‼️ CẢNH BÁO H TỤC. AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ‼️
↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Cẩm Nguyệt biết lồn nhỏ của mình sắp bị lấp đầy, động tình ôm Cố Bân.
"Anh trai, cắm vào... muốn cặc lớn..."
Lỗ lồn của thiếu nữ đã sớm ướt rối tinh rối mù, Cố Bân khẽ đánh lên mông của thiếu nữ một cái.
"Nguyệt Nguyệt dâm quá, thèm cặc lớn của đàn ông như thế à!? Còn dám nói không phải sinh ra là để cho đàn ông đụ?"
"A... Muốn anh trai... Muốn cặc lớn của anh trai!"
Cố Bân chửi thầm một tiếng sau đó mở rộng lỗ lồn đang không ngừng chảy nước. Cảm giác chặt khít quen thuộc khiến Cố Bân phát cuồng, lần này anh đã có thể tìm đúng vị trí, từ những nơi khác nhau trêu chọc ba chỗ nhô lên bên trong cái lồn non mềm của thiếu nữ. Anh đụ mạnh đến mức thiếu nữ không ngừng lên đỉnh, từng dòng nước dâm phun xối xả lên quy đầu, cặc lớn của anh giống như đang tắm trong nước xuân, tiếng nước vang lên phụt phụt vô cùng dâm đãng.
Cẩm Nguyệt bị đụ đến mức đầu óc trống rỗng, nhưng cô có thể xác định một chuyện, chỉ có đàn ông mới có thể giảm bớt cảm giác hư không kì quái kia. Cô thích bị lấp đầy như thế, thích cảm giác vui sướng như vậy, cũng thích làm chuyện thoải mái như này.
"A... Anh trai lớn quá, đụ Nguyệt Nguyệt sướng ghê... Cặc lớn cắm quá sâu, quá nhanh, thích lắm..."
"Nguyệt Nguyệt dâm quá, lồn nhỏ của Nguyệt Nguyệt lần trước bị đụ mà vẫn chưa lỏng chút nào, kẹp cặc lớn của anh trai muốn đứt luôn rồi."
"Ưm... Thích cặc lớn của anh trai, anh đâm sâu hơn nữa đi, a a a... Muốn ra..."
Sau khi thiếu nữ tiết một lần, Cố Bân cũng từ bỏ ba điểm nhô lên kia, bắt đầu tấn công vào chỗ thịt mềm sâu bên trong lồn nhỏ. Thịt mềm chỉ mới bị va chạm vài cái đã bị công phá, quy đầu thuận lợi xâm nhập vào trong tử cung của thiếu nữ.
Mỗi lần cắm vào, Cố Bân đều đâm vào chỗ sâu nhất, khiến thiếu nữ khóc lóc kêu anh chơi nhẹ thôi.
"Mới thế mà Nguyệt Nguyệt đã chịu không nổi? Nhưng lồn nhỏ cứ bảo anh trai đâm sâu thêm chút, nhanh thêm chút nữa kìa." Cố Bân nảy sinh ác độc ra sức đụ Cẩm Nguyệt, con cặc ra ra vào vào vô cùng nhanh, đụ đến mức thiếu nữ khóc khàn cả giọng, không ngừng chảy ra nước mắt sinh lý.
Nhìn thiếu nữ bị mình đụ khóc, Cố Bân càng thêm hưng phấn.
"Đụ! Đụ chết Nguyệt Nguyệt dâm đãng!"
"Chỉ biết quyến rũ con cặc của anh trai đụ lồn! Tử cung dâm đãng sao lại cắn chặt như thế, muốn tinh dịch của anh đến vậy sao? Anh trai bắn hết cho em!!"
Cố Bân kịch liệt thọc vào rút ra, sau đó đâm lút cán vào trong tử cung rồi bắn ra tinh dịch nóng hổi.
"A... Nóng quá... Tinh dịch anh trai vừa nóng vừa nhiều..."
Cố Bân lại không vui khi nghe Cẩm Nguyệt nói vậy, "Nguyệt Nguyệt đã thỏa mãn rồi ư? Nhưng anh trai còn chưa sướng đủ."
Tiếp đó là một đêm tình cảm mãnh liệt, Cẩm Nguyệt sau khi đốt lửa thì được người đàn ông đút cho no căng. Cô vô tình quên mất thể lực và độ kéo dài của người đàn ông này, kết quả sau đó cô suýt chút nữa bị anh đụ đến ngất xỉu, trước khi mất đi ý thức, Cẩm Nguyệt cảm thấy có chút hối hận.
Đêm nay cô cảm thấy bản thân sắp bị Cố Bân đụ đến chết, anh vừa làm vừa nói ra mấy lời nói dâm đãng, chọc Cẩm Nguyệt không thể chịu nổi.
Di chứng của đêm đó chính là Cẩm Nguyệt eo mỏi lưng đau, toàn thân trên dưới không có chỗ nào lành lặn, nhưng Cố Bân trái lại thì sao? Bộ dáng thỏa mãn hệt như một con sư tử, sự đối lập này khiến cô cảm thấy giận sôi.
Sau đó, Cố Bân còn không biết xấu hổ hết ôm rồi hôn, sự chủ động của thiếu nữ đã tiếp thêm động lực to lớn cho anh, hơn nữa, cô cũng không bài xích chuyện làm tình khiến anh vui mừng không thôi.
Nhưng anh mới vừa vui mừng chưa được bao lâu đã bị một bài đăng xuất hiện dập tắt.
Nội dung của bài đăng cũng không có hình ảnh gì lộ liễu, dù sao hôn môi hay làm những chuyện quá mức thì bọn họ đều làm trong biệt thự hoặc xe hơi, người bình thường không thể chụp được.
Hình ảnh xuất hiện trên bài đăng được chụp ở trong khuôn viên trường học.
Cố Bân khi ở trường vẫn luôn cố gắng khắc chế bản thân, sợ mình sẽ mang đến phiền phức cho Cẩm Nguyệt.
Nhưng điều mà anh vẫn luôn dốc sức đề phòng, cuối cùng vẫn xuất hiện.
Nội dung trên bài đăng đại khái chính là Cố Nguyệt là em gái của Cố Bân, là con gái được Cố gia nhận nuôi nhưng lại không biết xấu hổ quyến rũ anh trai của mình, cùng anh trai ôm ôm ấp ấp trong trường học. Phần lớn bài đăng đều phê bình Cố Nguyệt cưỡng ép Cố Bân cùng cô phát sinh tiếp xúc tay chân, những hình ảnh ôm ấp bên trong bài đăng đều do Cố Nguyệt cố ý.
Những bình luận phía dưới đều mắng Cố Nguyệt không biết xấu hổ, đau lòng cho Bân vương tử, cũng có vài người qua đường cho rằng tình cảm anh em của bọn họ tốt, không hề nghiêm trọng như mọi người tưởng tượng.
Những người sáng suốt nhìn vào đều biết người đăng cố ý muốn nhằm vào Cố Nguyệt. Mà Cẩm Nguyệt sau khi nhìn thấy bài đăng chỉ cảm thấy hơi ngạc nhiên, cũng không có cảm giác dư thừa nào khác. Cô thậm chí còn biết rõ người đăng bài viết nhàm chán như thế này là ai. Ngoại trừ Thẩm Điềm Nhi thì không còn ai có thể làm ra chuyện này được, dù sao chỉ số thông minh của mọi người đều từ mức trung bình trở lên.
Chuyện này một lần nữa lại khiến Cẩm Nguyệt hoài nghi, không hiểu sao Cố Bân lại vì một người như thế mà chán ghét nguyên chủ?
Không hiểu không hiểu không hiểu.
Ảnh hưởng của bài đăng không lớn, ở trường học cũng không có ai vì bài đăng này mà tỏ thái độ không tốt với Cẩm Nguyệt. Cùng lắm khi cô đi ra ngoài, lâu lâu sẽ có vài người chỉ chỉ trỏ trò, bảo người này chính là Cố Nguyệt.
Mấy nữ sinh thích Cố Bân sau khi biết Cẩm Nguyệt là em gái anh thì cũng thu hồi địch ý, sau đó sôi nổi gửi cho cô rất nhiều đồ vật, hy vọng cô có thể giao đến tay của Cố Bân giúp các cô ấy.
Cố Bân vô cùng tức giận muốn tìm cho ra người đã đăng bài viết lên diễn đàn. Nhưng anh lại bị Lâm Tử Phong làm cho thanh tỉnh. Hắn thẳng thắn thành khẩn kể lại hôm đưa Cố Bân say rượu về nhà đã gặp qua Cẩm Nguyệt, sau đó tỏ thái độ rằng hắn thích cô, hy vọng Cố Bân có thể suy xét một vài vấn đề.
"Nếu cha mẹ cậu biết chuyện của hai người thì phải làm sao đây?"
"Cậu có thể bảo vệ Cố Nguyệt sao?"
"Cậu có thể không để cô ấy bị tổn thương sao?"
"Cậu nhẫn tâm để cô ấy chịu đựng miệng lưỡi thế gian ư?"
"Cậu làm sao giải thích chuyện ở trong bài đăng? Tôi tin tưởng em ấy không hề quyến rũ cậu, nhưng quan hệ của hai người đúng là anh em bình thường hay sao?"
Cố Bân mím chặt môi, đương nhiên không phải... Bọn họ đã lên giường với nhau, làm sao có thể là quan hệ anh em bình thường được.
Lâm Tử Phong tỏ thái độ rằng hắn sẽ không từ bỏ Cẩm Nguyệt, hơn nữa hắn cũng sẽ bảo vệ cô một cách chu toàn để Cố Bân có thời gian suy xét về đoạn tình cảm này, nên lựa chọn không quan tâm hết tất cả mà buông bỏ hay là tìm ra biện pháp giải quyết ổn thỏa đều tuỳ thuộc vào anh.
Cố Bân có chút mơ màng, anh đương nhiên không đành lòng để cô vì anh mà chịu áp lực của dư luận, không muốn cô phải trải qua một cuộc sống bị người đời chỉ trỏ... nhưng anh cũng ích kỉ không muốn từ bỏ cô.
Lúc còn chưa xác định được cách giải quyết chuyện tình cảm trái với luân thường đạo lý này như thế nào, Cố Bân lựa chọn làm rùa đen rụt cổ trốn tránh Cẩm Nguyệt.
Tuy bọn họ vẫn đi học cùng nhau, nhưng Cố Bân nói cũng không dám nói, nhìn cũng không dám nhìn, bộ dạng kìa cực kì giống với nguyên chủ Cố Nguyệt lúc trước.
Cẩm Nguyệt mơ hồ nhận ra được trạng thái của Cố Bân, cô muốn tiến lên an ủi, nhưng ngay cả bản thân cô cũng không biết mình có thể giúp được gì cho anh.
Lâm Tử Phong từ sau khi thẳng thắn với Cố Bân cũng bắt đầu quang minh chính đại xuất hiện trước mặt Cẩm Nguyệt.
Cẩm Nguyệt thấy Lâm Tử Phong, cho rằng hắn đến tìm Cố Bân, kết quả người mà hắn tìm lại là cô.
Lâm Tử Phong muốn đưa cô đi, Cẩm Nguyệt quay đầu lại nhìn Cố Bân đang cúi đầu đứng ở bên cạnh xe, anh hoàn toàn không có ý muốn ngăn cản hay phản đối. Trong lòng Cẩm Nguyệt không biết tại sao lại cảm thấy có chút thất vọng.
Cảm xúc đó hoàn toàn bị Lâm Tử Phong nhìn thấu, hắn cố gắng làm thiếu nữ dời đi lực chú ý, sau đó dắt tay cô về phía khu dạy học.
Cẩm Nguyệt thành công bị dời đi lực chú ý, cô nhìn nam sinh cao gầy đứng trước mặt mình, vừa mở miệng đã nói: "Anh suy nghĩ cẩn thận rồi sao?"
Lâm Tử Phong đứng ở bên cạnh nghe thiếu nữ hỏi thì nghẹn họng, bất đắc dĩ duỗi tay sờ tóc cô, "Em lúc nào cũng nói chuyện trắng trợn như vậy hả?"
Cẩm Nguyệt nghiêng đầu, ánh mắt tỏ vẻ kiên định.
Lâm Tử Phong khẽ cười một cái, những nữ sinh đứng gần đó vây xem lên tiếng thét chói tai, nhưng tất cả mọi sự chú ý của Lâm Tử Phong đều đặt hết lên người của thiếu nữ.
Hắn thẳng thắn nói với Cố Bân cũng chứng minh hắn đã nghĩ kĩ về vấn đề này rồi, cho nên khi nghe Cẩm Nguyệt hỏi, hắn cũng không làm ra vẻ nữa mà sảng khoải gật đầu, còn xấu xa tiến đến bên tai cô thấp giọng nói: "Không sai. Anh hôn em chính là thích em, cũng muốn yêu em, chiếm hữu em."
Giọng nói từ tính của người đàn ông mang theo mị hoặc, hơi thở hắn phun trên tai làm cô thấy ngứa. Lỗ tai Cẩm Nguyệt không khống chế được hồng hồng, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, khiến Lâm Tử Phong có xúc động muốn cắn.
******************************************Happy New Year 2023 (*'▽'*) Chúc mấy bạn đọc truyện dui dẻ. Mãi iuuu