tên hải tặc khác đang nháo nhào dưới nước đều nhìn thấy con tàu cách đó không xa đang nguyên vẹn không có tổn hại gì, nghi ngờ rằng con thú biển vừa rồi được những người trên tàu này triệu hồi.

Chẳng lẽ họ là thành viên bằng Skeleton sao?

Biển động dần trở lại bình thường, cuối cùng Trì Am cũng lấy lại được sức lực, cô ra lệnh cho người trên tàu đi với những tên cướp biển còn sống sót trên biển lên, sau đó có chống lại di chứng say sóng mà chạy về phòng.

Đấy cánh cửa phòng ra, cô nhìn thấy tiên cá đang ngồi trên bậc thềm của bể bơi, vén mái tóc nửa ướt ra sau ngẩng đầu nhìn lên.

Trì Am nhào vào vòng tay anh, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh nói: "Khó chịu chết mất, em say sóng.”

Nhân ngư ôm eo cô, chọc vỏ một thứ quả mọng nước, để dòng nước quả màu quả chanh chảy ra rồi đút cho cô.

Trì Am hút xong một miếng trái cây, cuối cùng cũng cảm thấy cơn buồn nôn được áp chế rất nhiều.

Nước của loại quả này có vị chua ngọt, rất ngon miệng, cũng có thể làm cô hết nôn mửa.

“Có tốt hơn không?” Anh vòng một tay qua eo cô, tay kia nâng cằm cô lên kiểm tra.

Trì Am nằm trong lòng anh, hai chân quấn lấy đuôi anh, gật đầu nói ngoan ngoãn: “Tốt hơn nhiều rồi, nhưng em không muốn lần sau lại bị như vậy nữa.”

Siren cúi đầu liếc nhìn cô, đôi mắt lướt qua những cảm xúc không rõ, ngón tay anh âm thầm trượt xuống lưng cô.

Có lẽ chính cô còn không nhận ra rằng, mỗi khi cô khó chịu hoặc tủi thân thì luôn tìm anh trước tiên, sau đó cô sẽ rất ngoan ngoãn và lười biếng rúc trong vòng tay anh, để mặc anh ôm vào lòng.

Cảm giác này thật sự không tệ, nhân ngư biểu lộ mình cũng rất thích.

“Không sao, lần sau nếu có hải tặc dám tới thì anh sẽ cho thú biển kéo chúng xuống biển.” Nhân ngư nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt cô, nói giọng dịu dàng.

Cô ừ một tiếng, nở một nụ cười tươi rói với anh rồi nhanh chóng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Khi tỉnh dậy cô đã lại tràn đầy năng lượng, Trì Am trao một nụ hôn chào buổi sáng với anh chàng tiên cá đang ngồi bên hồ bơi ngắm mình, sau đó đi giải quyết bọn cướp biển.

Khi Trì Am đến boong thì anh chàng tiên cá cũng đi ra đến bể bơi ngoài trời bằng lối khác, tiếp tục năm đó xem tình hình trên boong.

Đám hải tặc bị trói chặt vào boong tàu như những con cua không thể di chuyển, sau một đêm bị trói, tất cả bọn họ đều tinh thần uể oải, nhưng khi nhìn thấy một người phụ nữ đi cạnh thuyền phó của con tàu là Jerry thì ánh mắt liền lóe lên tia sáng.

"Họ thuộc băng cướp biển nào?”

“Băng Hỏa Diễm.” Jerry trả lời.

Khi với những tên cướp biển này lên, anh ta đã tìm ra danh tính và hành động của chúng. Nơi này rất gần với Đảo Hỏa Diễm của băng Hỏa Diễm. Hôm qua đúng lúc tàu của băng Hỏa Diễm vừa ra khơi định đi kiếm một chuyến thì lại thấy tàu Siren đi ngang qua, họ lập tức bị vẻ ngoài sang trọng của tàu Siren thu hút, thấy trên tàu có quá ít thủy thủ đoàn thì có ai lại không đi cướp chứ?

Vì vậy, họ vội vàng nã pháo sang, cố gắng hạ gục tàu Siren càng sớm càng tốt, nhưng ai biết đây lại là một khúc xương cứng, cuối cùng lại có con thú biển kéo tàu của họ xuống đáy biển.

Khi đám hải tặc nhìn thấy Trì Am thì họ đã bị quậy cho kiệt sức rồi.

Trì Am lạnh lùng nhìn bọn họ, nói với Jerry: “Nếu chúng ta đã đi qua địa bàn của Băng Hỏa Diễm thì cũng nên vào chào hỏi một tiếng, nếu không sẽ bị nói là không lịch sự đấy.”

Jerry nghe ra ý của cô, lập tức đáp lời, bảo người lái tàu tăng tốc.

Nếu trong quá khứ thì tất nhiên Jerry sẽ cảm thấy họ chạy đến địa bàn của hải tặc chỉ với một con tàu thì rõ là đi tìm cái chết. Nhưng bây giờ anh ta lại hoàn toàn không lo lắng gì cả. Có một Hải Yêu Vương dưới đại dương cộng thêm một vũ khí hình người tên Trì Am trên đất liền, họ gần như không cần phải biết sợ, không làm một trận oanh liệt thì quả thực quá lãng phí.

Khi người đàn ông đang nằm ở phía trên nghe thấy lời nói của họ, ánh sáng chợt lóe lên trong mắt anh, đuôi cá xinh đẹp vỗ nhẹ vào nước, nước bắn tung tóe khắp nơi, còn văng lên cả đám hải tặc đang bị trói bên dưới.

Khi tên cướp biển bị nước bắn vào người thì vẫn còn ngẩn ngơ, không biết vì sao nước lại từ trên cao rơi xuống.

Thủy thủ đoàn trên tàu Siren thấy thế cũng chỉ coi như không nhìn thấy gì.

Hai ngày sau, khi hòn đảo của băng cướp biển Hỏa Diễm bị bao vây bởi thú biển thì họ cũng ngẩn ngơ hệt như thế.

Hòn đảo họ chiếm đóng không lớn nhưng được xây dựng rất tốt. Đám cướp biển và con cháu của họ đều sống ở đây, hậu duệ của những tên cướp biển kia từ khi sinh ra đã học cách trở thành hải tặc, khi lớn lên lại tiếp tục nối gót tổ tiên ra khơi để cướp đoạt giết chóc.

Đây là một nghề truyền từ đời này sang đời khác.

Mà hôm nay, những tên cướp biển ở đây cuối cùng sẽ kết thúc kiếp sống làm cướp biển dài dằng dặc này của họ.

Thủ lĩnh băng hải tặc nhìn con tàu lớn được mấy con thú biển đẩy về phía hòn đảo thì hoàn toàn không thể tin được.

Tàu Siren dừng lại trước đảo Hỏa Diễm.

Trì Am đứng trên boong nhìn xuống những tên cướp biển trên đảo, từ tốn mỉm cười với họ.

Da đầu chúng đều bị cảnh tượng làm cho tê dại, lúc này người tới có là tiên thì họ cũng không thấy đẹp. Trong mắt họ, nụ cười của Trì Am như nụ cười của ác quỷ.

Trì Am đích thân lên bờ, có hàng ngàn hải tặc bao vây lấy cô, cô bắt được người đứng đầu bằng hải tặc rồi kéo lên tàu Siren, trò chuyện "tử tế thân thiện" với hắn ta, đồng thời đưa ra một loạt thỏa thuận hợp tác, nói câu “hợp tác vui vẻ” với tên thủ lĩnh đã tái xanh mặt mày.

Tên thủ lĩnh hải tặc cũng không thấy đây là một cuộc hợp tác vui vẻ gì.

Nhưng trong tình thế người ta mạnh hơn hẳn, cũng không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận hợp tác với cô.

Khi nhóm Trì Am chuẩn bị rời đi thủ lĩnh băng hải tặc Hỏa Diễm hỏi: "Con tàu này tên là gì?”

“Siren!” Trì Am kiêu ngạo tuyên bố.

Anh chàng tiên các đang nằm trên mép hồ bơi ngoáy đuôi vui vẻ, anh cực kỳ thích dáng vẻ cô kiêu ngạo đọc tên con tàu của họ.

Nhưng trong mắt đám cướp biển, con tàu không có dấu hiệu gì kia dù có cái tên cao quý đẹp đẽ là “Siren” thì cuối cùng lại dần trở thành một con tàu tên là “tàu vô danh” trong lời truyền miệng của bọn hải tặc.

Mấy ngàn năm sau, khi loài người vớt được một con tàu chìm dưới đáy biển sâu, họ vẫn có thể nhận ra từ một số dòng chữ trong khoang tàu rằng con tàu này chính là “tàu vô danh” tung hoành biến cả mà con người nhắc tới cách đây hàng nghìn năm.

Và nó còn có một cái tên vang dội hơn nữa là tàu Siren, nhưng không hiểu sao người dân thời đó lại không biết đến cái tên này mà chỉ gọi nó là “tàu vô danh”.

Những ngày tiếp theo, hễ gặp hải tặc thì anh chàng tiên cá sẽ trực tiếp gọi thú biển lên lật tàu, sau đó cho thủy thủ đoàn vớt những tên cướp biển bị rơi xuống nước lên, lấy danh nghĩa tàu Siren đến "ghé thăm" thân thiện hang ổ của chúng.