Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 526: Lính Gác Dẫn Đường



Tin tức này rất nhanh đã lan truyền ra những tinh hệ khác, ngay cả Liên Bang bên kia cũng biết tin, Tổng thống Liên Bang đặc biệt cho Hoàng đế đi gửi điện chúc mừng Đế Quốc, đồng thời đơn vị người dẫn đường của Liên Bang cũng liên hệ với đơn vị người dẫn đường của Đế Quốc, mỗi một thế lực chú ý người dẫn đường cấp SSS này đều bận rộn.

Nhưng mà, dưới sự bảo vệ chặt chẽ của hoàng thất, rất ít người có thể biết những tài liệu chi tiết và tin tức về người dẫn đường cấp SSS.

Khi người nhà họ Trì biết Trì Am lại là người dẫn đường cấp SSS, hơn nữa còn là Thái tử phi tương lai, tất cả người nhà họ Trì đều như đang mơ.

Trì Thiến lắp bắp nói: “Chả trách nó đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, hóa ra lần trước lúc nó trở về từ cõi chết, lực tinh thần đã đột phá, trở thành người dẫn đường cấp SSS. Không ngờ nhà chúng ta cũng có người dẫn đường cấp SSS, đây đúng thật là…”

Càng nói, Trì Thiến càng hưng phấn.

Người dẫn đường cấp SSS đấy, mấy trăm năm cũng chưa chắc xuất hiện một người, không ngờ lại là người nhà họ Trì bọn họ, nghĩ thôi đã thấy hưng phấn đến nỗi muốn hét lên rồi!

Trì Vinh cũng rất vui vẻ, nhưng cảm giác vui mừng này đã tan biến ngay vào lúc nghĩ đến sớm muộn gì Trì Am cũng rời khỏi nhà họ Trì, ông ta không nhịn được thở dài, nói ra: “Có cái gì tốt mà vui? Bởi vì mấy đứa chúng mày khiến Am Am vô cùng thất vọng về nhà họ Trì chúng ta, chủ động phủi sạch quan hệ với nhà họ Trì rồi, mấy người vui vẻ tiếp đi?”

Đám bà Trì và Trì Thiến im lặng.

Quả thực không có gì tốt để mà vui cả, vì sao tới tận sau khi Trì Am tách ra khỏi nhà họ Trì thì bọn họ mới biết được chứ? Đương nhiên, nếu như Trì Am không phải là người dẫn đường cấp SSS thì cô cũng sẽ không có thực lực để đánh bọn họ ra nông nỗi này, lại càng không cần phải nói tới chuyện có sức mạnh để tách ra khỏi nhà họ Trì.

Có nhân thì sẽ có quả.

Trì Hoằng vẫn nằm trên giường bệnh được quấn giống như người bệnh nặng, cười lạnh nói: “Đúng vậy đấy, quả thực đúng là không có gì để vui, đây chẳng qua chỉ là con sói mắt trắng thôi. Con đã nói mà, sao nó lại đột nhiên to gan như vậy, không sợ gì hết, đánh chúng con ra thế này, ngay cả bệnh viện cũng không dám cho chúng con dùng khoang thuyền trị liệu, hóa ra là bởi vì nó trèo lên được cành cao.”

Nghe được câu này, tất cả mọi người không nhịn được nhìn về phía anh ta.

Nếu như nói, trong đám anh chị em nhà họ Trì, người xương cốt cứng rắn ngang ngạnh nhất, phản nghịch nhất là ai, vậy chính là Trì Hoằng.

Dưới mấy tháng bạo lực liên tục không ngừng của Trì Am, những anh chị em nhà họ Trì này có thể nói đã cực kỳ sợ cô, mỗi lần xương bọn họ vừa liền xong cô lại đánh gãy tiếp, đau đớn của quá trình xương gãy kia không phải là nỗi đau con người có thể chịu được. Dưới sự bạo lực thân thể lâu dài, khiến tinh thần bọn họ vô cùng mệt mỏi, ngay cả chỉ nghe đến tên Trì Am thôi đã theo tiềm thức run lên rồi, sợ cô xuất hiện.

Ngược đãi thể xác, nhận phải sự đau đớn kinh khủng nhất, phát triển thành bóng ma tâm lý không có cách nào giải tỏa, dẫn đến hành hạ tinh thần.

Anh em nhà họ Trì bây giờ cho dù là con trong giá thú hay là con riêng thì đều đã không còn phách lối giống như xưa, giờ ngoan ngoãn giống như thỏ con, chỉ hận không thể bắt đầu hối cải làm lại từ đầu, làm một người có ích cho Đế Quốc cho xã hội. Chỉ có Trì Hoằng là vẫn hận Trì Am, hận không thể hành hạ cô đến chết để tiêu tan mối hận trong lòng, cho dù bị đánh mấy lần, đau đớn đến sợ thì vẫn không thay đổi.

Người ta nói bị đánh đến sợ thì sẽ hối cải.

Nhưng vị này đây, hết lần này đến lần khác, càng sợ thì càng hận, hận đến cùng cực, vẫn là hận.

Tâm lý anh ta đã vặn vẹo rồi.

Trì Vinh nhìn đứa con trai nhỏ nhất này của mình một lúc lâu, thở dài một tiếng, quay người rời đi.

Bà Trì nhìn con trai, muốn nói lại thôi, khuyên nhủ: “Hoằng à, con nhận sai với nó đi, mẹ thật sự không muốn con chịu những đau đớn này…” Bà Trì nghẹn ngào lên tiếng, bụm mặt nức nở: “Đều tại mẹ, nếu như năm đó mẹ dạy dỗ con cho nên người, ngăn con ngược đãi nó thì bây giờ nó cũng sẽ không đánh các con ác như vậy…”

Cứ cách một khoảng thời gian Trì Am sẽ muốn đánh mấy đứa con này, bà Trì biết cô đang trả thù, trả thù chuyện khi còn nhỏ đã bị mấy người anh em này ngược đãi. Trẻ nhỏ ngây thơ không hiểu chuyện, lấy chuyện ngược đãi tàn nhẫn nhất coi như thú vui chơi, lần nghiêm trọng nhất, thậm chí đã tìm một đám lang thang ở Đế Quốc để bọn chúng cưỡng gian Trì Am khi mới năm tuổi.

May mắn lúc ấy bà Trì phát hiện sớm, kịp thời ngăn cản việc này.

Bà cũng không phải là thương hại Trì Am, mà là bà biết bình thường các con xem Trì Am như đồ chơi động chút là đánh là mắng, nếu bọn chúng thật sự làm chuyện này nhất định không thể nào che giấu, đến lúc đó hậu quả khó mà lường được.

Trì Hoằng lạnh lùng nhìn mẹ, bờ môi màu đỏ sẫm trông có vẻ kỳ dị lạnh lùng thốt ra một chữ: “Cút!”

Trì Thiến nhìn không vừa mắt, mắng: “Sao cậu lại đối xử như thế với mẹ? Uổng công mỗi lần cậu gặp rắc rối mẹ đều là người đầu tiên che chở anh.”

Trán Trì Hoằng nổi gân xanh nhảy thình thịch, hai mắt sòng sọc tia máu, lớn tiếng gào thét: “Tao nói cút, mấy người không nghe thấy à?”

Bà Trì bị dọa sợ.

Trì Thiến tức giận suýt chút nữa xắn tay áo lên đánh người, cuối cùng chỉ có thể vào lúc mẹ ngăn cản, dùng sức kéo mẹ ra ngoài, không muốn tiếp tục nhìn thấy người em ngang ngạnh này nữa.

Sau khi bọn họ đều đã rời đi, không gian lớn như vậy yên tĩnh trở lại, đột nhiên một tiếng cười to ma quái vang lên.

Trì Hoằng cười khan hai tiếng, sau đó điên cuồng cười to, dùng bàn tay đang băng bó che nửa bên mặt, mãi cho đến khi tiếng cười hoàn toàn dừng lại, môi của anh ta lúc mở lúc đóng, nói ra lời đầy oán độc: “Trì! Am! Đừng tưởng tao sẽ bỏ qua cho mày, tao sẽ khiến mày chết bằng cách thảm nhất, cho mày bị quái vật ngoài hành tinh xé nát, máu thịt bị ký sinh trùng cắn nuốt, ngay cả gen cũng không còn tồn tại…”

Hắn phá lên cười, vừa cười vừa lấy từ dưới gối đầu giường ra một con chip có ánh sáng màu vàng kim kỳ dị.

Người giám sát Trì Hoằng thấy cảnh này, không khỏi nhíu mày, ngay lập tức liên hệ với Hoàng thái tử, chuyển video qua.

Sau một lúc, mệnh lệnh của Hoàng thái tử gửi đến: “Đây không phải là đồ của Đế Quốc, lấy nó đưa tới đây.”

Người giám sát nhận được mệnh lệnh, lập tức liên hệ với người khác đi trộm.

Sau nửa ngày, Trì Hoằng đang nổi điên bị người ta đánh ngất xỉu, một đám lính gác âm thầm vào phòng của Trì Hoằng tìm ra vài thứ, sau khi cẩn thận niêm phong lại, đưa đến sở nghiên cứu bí mật của hoàng thất để nghiên cứu.