Xuyên Nhanh: Sinh Ra Vì Dục Vọng

Chương 6: Đi vào sẽ không khó chịu nữa



‼️ CẢNH BÁO H TỤC. AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ‼️

↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Lúc này, Cố Bân cũng có chút run rẩy, anh luôn cảm thấy cảnh trong mơ hôm nay chân thật một cách đáng sợ. Nhưng thần kinh bị cồn làm cho tê liệt khiến anh không còn khả năng suy xét được nữa.

Khi nhìn thấy cơ thể mỹ diệu của người dưới thân, cảm giác kì lạ kia đã hoàn toàn bị anh vứt ra sau đầu.

"Nguyệt Nguyệt, em đẹp lắm..."

Cố Bân nhìn cơ thể mềm mại của thiếu nữ bên dưới, đôi mắt nheo lại, da thịt trắng trắng mềm mềm, cặp vú bự vừa to vừa mịn, xuống thêm chút nữa chính là vòng eo mảnh khảnh, cái lồn hệt như trẻ sơ sinh không có một sợi lông.

Cố Bân mở hai chân thiếu nữ ra, địa phương ẩn nấp nãy giờ cứ như vậy hiện ra trong tầm mắt anh.

Lồn nhỏ béo trắng hệt như bánh bao, ở trên bánh bao có một cái khe hẹp che giấu cánh hoa xinh đẹp ở bên trong. Ở giữa khe hẹp điểm xuyết hột le hơi sưng, xuống chút nữa là cửa động thần bí, bên trong cửa động nhè nhẹ chảy ra nước dâm, giống như đang nói cho anh biết nơi nó tồn tại.

Cố Bân cố gắng ổn định hơn thở chậm rãi tìm hiểu địa phương đẹp không gì sánh được kia. Anh lần theo nước dâm chảy ra chuẩn xác tìm được khe hở ẩn nấp bên trong.

"Nguyệt Nguyệt, em ướt..." Cố Bân cầm lòng không đậu nuốt nước miếng.

"Ưm... Anh trai, kì lạ quá, mắc cỡ lắm... Anh đừng... đừng xem nơi đó, đừng sờ nơi đó..."

Cố Bân lúc này đã bị cái lồn xinh đẹp của cô hấp dẫn, anh lần mò tìm được cửa lồn, sau đó cẩn thận đút một ngón tay vào trong. Ngón tay vừa mới đi vào đã bị sự chặt chẽ bên trong làm cho khiếp sợ. Thịt non bên trong lồn nhỏ liên tiếp cắn chặt ngón tay anh, Cố Bân khẽ hít sâu một hơi.

Nếu như con cặc của anh đi vào nơi này, không thể tưởng tượng được tư vị có bao nhiêu mất hồn. Cố Bân dùng một ngón tay thăm dò bên trong, thịt lồn hệt như núi non trùng điệp kẹp lấy ngón tay khiến anh có chút tê dại. Một giây tiếp theo, anh sờ thấy một nơi nhô lên, tiếp theo đó, cơ thể thiếu nữ bỗng dưng co giật đồng thời kêu lên sợ hãi.

Ánh mắt Cố Bân sáng lên, chậm rãi mở rộng cái lồn chặt chẽ này đến mức tận cùng, mãi cho đến khi ba ngón tay cắm vào bên trong, anh mới bắt đầu mãnh liệt tấn công vào chỗ nhô lên kia. Cẩm Nguyệt làm gì đã trải qua chuyện này bao giờ, mới bị trêu đùa hai cái đã phun nước như mưa. Một dòng nước dâm bắn ra tung toé tưới lên tay Cố Bân, Cố Bân còn muốn tiếp tục thăm dò sâu hơn nhưng khi chạm vào một tấm màng mỏng manh, anh bỗng dưng ngừng lại. Sau đó anh rút ngón tay đang cắm bên trong lồn cô ra ngoài, cùng lúc đó, ánh mắt Cố Bân càng trở nên thâm thuý.

Anh cúi đầu nhìn lồn cô chảy ra nước dâm trong suốt, nuốt nuốt nước miếng. Người say dĩ nhiên sẽ khát nước, anh lúc này đúng là cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô.

Cố Bân cúi đầu liếm lên mép lồn, uống hết nước dâm mà cô chảy ra vào bụng. Thế nhưng nước dâm kia sao giống như quỳnh tương ngọc lộ* đến thế, ngon hơn tất cả bất cứ thứ gì anh từng uống qua trước đây.

Cẩm Nguyệt duyên dáng kêu to, "Anh... Anh trai... sao anh lại liếm nơi đó... đừng mà!"

Trong mắt Cố Bân lúc này chỉ có cái lồn còn trinh của thiếu nữ, đầu lưỡi anh liếm qua thịt non bên trong, thỉnh thoảng hà hơi lên trên hột le. Đầu lưỡi đột nhiên đâm vào cửa lồn đang chảy nước, cướp sạch nước dâm mà lồn cô tuôn ra.

Cẩm Nguyệt ngửa đầu thẳng chân, đôi tay cô đặt trên đầu của người đàn ông, khoái cảm xa lạ khiến hai mắt cô hồng hồng. Đôi mắt vốn thanh triệt giờ đây che kín một tầng sương mù, hai vú to tròn trước ngực khẽ đong đưa mỗi lần cô hít thở.

"Nguyệt Nguyệt, em thơm quá, đẹp lắm, em đẹp giống như yêu tinh vậy đó."

"Em nói xem, em có phải là tiên nữ từ trên trời bay xuống đây quyến rũ anh không?"

"Ưm..." Đầu óc Cẩm Nguyệt đã mơ mơ màng màng, "Không... Em không có quyến rũ anh trai..."

Cố Bân ngẩng đầu lên từ dưới cái lồn của cô, chỉ hai ba động tác đã cởi ra cái quần còn sót lại. Con cặc thô dài dựng đứng dưới háng, anh nắm tay thiếu nữ cầm lấy con cặc nóng bỏng của mình.

Cẩm Nguyệt chỉ cảm thấy mình đang nắm trong tay một cây gậy cực nóng, lúc cúi đầu, cô lập tức kêu lớn một tiếng.

Con cặc kia thô dài cứng ngắc, quanh thân nổi lên gân xanh chằng chịt, nổi bật thân gậy màu đỏ tím. Ở giữa mã mắt phía trên quy đầu chảy ra chất lỏng trắng đục, Cẩm Nguyệt hoàn toàn bị con cặc của anh dọa sợ.

Tay nhỏ đang cầm con cặc của anh vô cùng non mềm, Cố Bân có cảm giác cặc lớn của mình sắp bị nổ tung.

Anh hướng dẫn thiếu nữ dùng tay nhét con cặc vào trong lỗ lồn, cặc to nóng bỏng cọ xát bên ngoài lối vào, Cẩm Nguyệt sợ hãi không biết phải làm sao mới đúng.

"Nguyệt Nguyệt, nơi này của anh khó chịu quá, em giúp anh đút nó vào trong sẽ không khó chịu nữa. Em có nguyện ý giúp anh không?"

Cẩm Nguyệt khẽ chớp đôi mắt thanh triệt, có chút do dự rối rắm. Cô cảm thấy làm chuyện mắc cỡ như thế này là không đúng, nhưng... Cô cũng không muốn nhìn thấy Cố Bân khó chịu...

Cẩm Nguyệt là một cô gái cực kì lương thiện, yêu hận rõ ràng, nếu thích cô sẽ theo đuổi đến cùng, còn chán ghét thì sẽ lập tức tránh xa, cũng chưa bao giờ chủ động làm tổn thương bất kì ai.

Rất hiển nhiên, Cố Bân lúc này là người mà cô muốn che chở.

Sự khó xử của Cẩm Nguyệt hoàn toàn hiện rõ trên mặt cô, nhưng cô cũng không có dự lâu. Cuối cùng cô không muốn nhìn Cố Bân khó chịu nữa, cho nên lập tức nhẹ nhàng gật đầu.

"Vậy anh trai... Anh vào đi..."

Cố Bân đã sớm không nhịn nổi nữa, tuy thiếu nữ chỉ cho phép anh ở trong mơ, nhưng anh vẫn vô cùng vui mừng. Anh kích động dùng con cặc lớn của mình cọ sát cửa lồn, mới đi vào một chút, cảm giác căng chặt không thể tượng tượng nổi khiến da đầu anh tê dại, khoái cảm mất hồn truyền thẳng đến tủy sống.

Cẩm Nguyệt cũng không chịu nổi, đây là lần đầu tiên cơ thể cô bị con cặc của đàn ông xâm lấn, cô khẽ cắn cánh môi, có chút khó chịu lên tiếng, "Anh... đau..."

Cố Bân hôn hôn lên môi thiếu nữ để trấn an cô, sau đó cúi xuống ngậm lấy núm vú nhỏ. Bàn tay anh cũng xoa nắn bầu vú béo mềm, cố gắng dời đi lực chú ý của cô.

Quả nhiên, cơn đau không còn nữa mà thay vào đó là khoái cảm tê dại, cơ thể Cẩm Nguyệt bất giác thả lỏng, điều này khiến Cố Bân biết cơ hội của mình đã đến, con cặc bắt đầu đâm sâu tìm kiếm.

Anh dừng phía trước màng trinh của cô không dám động.

Hai tay Cẩm Nguyệt ôm lấy cổ anh, cảm thấy kì lạ không hiểu vì sao Cố Bân lại không di chuyển nữa. Cô chủ động nâng mông mình lên, muốn đối phương tiếp tục hành động.

"Anh ơi... Ngứa... Bên trong ngứa quá..."

"Anh trai vì sao không đi vào? Anh trai không khó chịu sao?"

Cố Bân nhìn đôi mắt thuần khiết, lời nói lại giống như một con điếm hạ tiện của thiếu nữ, hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt lại xuất hiện trên cùng một người, Cố Bân làm sao chịu nổi nữa. Khi nghe thấy thiếu nữ chủ động cầu hoan, con cặc anh cũng đồng thời phá tan màng trinh đi vào chỗ sâu nhất, hoàn toàn chiếm hữu cô gái quấy nhiễu giấc mộng của anh.

Cảm giác đau đớn khi bị phá trinh làm Cẩm Nguyệt thét chói tai thành tiếng, khoái cảm bị nỗi đau thay thế, nước mắt từng giọt theo khoé mắt chảy xuống.

Cố Bân lúc này không dám động đậy, Cẩm Nguyệt rúc bên trong lòng ngực của anh khụt khịt: "Hu hu... Đau quá... Đau quá..."

Lúc này, cả người Cố Bân cứng đờ, anh chỉ thấy máu toàn thân dường như đang chảy ngược. Sau khi anh phá tan tấm màng mỏng kia của thiếu nữ, nghe thấy tiếng kêu thống khổ của cô, cùng lúc đó Cố Bân cũng từ trong mơ quay về thực tại.

Khốn khiếp, anh đang làm cái gì thế này!!!

Anh cho rằng mình vẫn đang ở trong mơ, cho nên mới lừa gạt cô bé mà mình vẫn luôn đặt ở đầu quả tim giao bản thân cho anh!

Cố Bân hận không thể đánh mình một quyền để làm bản thân thanh tỉnh lại. Hôm nay, tác dụng của cồn khiến anh phân không rõ đâu là mơ đâu là hiện thực, cuối cùng lại làm ra chuyện không bằng cầm thú thế này.

Cảm xúc chân thật như thế, anh nên sớm ý thức đây không phải là mơ mới đúng!

Cũng không biết rốt cuộc nội tâm anh cố ý nghĩ như thế hay vẫn là tự lừa mình dối người.

Nhìn cô bé khóc thành lệ nhân trong lòng ngực, chân tay Cố Bân bắt đầu luống cuống, cảm giác áy náy và tự trách cũng không thể nào lấn át được trái tim đang mừng như điên của anh.

Lần đầu tiên của cô thuộc về anh...

Nhưng anh không nên làm như thế, chuyện vi phạm luân lý như thế mọi người sẽ không thể tiếp thu, anh nên làm gì bây giờ?

******************************************Không biết có ai còn thức không (o'▽'o)