Xuyên Nhanh: Sinh Ra Vì Dục Vọng

Chương 1: Sự khác thường của em gái



↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Cẩm Nguyệt vì được thiên địa dưỡng dục mà sinh ra dâm thể, bầu vú tròn trịa to béo, danh khí bạch hổ, môi âm hộ trắng trẻo như bánh bao, ở giữa hai chân có một khe hở thần bí, bên trong chứa ba hạt thịt nhô lên, thịt huyệt núi non trùng điệp, cô được sinh ra bởi vì dục vọng.

Cẩm Nguyệt sống hơn năm trăm năm và đi qua ba ngàn thế giới, cuối cùng mới giác ngộ dục vọng.

Thế giới thứ nhất.

Cẩm Nguyệt vừa mở mắt ra đã tiếp nhận thân phận đời này của mình, ở thế giới này cô tên là Cố Nguyệt.

Cố gia có một người con trai là Cố Bân, cũng là người thừa kế duy nhất. Khi còn nhỏ thân thể anh vô cùng suy yếu, suýt chút nữa đã chết trẻ. Để giúp Cố Bân xung hỉ, vợ chồng Cố gia mới nhận nuôi một đứa bé, chính là Cố Nguyệt.

Lúc Cố Nguyệt mới đến Cố gia, cô có chút gò bó không được tự nhiên, nhưng Cố Bân tuổi cũng xấp xỉ cô, cho nên cô cũng mở rộng trái tim dung nhập vào gia đình này. Cố Nguyệt luôn đối đãi với người con trai vẫn luôn lạnh lùng này như một người anh trai.

Nhưng tình thân thuần tuý này không biết từ khi nào đã biến chất trở thành sự ái mộ. Tuy rằng Cố Bân và Cố Nguyệt không có quan hệ huyết thống, nhưng hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau cho nên không có khả năng tiến thêm bước nữa, cha Cố và mẹ Cố nhất định sẽ không đồng ý.

Cố Nguyệt từ sau khi nhận ra được tình cảm của mình thì thấy bản thân không xứng đứng ở bên cạnh Cố Bân, thời gian sau cô luôn cố ý né tránh, sợ Cố Bân biết được bí mật của mình.

Nếu Cố Bân biết được cô nảy sinh tình cảm với anh, sau đó cảm thấy ghê tởm cô thì phải làm sao bây giờ, ngay cả cơ hội làm "em gái" cũng không còn, Cố Nguyệt không đánh cược nổi.

Nhưng mà biến cố lại xảy ra khi cô vừa lên cấp ba, có một cô gái dựa vào nỗ lực của bản thân đạt thành tích ưu việt tiến vào trường học nơi Cố Bân và Cố Nguyệt đang học. Cô gái kia có tính cách hướng ngoại, vô cùng lạc quan và tích cực, khác xa so với Cố Nguyệt lúc nào cũng trầm mặc.

Cô gái kia là một người thích kết bạn, tính cách như thế khiến Cố Nguyệt khó nói ra lời từ chối. Mỗi lần cô từ chối đều bị cô ấy cắt ngang, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải căng da đầu nghe theo.

Cô gái bất chấp đi theo Cố Nguyệt, cuối cùng cũng có thể gặp mặt Cố Bân, dựa vào thân phận bạn bè của Cố Nguyệt mà dần dần trở nên quen thuộc với anh ấy.

Lúc này Cố Nguyệt mới nhạy bén phát hiện mục đích của cô gái này có lẽ không hề đơn thuần như cô ta thể hiện. Sau này sự thật cũng chứng minh, cô ta bởi vì Cố Bân cho nên mới tiếp cận cô.

Cố Nguyệt muốn nhắc nhở Cố Bân nhưng lại bị cô gái kia phát hiện, sau đó cô ta thiết kế đủ loại thủ đoạn nhắm vào cô trong sáng ngoài tối. Cố Nguyệt vốn không phải là đối thủ của cô ta, nhìn thấy người trong lòng chậm rãi chán ghét mình, cô không còn kiên nhẫn nổi nữa.

Rõ ràng cô không làm gì cả! Ngay cả tâm tư ái mộ cũng chỉ biết chôn sâu dưới đáy lòng, bây giờ lại bị một cô gái không biết từ đâu tới khiến Cố Bân chán ghét cô.

Cố Nguyệt bắt đầu hắc hoá, cô bất chấp tất cả đối địch cùng cô gái kia, kết quả lại thua một cách thảm hại. Ngay cả tình cảm mà cô che giấu bấy lâu cũng bị cô ta vạch trần trước mặt Cố Bân. Biểu tình chán ghét và ánh mặt lạnh băng của anh lập tức khiến Cố Nguyệt suy sụp, mà cô gái kia vẫn không buông tha cho cô, cuối cùng Cố Nguyệt qua đời khi còn rất trẻ.

Sau khi tiếp thu tin tức và xử lý tình cảm còn sót lại của nguyên thân, Cố Nguyệt đi thay đồng phục rồi xuống lầu ăn cơm đi học.

Cẩm Nguyệt xuống nhân gian là để trải nghiệm nhân sinh, cô sử dụng thân thể của nguyên thân cũng chỉ thay đổi thân phận để sinh hoạt mà thôi.

Nói cách khác, không có báo thù vả mặt hay mấy nhiệm vụ nghịch tập cứng nhắc này nọ, Cẩm Nguyệt chỉ cần tồn tại ở thế giới này là đủ rồi.

Khi Cẩm Nguyệt xuống lầu thì nhìn thấy Cố Bân đã ngồi trên bàn ăn cơm. Thời điểm này là lúc lớp 10 vừa mới khai giảng, Cố Bân đang học lớp 12, mà cô gái kia, Thẩm Điềm Nhi cũng đã bắt đầu quấn lấy cô. Cô ta cũng đã gặp mặt Cố Bân vài lần, nhưng vẫn chưa có tiến triển gì to tát.

Đối với chuyện này Cẩm Nguyệt cũng không có cảm giác gì, có lẽ bởi vì cô không hề thích Cố Bân, cho nên không thể cảm nhận được sự không cam lòng và phẫn uất của nguyên thân, cũng vì thế mà cô cũng không có ý định báo thù hay là công lược.

Cẩm Nguyệt yên lặng ngồi xuống đối diện Cố Bân, buổi sáng là do bảo mẫu chuyên môn làm. Cha mẹ bởi vì công tác mà hàng năm không ở nhà cho nên Cố Bân từ nhỏ đã sớm trưởng thành ổn trọng.

Cẩm Nguyệt cầm lấy bữa sáng trước mặt đưa lên miệng, cái miệng nhỏ ăn từng chút một vô cùng nghiêm túc, cô tinh tế hưởng thụ hương vị trong miệng.

Cẩm Nguyệt là do trời đất sinh ra, cô lớn lên nhờ hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, tuy sớm hoá hình và đi qua ba ngàn thế giới, nhưng đây là lần đầu tiên cô ăn đồ ăn của nhân gian.

Cô vô cùng vừa lòng với thức ăn ngon trong miệng mình, gương mặt không khỏi trở nên nhu hoà. Cẩm Nguyệt đang chuyên tâm thưởng thức đồ ăn không hề cảm nhận được tầm mắt của người đối diện đang dừng trên người cô.

Cố Bân vẫn như ngày thường ăn bữa sáng, từ sau khi em gái bắt đầu xa cách, anh cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh bắt chuyện cùng em ấy. Quan hệ của hai người dần trở nên lạnh như băng, không khác gì hai người xa lạ cùng sinh sống dưới một mái hiên.

Hôm nay lúc ăn sáng anh lơ đãng liếc nhìn em gái ngồi ở đối diện một cái, chỉ nhìn một cái thôi mà đã xem đến ngây người.

Đó là năng lực khiến người khác phải gắt gao nhìn không rời mắt.

Cố Nguyệt lúc này không giống Cố Nguyệt ngày thường mà anh nhìn thấy, rõ ràng là người con gái ấy, gương mặt ấy nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Phảng phất như cô là tiên tử thuần khiết từ trên trời cao lạc xuống nhân gian, không hề giống với người thế tục một chút nào.

Bộ dáng nghiêm túc cắn từng miếng từng miếng đồ ăn khiến người ta nhịn không được thở nhẹ sợ quấy rầy đến cô. Mà đôi môi lúc đóng lúc mở kia khiến người đàn ông nhịn không được thở ra một cách dồn dập, sinh ra dục vọng nguyên thủy, chỉ muốn hôn lên đôi môi anh đào kia, biến nó thành màu đỏ dụ hoặc diễm lệ. Anh thậm chí còn muốn liếm mút cái lưỡi bên trong, hấp thu nước bọt điềm mỹ trong miệng cô.

Lúc này, cảm giác của Cố Bân chính là như vậy, ban đầu anh chỉ dám hô hấp nhẹ nhàng, sau đó hơi thở dần trở nên thô nặng, đây có lẽ là dục vọng muốn phá hư cái đẹp mà người đàn ông nào cũng có.

Tầm mắt Cố Bân không tự chủ đi xuống, rõ ràng chỉ mặc đồng phục bảo thủ nhưng lại có thể phác hoạ ra đường cong mê người, eo nhỏ vú to, mặc dù chỉ mới lên cấp ba nhưng lại phát dục vô cùng tốt, cái cổ thon dài, da thịt vô cùng mịn màng trắng nõn.

Cố Bân sớm biết em gái anh lớn lên vô cùng xinh đẹp, nhưng vì tính cách nặng nề và bộ dáng lúc nào cũng cụp mắt rũ mi khiến sự mỹ lệ kia đã giảm đi phân nửa. Mà ngày hôm nay, ưu thế ấy đã được cô phát huy một cách trọn vẹn.

Anh cũng không biết từ khi nào mà con nhóc nhà mình lại trở thành một thiếu nữ mê người đến thế.

Nhìn thấy đường cong lấp ló phía sau lớp quần áo, Cố Bân có chút miệng đắng lưỡi khô. Nhìn Cố Nguyệt, anh chỉ có xúc động muốn hung hăng xé rách đồng phục của cô, nhìn xem cơ thể ấy quyến rũ thế nào. Nghĩ đến biểu tình bất an sợ hãi, đôi mắt trong sáng ầng ậc nước, cô bị anh đè xuống dưới hung hăng xỏ xuyên qua, con cặc thô dài gợi lên sự dâm dục nguyên thủy trong thân thể thiếu nữ.

Cô chỉ biết nằm ở dưới thân anh trằn trọc cầu hoan, trên người cô sẽ xuất hiện hai loại khí chất mâu thuẫn, vừa thuần khiết vừa dâm đãng, mới nghĩ vậy thôi mà hô hấp anh đã trở nên trầm trọng.

Cố Bân nhìn Cố Nguyệt bằng đôi mắt tràn đầy dục vọng, đũng quần sưng to khẽ nhảy lên hai cái, giống như đang nhắc nhở chủ nhân nó đang khó chịu như thế nào. Cố Bân lúc này mới chợt bừng tỉnh, phát hiện bản thân lại nổi lên tâm tư và dục vọng đen tối đối với em gái mình!

Cố Bân vội vàng uống vài ngụm nước đè xuống dục vọng trong người, không được tự nhiên che giấu suy nghĩ của mình, sau đó chạy trối chết ra khỏi nhà.

Mà tất cả những điều này Cẩm Nguyệt không hề cảm nhận được, cô không chút hoang mang ăn sạch bữa sáng.

Cố Nguyệt dọn dẹp chén đũa xong thì định ra cửa đi đến trường học. Sau khi rời khỏi nhà thì không nhìn thấy chiếc xe đưa cô đi học mỗi ngày, chỉ có xe của Cố Bân vẫn còn ngừng ở đó.

******************************************