Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 524: Lính Gác Dẫn Đường



Ares bị bọn chúng hấp dẫn, cuối cùng ra khỏi lưng chủ nhân, rơi xuống trên đầu cô, cười híp mắt nhìn hai con tinh thần thể đánh nhau.

Chủ nhân của hai con tinh thần thể đang đánh nhau cũng không thân thiện trừng mắt nhìn đối phương.

Cho dù lúc bình thường lính gác có quan hệ tốt như thế nào đi chăng nữa, thì chỉ cần là chuyện liên quan đến người dẫn đường là có thể trở mặt thành thù.

Trì Am bị kẹt ở giữa, ngó trái nhìn phải, quyết định di dời lực chú ý của bọn họ, cười nhìn Rio Flint nói: “Nghe nói anh Rio Flint và Tư Ngang là anh em họ, chẳng trách lúc Tư Ngang cải trang thành anh có thể lừa gạt tất cả mọi người ở Ankara, lúc ấy mọi người đều coi đó là anh.”

Nhớ lại quãng thời gian kia, Tư Ngang trong dáng vẻ của Rio Flint, Trì Am có ảo giác giống như mình yêu đương với người khác vậy.

Vẻ mặt Hoàng thái tử hơi cứng lại, hiển nhiên cũng nhớ lại chuyện đó, đấy là nét bút hỏng trong cuộc đời anh.

Rio Flint lại cười lên, nháy mắt mấy cái với cô, nói: “Lúc ấy cô cũng bị gạt à? Có phải rất đáng tiếc khi cuối cùng Rio Flint lại biến thành Hoàng thái tử hay không?”

Trì Am coi như không nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của người nào đó, cười híp mắt nói: “Đúng là rất đáng tiếc.”

Rio Flint cười ha ha, gọi tinh thần thể sắp bị giẫm dưới móng vuốt của cự thú màu tím đen về, sờ sờ đầu của nó, lại thỉnh cầu Trì Am chải vuốt lực tinh thần cho anh ta.

Trì Am không từ chối, nếu Hoàng thái tử đã dẫn anh ta tới, hiển nhiên cũng không phải đặc biệt tới thăm cô.

Quả nhiên, lúc Trì Am chải vuốt lực tinh thần cho anh ta thì phát hiện sự khác thường của anh ta.

Trong vùng tinh thần của Rio Flint dường như có nguồn ô nhiễm nào đó, lúc Ares khôi phục tinh thần cho anh ta, không ngừng lại gặp trở ngại.

Ares ghé vào trên đầu hổ răng kiếm, mặc dù gặp phải một chút trở ngại nhưng cũng không hề từ bỏ, vẫn chuyển vận lực tinh thần của mình, còn con cự thú ở bên cạnh kia, nếu không có Hoàng thái tử giữ chặt nó thì nó đã sớm tiến lên đánh bay hổ răng kiếm rồi, ôm cá heo nhỏ vào dưới bụng nó, không cho bất kỳ tinh thần thể nào ngấp nghé.

Mãi cho đến khi chải vuốt xong lực tinh thần cho Rio Flint, Ares trở nên vô cùng mệt mỏi, cái đuôi đánh về phái hổ răng kiếm đánh bay móng vuốt muốn đưa lên sờ của nó, tiếp theo liền bị một con cự thú khác tha đi, trốn ra sau lưng chủ nhân, để cá heo tinh thần uể oải xuống dưới bụng của mình.

Da lông hổ răng kiếm được chải vuốt tinh thần sảng khoái bóng loáng, tinh thần phấn chấn, cũng không thèm để ý đến một con tinh thần thể khác đang khiêu khích.

Rio Flint cũng tinh thần phấn chấn, giống như buổi sáng dậy hết bệnh nặng, cả người càng men hơn, hormone không lấy tiền tỏa ra khắp nói.

“Tinh thần anh bị ô nhiễm ư?” Trì Am kinh ngạc hỏi.

“Đúng thế.” Rio Flint trả lời, vẻ mặt nghiêm túc: “Lính gác có tinh thần bị ô nhiễm giống tôi không ít, người dẫn đường cấp cao cũng không thể làm sạch hoàn toàn, chỉ có thể tạm thời áp chế, cho đến lúc không thể áp chế nữa, lực tinh thần của lính gác bị ô nhiễm hoàn toàn sẽ rơi vào một trạng thái cực đoan, cuối cùng có khả năng nổi điên tới chết.

Ban đầu anh ta chỉ định thử xem sao, xem thử xem người dẫn đường cấp SSS có thể rửa sạch hay không, kết quả ngoài dự đoán của anh ta, vẫn có thể coi là niềm vui bất ngờ.

Trì Am nhíu mày: “Giống như bị ô nhiễm bởi chất gây ô nhiễm Almiss ư?”

“Khác nhau.” Hoàng thái tử ngắt lời cô: “Chất gây ảo giác Almiss có dấu vết có thể tìm ra, có thể tránh, nhưng chất gây ô nhiễm tinh thần trong người Rio Flint làm cho không ai có thể phát hiện, thậm chí còn không biết tinh thần bị ô nhiễm từ lúc nào, ngay cả chính bản thân lính gác cũng không biết, nếu không phải là định kỳ đi kiểm tra thì cũng không có cách nào phát hiện ra nó, thời kỳ ủ bệnh cũng không ngắn. Bây giờ bọn anh đang tra tìm nguyên nhân, nghi ngờ là âm mưu của Liên Bang hoặc là tổ chức phản Đế Quốc.”

Trì Am nhìn anh, cuối cùng cũng hiểu ra trong khoảng thời gian này anh đang bận chuyện gì, có lẽ chính là chuyện này.

Chuyện tổ chức phản Đế Quốc dùng chất gây ảo giác Almiss tập kích lần trước mới trôi qua không lâu, giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tất cả mọi người đều hiểu, đây là nhằm riêng vào Đế Quốc.

Từ khi Đế Quốc thành lập đến nay đã trải qua muôn vàn khó khăn, trong đó có không ít âm mưu do ngoại bang gây ra, lúc Đế Quốc đối địch với sinh vật ngoài hành tinh xâm lược đã chịu tổn thất nặng nề, khoảng thời gian đó, Đế Quốc mưa rền gió dữ, lính gác xuất hiện gián đoạn, ngay cả Hoàng đế cũng không thể không tự mình thân chinh.

Gặp nhiều trắc trở như vậy, Đế Quốc vẫn cố gắng vượt qua, trở thành một quốc gia cổ xưa trong vũ trụ này.

“Hiện tại có bao nhiêu lính gác bị ô nhiễm?” Trì Am hỏi.

“Tổng cộng có 2320 người, trong đó người có tinh thần ô nhiễm nghiêm trọng nhất có ba trăm người, nằm trong độ ô nhiễm cấp trung có 1200 người, những người khác là mức độ thấp.” Hoàng thái tử trả lời.

Trì Am ôm cá heo nhỏ đang bay tới vào trong ngực, sờ cái đuôi của nó, phát hiện nó cũng đã khôi phục được chút lực tinh thần, bèn nói với bọn họ: “Ngày mai em sẽ tới đơn vị người dẫn đường, bảo người tập trung những lính gác có tinh thần bị ô nhiễm kia lại, em chải vuốt lực tinh thần cho bọn họ.”

Sau khi thương lượng xong chuyện này, Rio Flint liền chào tạm biệt rời đi, dẫn theo cả tinh thần thể hổ răng kiếm đang lưu luyến không muốn đi kia.

Sau khi Rio Flint rời đi, Hoàng thái tử duỗi tay ôm Trì Am vào lòng, đi vào phòng, vừa nói: “Còn khó chịu nữa không?”

“Không có, em nào có yếu ớt như vậy, anh yên tâm đi.” Cô nhe răng cười, đưa tay lên ôm cổ anh, hôn lên khóe môi anh.

“Anh có cách có thể khiến lực tinh thần của em khôi phục nhanh hơn.” Giọng nói Hoàng thái tử cực kỳ trầm thấp gợi cảm.

Trì Am: “...”

Mặc dù biết cách của anh là gì, hơn nữa còn rất hữu dụng, nhưng cô vẫn muốn mắng có cần lợi dụng vậy không?

Nửa đêm, Trì Am đẩy Hoàng thái tử để kết thúc cuộc kết hợp lực tinh thần và thể xác lại: “Em đói, muốn ăn mì trứng gà cà chua.”

Hoàng thái tử điện hạ hôn lên mặt cô, cuối cùng cũng chịu đứng lên từ trên người cô, tùy tiện khoác thêm áo ngủ, buộc đai lưng lại, rồi đi nấu cho cô bát mì.

Tay nghề bếp núc của Hoàng thái tử không tệ lắm, một bát lớn mì trứng gà cà chua, màu sắc đậm rực rỡ. Trong nước canh cà chua màu đỏ có sợi mì màu trắng và trứng chần nước sôi bồng bềnh, rắc thêm ít hành hoa, mùi thơm mê người.

Hoàng thái tử múc cho cô một bát mì, dịu dàng nhìn cô cúi đầu ăn rồi mới múc cho mình một bát.

Vừa rồi hai người tốn nhiều sức để vận động, đều đói cả, một bát mì to cũng đều ăn hết.

Ăn uống no đủ, mới đi rửa mặt, cùng lên giường nghỉ ngơi.

Hôm sau, Trì Am tỉnh lại trong ngực người đàn ông này, toàn thân uể oải, suýt chút nữa không nhớ ra được.

Mặc dù cơ thể cô có linh lực nuôi dưỡng, tố chất thân thể mạnh hơn người dẫn đường phổ thông rất nhiều, nhưng thế giới này quá biến thái, sức chiến đấu của lính gác cấp SSS đúng là quá kinh khủng, cô hoàn toàn không chịu nổi, cảm giác cho dù mình tiếp tục tu luyện thì vẫn sẽ bị anh chơi đùa dẫn đến mệt mỏi quá độ.

Mệt nhọc quá độ đã là cái gì, Trì Am còn cảm nhận được một cảm giác đã lâu cô không có được, thực sự khiến cô muốn khóc.

Càng khiến cô muốn khóc hơn chính là bọn họ còn phải sống như thế ở cái thế giới này đến hết đời… mà với điều kiện tiên quyết là cô không chết sớm.

Thế giới này chắc hẳn có thể ở bên anh cùng nhau chết già chứ nhỉ?

Trong lòng Trì Am không chắc chắn, nhưng không suy nghĩ nhiều như vậy nữa, có thể sống bao lâu thì sống bấy lâu thôi.

Hoàng thái tử đưa tay ôm lấy cô, trông thấy cô uể oải thì tự mình ôm cô tới nhà vệ sinh, hầu hạ cô rửa mặt, thấy cô yếu ớt dựa vào mình, ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, dáng vẻ ngoan ngoãn, càng khiến anh yêu thích không muốn buông tay.

Nếu không phải do hôm nay còn có việc thì anh cũng không muốn ra cửa, chỉ muốn tiếp tục lăn lộn với cô trên giường.

Ăn sáng xong, hai người bước lên xe bay, cùng nhau đi tới đơn vị người dẫn đường.

Hôm qua Hoàng thái tử đã cho người liên lạc với đơn vị người dẫn đường, lúc bọn họ đến, Lâm Quan Thạch tự mình ra đón, đưa bọn họ đến chỗ mà những người dẫn đường có tinh thần bị ô nhiễm tập trung.

“Trì Am, hôm nay có tất cả năm mươi người, có thể không?” Lâm Quan Thạch lo lắng hỏi.

“Tôi thử xem.”

Tana ở bên cạnh nói: “Vẫn nên đừng miễn cưỡng, nếu như không được thì mời thì mời bà Rhea trở về đi.”

Vị Rhea kia là một người dẫn đường cấp SSS đang tĩnh dưỡng ở tinh cầu khác, tuổi của bà đã khá cao, lúc tuổi còn trẻ thường xuyên chiến đấu trên chiến trường, nhận nhiệm vụ đặc biệt, đã bị trọng thương rất nhiều lần, để lại không ít di chứng. Bây giờ tất cả mọi người đều hi vọng bà ấy cố gắng tĩnh dưỡng, có thể không làm phiền bà ấy thì sẽ không làm phiền bà, đây là sự tôn trọng dành cho vị nữ sĩ đáng kính này.

“Bà Rhea quả thực nói muốn trở về, bà ấy không yên lòng.” Lâm Quan Thạch thở dài nói.

Đế Quốc có hai người dẫn đường cấp SSS, một người thì quá lớn tuổi, một người thì quá trẻ, thật đúng là không dùng được mà.