Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 515: Lính Gác Dẫn Đường



Một đám lính gác nhìn thấy những người dẫn đường kia đến thì cuống quýt nghênh đón giống như nhìn thấy chúa cứu thế.

Người dẫn đường lớn tuổi nhất Lâm Quan Thạch đi tới trước mặt Hoàng thái tử, sau khi hành lễ với anh thì nghiêm túc nói: “Hoàng thái tử điện hạ, tình hình cụ thể chúng tôi đã biết được, nhưng mọi người hẳn phải biết chất gây ảo giác Almiss rất đáng sợ, chúng tôi chỉ có thể cố gắng hết sức mình, không thể đảm bảo có thể giải cứu hết tinh thần thể của những lính gác này.”

“Tôi biết, ông Lâm Quan Thạch, phải nhờ vào mọi người rồi.” Hoàng thái tử đáp lễ với bọn họ, vô cùng tôn trọng bọn họ.

Tiếp theo, Hoàng thái tử dẫn đầu một toán lính gác hộ tống bọn họ đi qua, Trì Am và Samuel cũng đi theo sau lưng bọn họ.

Samuel trông có vẻ rất căng thẳng, làm một người dẫn đường, có thể tận mắt thấy người dẫn đường cấp cao ra tay là một trải nghiệm vô cùng khó có được. Có điều, chất gây ảo giác Almiss rất đáng sợ, ngay cả vùng Ankara cách biệt với bên ngoài này cũng đã nghe qua uy lực của nó, khiến cậu không nhịn được lo lắng, ngộ ngỡ đến cả những người dẫn đường này cũng không có cách thì đến lúc đó làm sao bây giờ?

Trì Am đè cá heo nhỏ đang ngo ngoe muốn động đậy lại, nhìn mấy người dẫn đường cấp cao kia một chút, lại nhìn qua tinh thần thể đang rơi vào trạng thái điên cuồng kia, lông mày vẫn luôn cau lại.

Dưới sự hộ tống của Hoàng thái tử, một đám người tiến vào bên ngoài chiến trường.

Lúc này đã có mấy trăm lính gác chịu sự ảnh hưởng của chất gây ảo giác rơi vào tình trạng tinh thần điên cuồng, điều này không chỉ ảnh hưởng đến thành viên của tổ chức phản động chống lại Đế Quốc đã sử dụng chất gây ảo giác ngay từ ban đầu, còn có những binh sĩ Đế Quốc đang ngăn cản bọn họ kia, khiến họ tổn hại cả hai bên.

Mặc dù số lượng mấy trăm lính gác nhìn thì có vẻ không nhiều, nhưng sức phá hoại của lính gác lại quá lớn, mấy trăm lính gác đã rơi vào tình trạng tinh thần sụp đổ ở cùng một chỗ mang tới lực phá hoại không thua gì bom nguyên tử, chỉ cần không khống chế tốt một người thôi thì sẽ làm ra tổn thất không thể cứu vãn nổi.

Mấy người dẫn đường cấp cao nhìn thấy họ đối mặt với đám tinh thần thể đang hủy diệt bản thân mình kia, trong nháy mắt sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, ngay lập tức bọn họ thả tinh thần thể của mình ra, để tinh thần thể tiến vào trong chiến trường, trấn an tinh thần của những lính gác kia.

Trong hiện trường, tinh thần thể của Lâm Quan Thạch là mạnh nhất, tinh thần thể của ông ta là một con voi biển trông vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, hình thể khổng lồ, vợt vào trong tinh thần thể của đám lính gác kia, đột nhiên lấy nó làm trung tâm, từng đợt sóng nước màu lam từng vòng từng vòng bay ra, động tác của những tinh thần thể kia khi được gợn sóng nước kia tẩy rửa thì hơi dừng lại, cuối cùng đã tỉnh táo được đôi ba phần.

Dưới sự trấn an của người dẫn đường, lính gác trên chiến trường đang rơi vào tình trạng điên cuồng cũng đã tỉnh táo lại, mặc dù đôi mắt vẫn ứ màu đỏ ngầu, nhưng ít ra vẫn có thể chịu đựng đôi chút, khống chế được hành động có tính hủy diệt của bản thân lại.

Nhưng sau khoảng mười lăm phút, bọn họ lại đau không chịu nổi bèn phải kêu lên thảm thiết, lại một lần nữa rơi vào điên cuồng, bắt đầu không ngừng tấn công người chung quanh.

Lính gác đứng ngoài quan sát đang định thở phào nhẹ nhõm thì đã bị cảnh tượng khác biệt này khiến cho trái tim căng thẳng lên.

Lâm Quan Thạch kiên trì một hồi, cuối cùng bỗng nhiên lui lại, sắc mặt trắng bệch, tinh thần thể voi biển cũng biến mất theo.

Khi lực tinh thần của người dẫn đường hao mòn quá mức thì tinh thần thể sẽ biến mất, loại tình huống này cho thấy tinh thần thể đã rơi vào trạng thái ngủ đông, là một dạng bảo vệ bản thân.

“Ông Lâm.” Hai người dẫn đường tiên lên đỡ lấy ông ta.

Lâm Quan Thạch đè dự khó chịu của cơ thể xuống, nói với Hoàng thái tử ở bên cạnh: “Điện hạ, chất gây ảo giác Almiss quá mạnh, tôi chỉ có thể làm dịu được một lúc, không có cách nào khiến bọn họ tỉnh táo hoàn toàn thật sự.” Nói đến đây, vẻ mặt ông ta chán nản hơn.

Nghe được lời này, hiện trường hoàn toàn yên lặng.

Hoàng thái tử trầm giọng nói: “Ông Lâm, thật sự không có cách nào sao?”

“Chỉ khi bây giờ có người dẫn đường cấp SSS trấn an…” Vẻ mặt Lâm Quan Thạch rầu rĩ: “Điện hạ, tôi rất xin lỗi.”

Người dẫn đường cấp SSS còn hiếm hơn cả lính gác cấp SSS, mấy trăm năm cũng phải khó khăn lắm mới xuất hiện một người, mặc dù Đế Quốc có một vị dẫn đường cấp SSS, nhưng vị dẫn đường này đã rất già, bây giờ ông ấy đang ở tại một tinh cầu nào đó để tĩnh dưỡng, với tình trạng sức khỏe hiện tại của ông ấy thì căn bản là không có cách nào tới đây được, Cho dù ông ấy có thể tới đây thì những lính gác này cũng không thể nào chờ được.

Thời gian càng lâu thì những lính gác này sẽ càng nguy hiểm, cuối cùng sau này tinh thần sẽ sụp đổ, hoàn toàn biến thành một người điên cho đến khi chết đi.

Lâm Quan Thạch được dìu xuống nghỉ ngơi, còn lại vài người dẫn đường cao cấp cùng nhau thả tinh thần thể ra để trấn an.

Sau khi Hoàng thái tử để lại đủ người để bảo vệ đám người dẫn đường kia thì tự mình đi bắt giữ người của tổ chức phản Đế Quốc tung chất gây ảo giác Almiss ra.

Thời gian trôi qua từng giờ từng phút, nhân viên cảnh vệ bảo vệ an toàn của Đế Tinh đã khống chế được hiện trường, di tản dân thường, tập trung đám lính gác bị chất gây ảo giác Almiss khống chế kia lại một chỗ, để tránh bọn họ điên cuồng có thể tấn công người thường.

Hoàng thái tử cả người đầy máu trở về, xem xét tình hình bên này.

Mấy người dẫn đường cấp cao rốt cuộc vẫn bất lực.

Sắc mặt bọn họ trắng bệch, được người khác đỡ sang một bên để nghỉ ngơi, rõ ràng là lực tinh thần tiêu hao, ngay cả tinh thần thể của bọn họ trông cũng uể oải suy sụp, cuối cùng không chống nổi, trực tiếp biến mất. Mà những người lính gác mất đi sự trấn an của người dẫn đường lại bắt đầu điên cuồng, không phân rõ là tinh thần thể của địch hay là bạn đều tấn công cắn xé nhau, thoạt nhìn vết thương chồng chất, đã đứng ở bên bờ vực của sự sụp đổ.

“Điện hạ, cần tiếp tục điều động người dẫn đường tới không ạ?” Cục trưởng cục cảnh vệ bảo vệ an toàn Đế Tinh tới xin chỉ thị.

Hoàng thái tử nhìn những lính gác kia, đang muốn gật đầu thì bất chợt một giọng nói vang lên: “Để tôi thử xem.”

Đám người đồng loạt quay đầu qua, chỉ thấy Trì Am đang ôm một con cá heo nhỏ mini.

Ánh mắt mọi người rơi vào tinh thần thể không lớn hơn bàn tay bao nhiêu kia của cá heo, cá heo nhỏ làm nũng vẫy vẫy cái đuôi với bọn họ xem như chào hỏi.

Ngay sau đó cả đám người cùng chung chí hướng chuyển ánh mắt nhìn sang người tới từ học viện dẫn đường.

Trì Am cúi đầu nhìn xuống Ares vẫn đang đáng yêu vẫy vẫy đuôi với đám người kia, vỗ vỗ cái đuôi nhỏ của nó, cười nói: “Ares, mày bị xem thường rồi.”

Ares dừng cái đuôi đập lại cô một chút, cho dù là lúc tức giận thì nhìn sơ qua vẫn cười tít mắt, trông vô cùng đáng yêu.

Trì Am cảm nhận được tin tức nó truyền tới, biết Ares muốn đi qua đó, sau khi liên tục xác nhận tin tức với nó, Trì Am vẫn lựa chọn mở tay ra. Mặc dù Ares vẫn không biểu hiện ra kỹ năng của nó, Trì Am cũng sẵn sàng nắm giữ một tinh thần thể biết giả ngây thơ, nhưng đây là lần đầu tiên Ares cương quyết bày tỏ mong muốn giúp đỡ cô, Trì Am quyết định tin tưởng bạn đồng hành của mình.

Thế là vào lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một con cá heo nhỏ mini đã bay về phía đám lính gác đang điên cuồng kia.

Samuel túm được chú chim sẻ đang đậu trong đầu cậu, trong cảm xúc mà chim sẻ truyền tới, cậu biết nó cũng bất lực với những gì đang diễn ra, thậm chí những người đang điên cuồng kia còn khiến nó e ngại.

Lúc Ares thật sự tiến về đám lính gác kia, cậu không nhịn được lo lắng, hai mắt nhìn chằm chằm.

Lúc Lâm Quan Thạch đi tới, vừa hay nhìn thấy một màn này, giật mình nói với Trì Am: “Trì Am, tinh thần thể của cô không phải là cá vàng sao?” Sau khi nói xong, sắc mặt ông ta lại thay đổi: “Sao cô lại để nó đi qua chứ?”

Làm chủ nhiệm của đơn vị người dẫn đường, Lâm Quan Thạch cũng có ấn tượng sơ qua với những người dẫn đường mình đã ghi tên ở đơn vị người dẫn đường, biết tinh thần thể của Trì Am là một con cá vàng, lực tinh thần chỉ là cấp C, cũng không cao cho lắm.

“Bởi vì chút chuyện ngoài ý muốn…”

Trì Am không kịp giải thích thì đã trông thấy Ares đi tới khoảng không phía trên những tinh thần thể điên cuồng kia, nó hé miệng, giống như đang hít sâu một hơi, sau đó đập đuôi về phía một tinh thần thể hình con rắn.

Trì Am: “...”

Samuel: “...”

Đám người: “...”

Đây không phải động tác mã hậu pháo mà Ares làm lúc Trì Am đánh nhau với bọn lính gác trên Ankara hay sao? Đúng lúc những tinh thần thể này rơi vào trạng thái hủy diệt bản thân, hoàn toàn không thèm chấp nó, vậy mà lại để nó cứ thực hiện được như vậy, bị nó đánh bay ra ngoài

Samuel không còn lời gì để nói nữa.

Tinh thần thể hình con rắn bị đánh bay ra ngoài nhanh như chớp đâm vào người chủ nhân của nó, sau đó biến mất.

Tên lính gác đang điên cuồng kia cũng mất ý thức, ngã xuống.

Tiếp theo cá heo nhỏ giống như đang đánh chuột đất, mỗi một tinh thần thể đều bị đuôi đánh một cái, đánh toàn bộ chúng nó quay trở lại người chủ nhân của bọn chúng, theo sự biến mất của những tinh thần thể này thì những lính gác cũng ngất đi, mất ý thức.

Một đám nhân viên y tế lập tức đi tới kiểm tra tình hình của bọn lính gác, ồ lên một tiếng, kích động nói: “Điện hạ, tinh thần của bọn họ không sụp đổ nữa rồi, đã được khống chế ép xuống.”

Trong nháy mắt, cả một đám người không nhịn được nhìn về phía con cá heo mini còn đang dùng cái đuôi đập chuột đất kia.

Rõ ràng chỉ nhỏ như vậy, nhưng lúc này trong ánh nhìn của tất cả mọi người thì nó dường như quá cao lớn đồ sộ không với tới được.

Lính gác đã rơi vào tình trạng tinh thần điên cuồng mất đi ý thức bản thân thì ngay cả tinh thần thể cũng sẽ rất điên cuồng, cho dù người dẫn đường ra tay cũng khó đảm bảo tinh thần thể của người dẫn đường bị tinh thần thể của lính gác tấn công vì địch bạn không phân biệt được, cuối cùng khiến cho người dẫn đường bị thương. Lúc này, có rất ít tinh thần thể của người dẫn đường có thể tiếp cận bọn họ, thậm chí không cần phải nói đến chuyện đánh bay tinh thần thể của lính gác ra ngoài.

Vào lúc bọn họ đang nghĩ như vậy, đột nhiên con cá heo mini kia giống như được dùng chất kích thích, cơ thể nhanh chóng to ra trở lên to lớn hơn, cho đến khi biến thành kích thước cơ thể của cá heo bình thường, nó liền đánh bay toàn bộ đám tinh thần thể còn lại.

Đám người: “...”