Anh kéo tay cô, dùng giọng điệu vui sướng nói: “Am Am, cảm ơn em ở lại thế giới này cùng anh! Thật tốt, cuối cùng cũng có một lần em có thể cùng anh bên nhau đến già.”
Nghe được lời này của anh, Trì Am gần như cho rằng anh có ký ức từ các thế giới khác.
Chờ tới khi cô hỏi lại, anh lại lắc đầu nói: “Không biết vì sao, anh cảm thấy cuối cùng sẽ luôn mất đi em, thậm chí có nhiều lúc không thể tìm được em, dần dần anh thành ra phát điên…”
Nghe lời này, Trì Am suýt không nhịn được mà khóc thành tiếng.
Hốc mắt cô đỏ lên, vùi mặt vào ngực anh, chua chát nói: “Em không cố ý…”
“Anh biết, chỉ là anh cứ luôn mất đi em…” Anh thở dài một tiếng, sau đó lại nhanh chóng nở nụ cười: “Nhưng lần này rốt cuộc em cũng cùng già đi với anh một lần, thật tốt… Anh hy vọng sau này cũng có thể như vậy.”
Cuối cùng cô cũng cùng anh già đi một lần, đáng tiếc, đến khi bọn họ chết cô vẫn không thể chữa khỏi cho anh.
Nghĩ đến đây, đáy mắt Trì Am cay cay, không nhịn được khụt khịt, hi vọng tại thế giới này có thể tìm được cách điều trị cho anh, giúp anh khôi phục bình thường.
Tuy thế giới này có thể rất nguy hiểm, nhưng đi kèm theo cũng là vô số kỳ ngộ, có lẽ cô có thể tìm được thứ có thể trị liệu hắn.
Trì Am đang cân nhắc thì xe ngựa chợt lay động kịch liệt.
“Là ai?” Bên ngoài truyền đến một tiếng quát chói tai.
Trì Am đỡ vách xe, phản xạ tìm kiếm vũ khí. Đáng tiếc, nàng* tìm tới tìm lui, phát hiện ngoại trừ tú cầu ôm trong lòng lại không có vũ khí nào khác.
(*: Không còn lược kể về thế giới trước nữa nên sẽ quay lại ngôi 3 thế giới này nhan 33)
Cũng đúng, nếu giờ nàng là tân nương tử, đối phương đương nhiên không cho nàng vũ khí.
Một mũi tên phá không mà đến, ghim trên vách xe.
Trì Am cảm thấy được xe ngựa thậm chí vì một tên này mà rung lên, sau đó nghe được một âm thanh khàn khàn vang lên: “Khà khà, trong xe chính là Thất tiểu thư Trì gia thành Lâm Xuyên sắp gả vào thành Thiên Ma sao?”
“Các ngươi là ai?” Đội trưởng đội hộ vệ hỏi lại.
Người nọ cười khằng khặc quái dị: “Xem ra đúng rồi, bọn ta là nhân sĩ chính nghĩa tới cứu tân nương tử! Nghe nói thành Lâm Xuyên sản sinh mỹ nhân, tiểu thư Trì ra ai nấy xinh đẹp tựa thiên tiên. Ngay cả ma đầu thành Thiên Ma cũng muốn cưới một người về! Chúng ta sao nỡ để tiểu mỹ nhân như thế rơi vào tay ma đầu giết người không chớp mắt chà đạp chứ, đúng không?”
Lời này nghe thì rất chính nghĩa, nhưng giọng điệu ngả ngớn ghê tởm kia khiến người ta sinh ra phản cảm.
Trì Am nghe được tiếng cười khằng khặc quái dị kia, cảm giác đầu tiên là thà gả cho ma đầu còn hơn bị đám người tự xưng là nhân sĩ chính nghĩa cứu vớt, nghe làm người ta khó ở cực kỳ.
Hộ vệ giận tím mặt, lập tức rút kiếm đối địch.
Kẻ địch phóng tên trước, sau đó lục tục đi ra từ nơi mai phục.
Xe nhanh chóng dừng lại, bên ngoài đã bắt đầu lâm vào một hồi hỗn chiến, nghe được giữa tiếng kim loại do đao kiếm va chạm còn có âm thanh nổ vang kỳ quái gì đó, Trì Am không nhịn được lại xốc mành lên, thấy một kỵ sĩ cầm kiếm cách đó không xa đang đánh cùng một người áo đen bọc chính mình thành hòn than đến hừng hực khí thế, hai người vừa đánh vừa ra đại chiêu, mỗi lần ra chiêu tự mang giá trị thương hại, nổ cho bùn đất đá vụn bắn lên tung tóe.
Trì Am thấy cảnh này là xác định giá trị vũ lực của thế giới này chỉ cao không thấp.
Nàng sa sầm mặt xuống, vừa kiểm tra tình hình thân thể vừa sẵn sàng chuẩn bị tình huống đột phát.
Khi nàng vận hành Hỗn Nguyên Tâm Kinh, có thể cảm giác được trong cơ thể tồn tại một loại lực lượng kỳ lạ, hẳn là thân thể vốn có, là người của thế giới này tu luyện hình thành.
Xem ra nguyên chủ thân thể này cũng không phải người thường tay trói gà không chặt.
Không chờ nàng an tâm, cửa xe ngựa chợt bị người nào đó dùng lực kéo mở, Trì Am ngẩng phắt lên, đập vào mắt nàng là một đôi mắt dâm tà.
Chủ nhân ánh mắt cũng bọc bản thân thành cục than đen, chỉ lộ ra đôi mắt, trông thân hình thì là một nam nhân.
Gã nhìn tân nương tử kề sát tới vách xe, trong mắt lộ ra vẻ kinh diễm, cười khặc khặc nói: “Tiểu mỹ nhân, ta tới cứu nàng đây, mau theo ca ca đi thôi!”
Trì Am dán sát lên vách xe, dáng vẻ kinh hoàng sợ hãi quá độ, gương mặt trắng bệch yếu ớt hỏi: “Ngươi… ngươi là ai?”
“Ta là người tới cứu nàng, nghe nói nàng bị Trì gia nhét tới gả thay, tin rằng nàng cũng không nguyện ý gả cho một ma đầu đầu phải không? Đến đây, ca ca cứu nàng ra ngoài.” Nam nhân vừa nói xong đã vươn tay tới muốn kéo nàng.
Thấy cái tay kia chuẩn bị chạm tới mình, Trì Am tay nhanh mắt lẹ ném quả tú cầu trong lòng ra.
Tay nam nhân kia vừa chạm tới tú cầu, cả người lập tức cứng đờ. Gã chậm rãi cúi đầu, nhìn thấy lợi khí không biết đâm xuyên lồng ngực từ lúc nào kia, trừng mắt không dám tin tưởng, ôm ngực ngã thẳng ra ngoài.
Lúc này, chợt có người kinh hô: “Là người của thành Thiên Ma!”
“Đội ngũ đón dâu của thành Thiên Ma!”
Trì Am lui vào trong xe ngựa, tuy không nhìn được tình huống bên ngoài nhưng động tĩnh nghe ra được rất nhiều bước chân thú cưỡi, có thể thấy nhân số tới không ít.
Thành Thiên Ma hẳn là nơi nàng đang phải gả tới, nếu người của bọn họ tới rồi cũng chứng minh nàng sẽ nhanh chóng thoát khỏi nguy hiểm.
Trì Am phán đoán tình huống trước mắt, nghe bên ngoài liên tục vang lên tiếng kêu thảm thiết, nàng vẫn vững vàng lui ở trong xe ngựa, không định ra ngoài làm anh hùng. Mà giờ này cũng không phải lúc cho nàng làm anh hùng.
Dần dần, tiếng chiến đấu bên ngoài nhỏ dần, mãi tới khi an tĩnh hẳn.
Sự tĩnh lặng bất ngờ có vẻ đáng sợ vô cùng. Mà giữa sự an tĩnh này, tiếng vó kỳ lân lộc cộc đi tới tựa như tiếng trống, gõ thẳng từng chút vào đáy lòng.
m thanh kia tới trước xe kỳ lân, cửa xe kỳ lân nửa mở, Trì Am chỉ thấy được đầu con kỳ lân vừa bước tới, có người cưỡi trên thân nó. Nàng còn chưa kịp nhìn rõ hoa văn trên quần áo của đối phương thì cửa xe chợt mở rộng, lực đạo thô bạo kia thậm chí xốc cả đỉnh xe lên.
Hộ vệ đưa dâu của thành Lâm Xuyên xung quanh thấy vậy đều cứng đờ, nhưng cuối cùng đều không dám nói gì.
Trì Am chậm rãi ngẩng đầu, thấy nam tử ngồi trên kỳ lân cao lớn kia đang dùng đôi mắt đỏ tươi lẳng lặng nhìn mình.
…
Lời tác giả:
Ban đầu chỉ định viết 12 thế giới thôi rồi kết thúc, ai ngờ đâu nam chính tự dưng bị bệnh, không thể làm gì khác hơn là thêm một thế giới nữa vào, coi như thế giới để chữa lành đi vậy. Thế giới cuối cùng sẽ là “Nghịch chuyển tiên đồ”. Viết tới “Nghịch chuyển tiên đồ” là mọi người biết truyện đã đến hồi kết thúc rồi đấy.