Ban đầu bọn họ còn tưởng xung quanh có động vật nguy hiểm nào, ai ngờ là một người.
Khi thấy rõ đó là bóng người, Lạc Khả và Susanna đều vô thức cho rằng lại có người đàn ông nào đến rình coi bọn họ tắm rửa. Loại chuyện này không hiếm thấy, mặc kệ ban ngày chạy trốn mệt mỏi cỡ nào chăng nữa, khi đêm vừa xuống, đám đàn ông có thể không chút kiêng nể phát tiết áp lực trong lòng. Mà phương thức cho bọn họ phát tiết đương nhiên là dùng phương thức nam nữ phối hợp vận động nguyên thủy nhất.
Sau khi phát hiện mấy người phụ nữ còn lại đều không dễ chọc, tuy bọn họ không quá mức nữa nhưng vẫn không thay đổi thói quen.
Nhưng rất nhanh sau đó, mấy người lập tức phủ định suy đoán này.
Dưới ánh trăng, ba người cuối cùng cũng thấy rõ đối phương, là một phụ nữ, hơn nữa dáng người còn cao gầy kiện mỹ, có làn da màu lúa mạch xinh đẹp. Cô ta ăn mặc rất hoang dại, áo quây ngực và quần đùi ngắn, thêm đôi bốt cao càng tôn lên dáng người xinh đẹp lại dẻo dai, bộ ngực sữa còn đáng kiêu ngạo hơn cả ngực của Susanna nữa.
Tóc cô ta được buộc đuôi ngựa cao sau đầu, lộ ra gương mặt rất nét, là vẻ đẹp của con gái ngoại quốc.
“Chào buổi tối các quý cô.” Cô ta mỉm cười với ba người, để lộ hàm răng trắng sữa.
Cuối cùng ba cô gái cũng ý thức được nguyên nhân người này xuất hiện, Susanna vui sướng nâng gò bồng đảo đang nảy tưng tưng của mình lên, sợ hãi than liên tục: “Trời ạ trời ạ, cuối cùng cũng có thể thấy con người rồi! Xin hỏi cô tới từ nơi nhân loại tập trung sao?”
“Đúng vậy, tên tôi là Karona, không ngờ có thể thấy người ở nơi này.” Người phụ nữ kia hào sảng giới thiệu, lại nói: “Mọi người vừa tới Thế giới vô vực nhỉ?”
“Đúng vậy, mới tới nơi này một tháng.” Lạc Khả nở nụ cười ngây ngô đáng yêu với đối phương, nũng nịu nói: “Chị Karona, chị đến một mình à? Chỗ này cách nơi con người tụ cư có xa không? Trong thế giới này chỗ nào cũng có động vật to lớn, sao chị tới được đây?”
Karona không trả lời mà hỏi: “Chắc mọi người vẫn còn đồng bạn chứ?”
Ba người đưa mắt nhìn nhau, vội vàng kết thúc tắm rửa, dẫn Karona cùng tới hốc cây bọn họ định nghỉ lại đêm nay.
Giữa thế giới tràn ngập nguy cơ này, không có gì càng mang lại cảm giác an toàn hơn nhân loại, dù đối phương là người xa lạ cũng tốt hơn đám động vật khổng lồ tùy thời có thể lấy mạng bọn họ kia. Vậy nên ba người cũng không quá mức đề phòng Karona, bởi vì bây giờ có đề phòng cũng không có tác dụng gì lớn, bọn họ cần Karona dẫn tới nơi nhân loại tụ cư.
Một đám người nhìn đến Karona cũng vui sướng vô cùng, dù là Cố Duy bình thường vui giận không thể hiện ra cũng thoáng thở phào một hơi.
Karona nhìn mười lăm người này, vẻ mặt tràn đầy vẻ đồng tình.
Cứ một trăm năm một lần, mỗi thế giới chiều không gian sẽ mở cửa bố trí đưa một trăm người tiến vào thế giới vô vực, nhưng có thể chân chính sống sót đi tới nơi nhân loại tụ cư cũng rất ít ỏi. Đội ngũ này đi tới nơi đây chỉ còn dư lại mười lăm người, thoạt nhìn thê thảm thật sự. Tuy không phải ít nhất, nhưng không nhiều đi đâu cả.
Karona hỏi: “Mấy người từ thế giới chiều không gian nào tới?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không phải đều là thế giới song song à? Còn cần phân chia chiều không gian cái gì?
Karona như nhìn ra nghi hoặc của bọn họ: “Vẫn phải phân chia một chút, đỡ cho người của nhiều thế giới xen lẫn với nhau không phân rõ được. Chờ đến lúc tiến vào nơi nhân loại tụ cư tôi mới dễ bố trí cho mọi người.”
Cố Duy chợt nói: “Cô Karona tới từ địa bàn tụ cư nào?”
Karona lộ ra vẻ bất ngờ: “Chúng tôi ở núi Bạch Nhai.”
Cố Duy hiểu rõ: “Chúng tôi đến từ chiều không gian thứ mười lăm.”
Trên mặt Karona cũng hiện ra vẻ kinh ngạc, sau đó sắc mặt cô ta càng thêm dịu xuống, cơ thể không căng thẳng đến vậy nữa. Cả đoàn người thấy vậy mới biết Karona cũng phòng bị bọn họ. Đến lúc này, sau khi xác nhận bọn họ tới từ chiều không gian nào mới trầm tĩnh lại.
Đối với Karona, bọn họ đại khái có thể xem như bạn.
“Mọi người đều là bạn với nhau.” Karona bắt tay với Cố Duy: “Thế giới vô vực hoan nghênh mọi người!”
“Cảm ơn, tôi chỉ hy vọng không có thêm người chết.” Cố Duy trầm giọng nói ra nguyện vọng hèn mọn nhất.
Karona thở dài một tiếng, nói với bọn họ: “Đồng bạn của tôi ở gần đây, mọi người muốn đi qua không? Yên tâm, nơi chúng tôi đóng quân dã ngoại đã rải một loại thuốc bột có thể xua đuổi động vật, an toàn tuyệt đối.”
Cố Duy chần chờ một thoáng, quay đầu nhìn mọi người, thấy ánh mắt bọn họ đều lộ rõ hi vọng thì cũng không từ chối.
Có vẻ là do đã nhận định bọn họ là bạn, dọc đường Karona tiết lộ một ít tin tức với bọn họ, đồng thời nói với mấy cô gái Lạc Khả: “Tôi cũng định tìm một chỗ tắm rửa, không ngờ lại gặp được mọi người. Thật khéo.” Dứt lời, cô ta nhìn về phía Trì Am, thăm dò nói: “Cô Trì, tính cảnh giác của cô rất cao.”
Trì Am cười khẽ: “Hết cách rồi, thế giới này nguy hiểm quá, đều là trui rèn mà ra.”
Đám người vốn dài cổ dỏng tai nghe xem Trì Am nói thế nào đều âm thầm bĩu môi.
Đoàn người nhanh chóng tới doanh địa của đám người Karona, nơi này tổng cộng có hai mươi người, hai mươi người này thấy Karona dẫn một đám người về thì đều kinh ngạc vô cùng. Chờ bọn họ biết là đội ngũ vừa tiến vào thế giới vô vực thì đều lộ vẻ hoan nghênh, còn mời đoàn người bên này cùng về nơi nhân loại tụ cư.
Dưới sự nhiệt tình của những người này, cả đoàn Trì Am cuối cùng cũng được ăn chút lương khô cứng như đá. Tuy cứng đến mức muốn rụng răng, nhưng có thể ăn thứ này sau một tháng ăn quả dại là mọi người đều cảm động muốn khóc rồi.
“Chờ chúng ta trở lại nơi tụ cư là có thể ăn đồ ăn nóng rồi.” Karona an ủi Susanna đang vừa gặm thịt khô vừa kêu gãy răng.
Bởi vì vừa vặn có bốn người phụ nữ nên bọn họ đương nhiên chiếm riêng một hốc cây nghỉ ngơi.
Lạc Khả khéo léo dò hỏi Karona, Karona cũng không giấu diếm, nhanh chóng bắt đầu nói rất nhiều chuyện về thế giới vô vực, về nơi nhân loại tụ cư, còn có sự khác thường của động vật thế giới này.
“Chỉ cần không có hạn chế, thực vật của thế giới vô vực có thể sinh trưởng vô hạn, lực sinh mệnh của chúng nó cứng cỏi khủng khiếp, bất kể bị tàn phá ra sao, chỉ qua vài ngày là có thể lần nữa sinh trưởng, không khác nào bị tiêm thuốc kích thích. Như cây cối trong khu rừng này, vốn dĩ chúng nó giống với cây cối trong thế giới của chúng ta, nhưng chỉ vài năm là có thể vô hạn trưởng thành, nếu không phải đám động vật thỉnh thoảng tàn phá thì không biết chừng còn có thể cao tới vài cây số.”
Ba người Susanna lộ ra dáng vẻ khiếp sợ.
“Thế nên đừng thấy động vật thế giới này to như khủng long, nhờ chúng nó nên mới hạn chế được sự tăng trưởng của cây cối, để thực vật không quá mức kinh khủng.” Karona cười nói.
“Vậy tại sao động vật của thế giới vô vực lại lớn như vậy?” Trì Am hỏi.
Karona lắc đầu: “Không ai trả lời được vấn đề này, tuy có vô số người tới thế giới vô vực tiến hành nghiên cứu, nhưng vẫn không thể nghiên cứu ra được gì cả. Hơn nữa, thế giới vô vực cũng hạn chế người từ các thế giới. Mỗi lần chỉ cho phép một trăm người tiến vào. Mà mỗi lần chỉ có một chìa khóa thông hành để rời đi…”
“Chìa khóa thông hành?” Ba người đồng thanh hỏi.
Karona nhún vai: “Dù sao về sau mọi người sẽ biết thôi, giai đoạn này vẫn nên cố gắng sống sót thì hơn. Cũng không phải tiến vào nơi tụ cư là sẽ an toàn.”
Lạc Khả còn muốn hỏi nhưng đã thấy Karona ngáp to một cái, ngã đầu liền ngủ.
Ba người thấy vậy cũng nằm xuống theo, tiến vào giấc ngủ, bảo tồn thể lực cho cuộc hành trình ngày mai.
…
Sắc trời tờ mờ sáng, mọi người đều thức dậy.
Đi tới trước hốc cây nhìn xuống hơn mười mét bên dưới, đoàn người bám sợi dây treo trên cây chậm rãi đi xuống.
Lần này đoàn người Karona tiến vào rừng là để hái thảo dược, vừa mới hái xong chuẩn bị trở về.
Nơi này đã gần với rìa rừng rậm, đám người Trì Am mất hai mươi ngày từ đầu sông khác của rừng rậm mà tới, lại đi vài ngày là có thể thoát khỏi khu rừng. Dù bọn họ không gặp Karona cũng có thể tự mình đi ra.
Đoàn người Karona cực kỳ kinh nghiệm, con đường đi thuận lợi hơn bọn họ đi mấy hôm trước nhiều. Ít nhất sẽ không gặp phải động vật đánh nhau.
“Thế giới này có vài loại thực vật sẽ tản ra mùi hương khiến động vật chán ghét. Tuy không biết chúng nó là cái gì, nhưng chỉ cần nhớ kỹ thi về sau ra ngoài vùng hoang dã có thể lấy để xua đuổi một vài động vật.” Karona tận tâm hết sức giải thích với mọi người, đồng thời khi gặp được cũng sẽ chỉ cho bọn họ xem, nói cho bọn họ loại này có thể xua đuổi con gì.
Mỗi lần Lạc Khả đều cẩn thận ghi tạc trong lòng, đồng thời cười nói: “Các cụ nói không sai mà, vạn vật có tương sinh tất có tương khắc, dù là những động vật to lớn như vậy cũng có thứ mình ghét.”
Trong lúc đi, có mấy lần Giles lại đây lôi kéo làm thân với Karona, muốn dùng sự quyến rũ của bản thân chinh phục Karona. Khi đoàn người biết người mới tiến vào nơi tụ cư sẽ phải đánh đổi sức lao động và thực lực để đạt được nơi ở lại và thực vật, Giles đã muốn đi cửa sau.
Nhưng sau khi bị bạn trai Ake của Karona tha ra ngoài đánh một trận thì rốt cuộc đã an phận.