[Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não

Chương 9



Màn ảnh kia thập phần chân thật.

Trời xanh thẳm mênh mông vô tận, bọn họ đang đứng trên mảnh đất có chút hoang vắng, sườn mặt thiếu niên sạch sẽ lại ôn nhu, phù hợp với hai chữ "giáo thảo" mơ ước nhiều cô gái, đặc biệt là khi hắn cười rộ lên nhẹ nhàng vuốt ve trán cô bé kia, tựa như thiếu niên bước ra từ truyện tranh, ngay cả gió cũng không tự chủ được mà trở nên ôn nhu;

Rõ ràng chỉ là một quảng cáo công cộng, nhưng lại tạo ra hiệu ứng như phim thần tượng, cô gái nhỏ run rẩy bất an, thời điểm nghe được hai chữ "Đế đô" đôi mắt rõ ràng có chút sợ hãi, nhưng thiếu niên lại nói ở đế đô chờ cô, đừng làm y chờ lâu, một thứ ánh sáng gọi là tinh thần chiến đấu và khao khát từ từ xuất hiện trong đôi mắt ấy, khiến khuôn mặt u tối của cô gái nhỏ sáng lên khác hẳn.

Trong lúc đó, tất cả những ai xem đoạn quảng cáo này trong lòng đều có một trực giác mãnh liệt và tốt đẹp -- Có thể vận mệnh cô gái nhỏ này, từ giờ phút này, một điều gì đó sẽ thay đổi.

Nguyên bản đôi mắt còn khiếp đảm chết lặng và ảm đạm, chậm rãi thấm đượm ánh sáng, lộ ra cảm xúc kiên định và háo hức, khiến khán giả trước TV đáy lòng không khỏi nhảy dựng, ngay sau đó xen lẫn với chờ mong, cảm giác hy vọng lại chấn động, bọn họ trong lòng không tự chủ được mà đối với thiếu niên cùng cô gái nhỏ để lại một ấn tượng sâu sắc.

Sau đó, hình ảnh dừng lại ở một màn cô gái nhỏ kia ngẩng đầu lên nhìn trời xanh, bởi vì vấn đề góc độ quay chụp, vô số ánh sáng quét trên người nàng, vì nàng phủ lên một đường viền vàng mơ hồ và lộng lẫy, sau đó nàng vươn tay, phảng phất như muốn chạm vào bầu trời;

-- Vận mệnh các nàng đã bị đóng băng ngay từ khi mới sinh ra, chặn khát vọng mơ ước của các nàng đối với tri thức học tập;

-- Các nàng căn bản không có cơ hội rời đi nơi này, càng không có cơ hội hướng tới bầu trời quang đãng tự do bên ngoài, các nàng sớm nhìn thấu nhân sinh, giống như đời trước tới nay, luân hồi vô tận;

-- Hiện tại, các nàng rốt cuộc có một cơ hội tên là "Thay đổi", chỉ cần bạn vươn tay, các nàng sẽ có thể chạm tới bầu trời xanh mà trước đây họ chưa từng chạm tới;

-- Bạn nguyện ý, cho các nàng một cơ hội sao?

Quảng cáo từ thiện công cộng khong không thể nghi ngờ là rất thành công, hiện tại ratings chủ yếu đều là độ tuổi người trung niên cùng người già, mà những người này luôn muốn dành tình yêu cho trẻ nhỏ; cốt truyện và tình tiết giống như phim thần tượng, cùng với thiếu niên kia sạch sẽ sảng khoái ấm áp mà đẹp đẽ, đối với người trẻ tuổi không thể nghi ngờ là một bạo kích, thập phần hấp dẫn ánh mắt bọn họ, khi bọn hắn đối cha mẹ muốn quyên giúo, đại bộ phận cha mẹ người lớn đều sẽ không cự tuyệt,

-- Ai mà không muốn đứa con nhà mình trở thành một người thiện lương?

Huống chi, thứ bọn nhỏ cần thật sự không nhiều lắm, chính phủ có các hạng mục hỗ trợ cùng miễn trừ, hơn nữa giá hàng địa phương thấp, một đứa trẻ chỉ cần tài trợ một nghìn đô la một năm, bình quân một tháng không đến một trăm nhân dân tệ, thậm chí không đủ cho một nhà ba người bọn họ đi ra ngoài ăn nướng BBQ, đại bộ phận tiền tiêu vặt trẻ em đều có thể mang đi trợ giúp bọn nhỏ nghèo khó.

*1000 đô la = 22.691.500đ

100 nhân dân tệ= 355.000đ

Mà trong video đám người Tạ Văn Hàm mặc một bộ đồng phục trung học cơ sở 1, hơn nữa quảng cáo từ thiện này là của đài chế tác quốc gia, càng khiến phụ huynh yên tâm;

Hơn nữa, so với bọn nhỏ đem tiền tiêu ở game online lung tung, truy minh tinh, mua máy chơi game, các phụ huynh tất nhiên hy vọng bọn nhỏ đem tiền này đi để từ thiện, ai mà không hy vọng đứa con chính mình trở nên tốt hơn?

Con mình thiện lương, hiểu chuyện, nguyện ý trợ giúp người khác, phụ huynh nào mà không cao hứng a? Ra cửa dĩ nhiên nhịn không được nói vài câu, này lại không phải chuyện xấu, dựa vào cái gì không cho?

Chính vì người xung quanh đã thử qua, cho nên có càng ngày càng nhiều người chú ý tới, về đến nhà còn không khỏi cùng con mình nói, bọn nhỏ bị phụ huynh nhắc mãi đến phiền liền đi, còn trực tiếp bị phụ huynh ấn xuống cùng nhau xem, như vậy, quảng cáo này độ chú ý càng cao, thậm chí còn có đứa trẻ trực tiếp nhận ra Tạ Văn Hàm, các phụ huynh vừa nghe nói là bạn học, càng muốn xác nhận việc này, so với trước đây hạnh phúc hơn. Gặp được người tự nhiên cũng không khỏi nói tới, cũng có càng ngày càng nhiều người dâng tay viện trợ, mà tên Tạ Văn Hàm này, cũng ở trên mạng nhanh chóng nổi tiếng.

Rất nhanh, Tạ Văn Hàm tất cả sự việc đều bị lột ra tới, đặc biệt là Tạ Văn Hàm một lần thi tháng chỉ có gần 300 là sự thật, càng khiến rất nhiều account marketing hưng phấn.

"Đây là nam thần giáo thảo mấy người thích? Đừng hề vậy chứ! Hắn một lần thi tháng chỉ có gần 300 điểm!"

"Sự thật nằm ở nơi này, điểm thấp như vậy, thật thật thì chính là một học tra, một khuôn mặt có thể nhìn, trong xương cốt còn không biết có chứa ngoạn ý gì, còn truy sủng giáo thảo học bá, nam thần ôn nhu, mấy người không cảm thấy mặt rất đau sao?"

"Đường đường là học sinh năm ba cao trung không cố gắng học tập chạy ra ngoài trưng bày, thành tích kém thành như vậy cũng không nóng nảy, đến lúc ngay cả đại học đều thi không đậu, dựa vào khuôn mặt gia nhập giới giải trí a? Đúng là tham vọng."

"Trừ bỏ khuôn mặt thì cái gì cũng không có, nhiều người thích như vậy, đôi mắt mấy người đều bị mù đi? Thích ai không thích lại thích một bao cỏ, không lẽ bản thân mấy người cũng là cái bao cỏ nha?"

Thi Giác Vinh ngồi ở trước máy tính, nhìn trên mạng bình luận chửi rủa chỉ cảm thấy một trận sảng khoái, hắn tiêu phí nhiều tiền thỉnh account marketing cùng thuỷ quân như vậy, còn không dễ dàng mới khống chế hiện trường thành công, Tạ Văn Hàm của hắn không phải kiêu ngạo? Luôn có thời điểm Tạ Văn Hàm sẽ quay đầu cầu xin hắn!

Thi Giác Vinh cao ngạo mà nghĩ, sau đó lại gửi mấy tin nhắn ra ngoài, nhìn tài khoản chính mình thiếu một số tiền lớn, nhất thời có vài phần đau lòng, kia là tiền hắn chuẩn bị dùng để mua máy chơi game mới nhất a!

Bất quá --

Thi Giác Vinh nhướng mày, thầm nghĩ Tạ Văn Hàm không chịu nổi áp lực dư luận, sau đó bộ dạng yếu ớt vô cùng hướng hắn cầu cứu, Thi Giác Vinh chỉ cảm thấy trái tim chính mình đều tràn đầy mong chờ cùng vui sướng, cơ hồ khiến hắn "cứng" lên!

-- Hắn thật sự rất mong chờ, rất mong chờ a!

Đến lúc đó chính mình có thể ra tay, giúp Hàm Hàm dọn dẹp hết thảy, Hàm Hàm có thể cùng hắn giảng hoà, trở về như lúc ban đầu!

Loại phỏng đoán tốt đẹp này, Thi Giác Vinh tiến vào mộng đẹp.

Dư luận trên mạng hệ thống cũng nói cho Tạ Văn Hàm, chẳng qua y hoàn toàn không thèm để ý, hiện tại bọn họ ồn ào đến như vậy, lúc sau đảo ngược lại không phải có chút thú vị sao,

Có người đem mặt mình tự dâng đến trước hắn, hắn còn có thể không thỏa mãn bọn họ sao?

Tạ Văn Hàm không để trong lòng, nhưng bạn học trong lớp thích hắn lại không thể không để trong lòng, trên thực tế bọn họ đều bị tức chết rồi, Tạ Văn Hàm tốt như vậy, trên mạng sao lại có thể mắng y như vậy!

Trong lúc này, học sinh lớp năm sôi nổi đối Tạ Văn Hàm đưa các loại đồ ăn vặt, nói bóng nói gió nỗ lực an ủi hắn, sợ hắn bị những lời mắng đó ảnh hưởng đến, một hai người còn vỗ bộ ngực riêng tư cùng Tạ Văn Hàm nói, bọn họ tin tưởng nhân phẩm của hắn.

Mà các lão sư trung học cơ sở 1, cũng phi thường lo lắng trạng thái Tạ Văn Hàm, võng lạc vốn dĩ là một thứ phi thường đáng sợ, một số minh tinh nghệ sĩ thành danh lâu đều có thể bị trên mạng bức ra tới bệnh trầm cảm, huống chi Tạ Văn Hàm một học sinh cao trung như vậy?

Trong đó, Viên lão sư cùng Cao lão sư lo lắng nhất, bọn họ đều thập phần xem trọng Tạ Văn Hàm, cũng thích tính tình y, nhìn đứa trẻ mình xem trọng hãm sâu vào vòng mạng, trong lòng tự nhiên là nôn nóng không thôi, cuối cùng hai lão sư gọi Tạ Văn Hàm tới thương lượng một chút, đem Tạ Văn Hàm nhét vào một căn cứ huấn luyện cuộc thi, một tuần bắt đầu huấn luyện, mà một tuần sau, cuộc thi Cúp thiếu niên Hoa Quốc cũng bắt đầu, dư luận trên mạng cũng bình tĩnh xuống,

Tạ Văn Hàm tự nhiên biết cái danh ngạch này không dễ, đối Viên lão sư thập phần cảm kích, Viên lão sư nhìn Tạ Văn Hàm thần thái sáng láng cũng cảm thấy thoải mái, nhưng vẫn cố ý lạnh mặt nói: "Vậy đem cúp thứ nhất thi cuộc thi về tới cho tôi, miễn cho Viên Văn cướp mất!"

Tạ Văn Hàm cười một chút, khó có được nghịch ngợm nói: "Rõ, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"

Trên thực tế, không chỉ bọn họ, đám người Tịch Tử Diệp, Bạch Trí Viễn, Dụ Hoằng Bác cũng trước sau liên hệ Tạ Văn Hàm, Tịch Tử Diệp càng bị những ngôn luận mắng Tạ Văn Hàm đó mà tức giận không nhẹ.

Tịch Tử Diệp lớn như vậy, bên người căn bản không có mấy bằng hữu có thể nói chuyện, tuy rằng cùng Tạ Văn Hàm ở chung có một ngày, nhưng tính cách Tạ Văn Hàm thật sự rất hợp khẩu vị của hắn, hắn đối với y tràn ngập hảo cảm, sớm mà đem y đưa vào vòng bảo hộ của mình, hiện nay thấy bằng hữu của mình bị người ta bắt nạt, Tịch Tử Diệp quả thực sắp tức chết rồi!

Tịch Tử Diệp ngay từ đầu bởi vì những ngôn luận trên mạng bị tức chết đi được, sau lại dở sống dở chết vì thái độ thờ ơ kia của Tạ Văn Hàm, cuối cùng thế nhưng thành Tạ Văn Hàm an ủi hắn, vuốt lông hắn, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc,

"Loại chuyện này, thật ra không có gì ghê gớm," Tạ Văn Hàm nhịn không được nở nụ cười, cố ý nói, "Tử Diệp chẳng lẽ không tin tưởng thực lực của tôi?"

Tịch Tử Diệp vừa định mở miệng phản bác, không biết như thế nào, trước mắt liền xuất hiện một màn trên bàn cơm lúc trước kia, chương trình đại học cũng đã học tới, thi tháng sao có thể chỉ có 300 điểm? Sợ không phải xảy ra chuyện gì đi?

"Yên tâm đi," Tạ Văn Hàm lại cười nói, "Hiện tại bọn họ mắng tàn nhẫn cỡ nào, ngày sau bị vả mặt liền tàn nhẫn bấy nhiêu, hôm nay cuồng vọng tự đại, ngày sau rơi nước mắt hối hận."

"Không quan trọng."

Âm thanh ôn nhu mang theo mấy ý cười khẽ, rất nhanh liền xoa dịu cơn phẫn nộ của Tịch Tử Diệp, không tự chủ được hỏi: "Vậy cậu kế tiếp làm sao bây giờ?"

"Tôi a? Tôi muốn tham gia huấn luyện một cuộc thi trước." Tạ Văn Hàm mỉm cười mở miệng, ý vị ẩn ý nói.

Hắn dám đắc tội Thi Giác Vinh như vậy, như thế nào sẽ không có đối sách?

Hành động của Thi Giác Vinh, bất quá chỉ là đối với lòng kẻ dưới mà thôi.

Biết được Tạ Văn Hàm muốn tham gia huấn luyện cuộc thi, Tịch Tử Diệp không khỏi cũng nổi lên vài phần tâm tư, liền đi tìm Tịch lão thái thái làm nũng, Tịch lão thái thái thấy cháu nhà mình muốn học tập, trong lòng thoải mái không thôi, biết là bởi vì Tạ Văn Hàm "Kéo", người Tịch gia đối với Tạ Văn Hàm này độ hảo cảm tăng dần lên,

Còn ba Tịch Tử Diệp cười như không cười nhìn Tịch Tử Diệp, nói: "Xem ra con thật coi trọng bằng hữu này a."

Ở Tịch gia vì đứa nhỏ này xoát độ hảo cảm, không phải là muốn Tịch gia ra tay đối phó những dư luận trên mạng?

Tịch Tử Diệp cười hì hì nói: "Con ngay từ đầu thật sự không thích cậu ấy, nhưng không qua mấy giờ, liền xoay chuyển quan niệm này, lúc sau con càng là bội phục y, ba, người cùng hắn ở chung sẽ biết, nhân cách mị lực của y thật sự làm người khó có thể chống cự."

"Giúp đỡ y, tuyệt đối là một đầu tư không mất tiền."

Tịch baba yên lặng nhìn hắn, sau một lúc lâu cười nói: "Con còn nói những lời này, ba biết nên làm gì bây giờ."

Tịch gia vừa ra tay phía trước, Thi Diệu Hi cũng ra tay.

Vào buổi đêm, Thi Giác Vinh còn sảng khoái, liền nhận được điện thoại Thi Diệu Hi,

Thi Diệu Hi dứt khoát lại lạnh lùng nói: "Xem ra tiền dư trong tay cậu không ít a, mua thuỷ quân, mua hot search, mua account marketing đều có, hẳn là không cần ta chiếu cố."

Thanh âm kia mang theo trào phúng cùng lạnh lẽo, làm Thi Giác Vinh nháy mắt có dự cảm cực kì bất an,

"Cậu đã 18 tuổi, ở pháp luật Hoa Quốc, cậu đã là một người trưởng thành rồi."

"Từ hôm nay trở đi, hết thảy tiêu dùng, chính cậu phụ trách."

Thi Giác Vinh đột nhiên mở to hai mắt, nhưng giây tiếp theo, Thi Diệu Hi dứt khoát lưu loát mà cắt đứt điện thoại, không cho hắn cơ hội nói một chữ,

Thi Giác Vinh đột nhiên cảm giác...... Có chút lạnh.

Hắn mơ màng hồ đồ mà đứng một hồi lâu, lại một lần nữa mở Weibo, hot search Weibo đã thay đổi một phen trời đất,

Mà trong đó có một đề tài, trong nháy mắt hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của Thi Giác Vinh!

--# anh hùng Tạ Văn Hàm #

Thi Giác Vinh theo bản năng ấn vào đề tài kia, sau đó liền thấy một Weibo dài bị lật, # phía sau 300 điểm, là một viên kích động hồng tâm -- kỷ niệm thiếu niên anh hùng kia trong gió nhẹ#

Tác giả có lời muốn nói:

Tạ Văn Hàm: Là ai phá hủy kế hoạch hoàn mĩ của tôi?

Tạ Văn Hàm: Những bạn trẻ, sao các bạn không kiên nhẫn vậy ?

Tạ Văn Hàm: Thời gian kéo dài và đảo ngược đều đẹp !

Tạ Văn Hàm: Đừng nói cho tôi biết đó là ai :)

Thi Diệu Hi: ......QAQ

Thi Diệu Hi: ...QAAAAAQ! !

Thi Diệu Hi: ...oooooooooo QAQ! !

Một lần nữa, công và thụ không phải là lần đầu tiên gặp mặt, thụ đã đi xuyên qua vô số thế giới, vì vậy công cũng đã nhiều lần chạm trán với thụ, đó không phải là tình yêu sét đánh.