Xuyên Nhanh: Sinh Ra Vì Dục Vọng

Chương 8: Cậu ta hôn rồi?



↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Dưới động tác của Cố Bân, Cẩm Nguyệt cũng mơ mơ màng màng tỉnh dậy. Đôi mắt cô vẫn còn buồn ngủ, mông lung nhìn về phía Cố Bân, lộ ra một nụ cười tươi.

"Chào buổi sáng, anh trai." Bởi vì đêm qua điên cuồng mà giọng nói có chút khàn khàn, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến sự ngọt ngào của thiếu nữ.

"Chào buổi sáng, Nguyệt Nguyệt." Cố Bân chăm chú nhìn cô gái giống như là thiên sứ bên trong lòng ngực mình, nếu thời gian có thể vĩnh viễn dừng ở giây phút này thì tốt biết mấy.

Nhưng giây tiếp theo, lời nói của cô lại làm Cố Bân một lần nữa miệng đắng lưỡi khô.

"Anh trai còn khó chịu không? Có cần Nguyệt Nguyệt giúp anh trai không?" Cẩm Nguyệt chỉ đơn thuần quan tâm Cố Bân mà thôi, lại không nghĩ đến con cặc còn đang cắm bên trong cơ thể chưa rút ra lại bắt đầu phồng to.

Cẩm Nguyệt bất tri bất giác nhìn về phía Cố Bân, "Anh trai lại khó chịu hả?"

Cố Bân hơi hé miệng không biết nên nói gì, đây là do anh lừa gạt mới có được, thiếu nữ đơn thuần như thế, anh lại lợi dụng sự thuần khiết ấy mà làm ra việc không bằng cầm thú.

Nhưng lúc này anh cũng không thể giải thích gì nữa, Cố Bân có chút tự sa ngã.

Anh lên tiếng, "Đúng vậy, Nguyệt Nguyệt lại giúp anh trai một lần nữa là tốt thôi."

Cẩm Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, sau đó bắt đầu rên rỉ theo từng động tác thọc vào rút ra của người đàn ông, vận động trước khi rời giường cứ như vậy bắt đầu.

Sau khi kết thúc màn hoan ái tràn đầy vui sướng, Cố Bân ôm Cẩm Nguyệt đi vào phòng tắm nghiêm túc tắm rửa một lần. Nhìn những dấu vết đỏ đỏ tím tím thảm không nỡ nhìn trên người thiếu nữ, Cố Bân vừa đau lòng lại thỏa mãn.

Lồn nhỏ của cô bị anh lăn lộn cả đêm có chút sưng đỏ, khe hẹp vốn luôn khép kín lúc này bị lật ra ngoài khiến thịt lồn hồng hào bên trong lộ ra, muốn khôi phục như cũ cũng cần một khoảng thời gian.

Cố Bân thương tiếc hôn Cẩm Nguyệt, sau đó ôm cô về phòng để cô nghỉ ngơi cho tốt. Cuối cùng anh lại chạy xuống bếp lấy nước và đồ ăn, bộ dáng kia đáng sợ đến mức quản gia và người hầu trong nhà còn tưởng tiểu thư bị bệnh.

Sau lần đó, Cố Bân cũng không dám làm ra hành động gì. Tuy vô cùng nhớ nhung cơ thể của thiếu nữ, nhưng anh cũng không có lý do gì để tiếp tục tự sa ngã mà lừa gạt cô làm chuyện đó cùng mình.

Hai người khôi phục lại sinh hoạt như bình thường, Cẩm Nguyệt cảm thấy Cố Bân không còn khó chịu nên không đến tìm cô làm chuyện vui vẻ nữa, đối với chuyện này cô cũng không thấy bất thường tí nào. Mấy dấu vết trên người sau một ngày đã khôi phục vô cùng tốt, dù sao cô cũng không giống với người bình thường, thời gian lành lại cũng không quá dài.

Mà Lâm Tử Phong khi thấy Cố Bân từ một kẻ dục cầu bất mãn nháy mắt biến thành một tên rượu đủ cơm no thì giật mình, không biết còn tưởng rằng anh bị đa nhân cách.

Lâm Tử Phong cảm thấy ngày đó lúc hắn rời đi dường như đã xảy ra chuyện gì. Nhìn dáng vẻ của Cố Bân, xem ra tiến triển có vẻ thuận lợi. Mẹ nó, tuy ngày đó là Lâm Tử Phong hắn chủ động giúp đỡ anh em mình một tay, nhưng hiện tại trong lòng hắn đang vô cùng khó chịu.

Nhớ tới cô nhóc kia, ánh mắt Lâm Tử Phong u ám, hắn không khỏi cảm thấy Cố Bân thật tốt số, âm thầm hâm mộ ghen ghét.

Rốt cuộc Lâm Tử Phong cũng chịu không nổi nghẹn khuất, hắn chờ đến lúc Cố Bân có việc không ở đây thì tới tìm Cẩm Nguyệt.

Cẩm Nguyệt bị Lâm Tử Phong kéo đến sân thượng không người, sau đó trực tiếp vây lấy cô ở trên tường.

Cẩm Nguyệt nhìn bạn tốt của anh trai lúc nào cũng nói ra những lời khó hiểu, cảm thấy có chút mê mang.

Cô lúc này cũng chỉ có thể lễ phép nói: "Đàn anh, có việc gì sao?"

Lâm Tử Phong lại nhìn chằm chằm vào môi thiếu nữ, "Cậu ta hôn rồi?"

Hỏi một câu không đầu cũng chẳng đuôi, Cẩm Nguyệt đầu tiên ngẩn ngơ, sau khi phản ứng lại thì vô cùng thành thật mà gật đầu.

Thấy thiếu nữ khẳng định, không biết tại sao trong lòng Lâm Tử Phong như có lửa giận, hắn tiến lên nhéo cằm khiến cô ngẩng đầu lên.

"Cậu ta là anh trai em!" Lâm Tử Phong dường như nghiến răng nghiến lợi nói ra mấy chữ này.

Cẩm Nguyệt bị bắt ngẩng đầu nhìn người đàn ông giống như đang tức giận trước mặt, cô có chút mờ mịt chớp chớp mắt, không biết nên trả lời thế nào.

"Cho dù không có huyết thống thì cậu ta cũng là anh trai em."

Lúc này Cẩm Nguyệt thật sự không biết nên nói gì mới đúng, đây là chuyện mà Cố Bân và Cố Nguyệt mới cần phải rối rắm, người đàn ông này quan tâm đến điều đó làm chi, cô cũng muốn biết.

Lâm Tử Phong nhìn bộ dạng cái gì cũng không biết của thiếu nữ mà giận sôi máu. Hắn không muốn nói mấy lời vô dụng nữa, cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi non mềm của thiếu nữ. Đầu lưỡi trực tiếp phá vỡ khớp hàm khép chặt công thành đoạt đất, giống như muốn hủy diệt hơi thở của người đàn ông khác trong miệng cô, sau đó khiến cô chỉ lưu lại mùi hương thuộc về hắn.

"Ưm..." Bỗng dưng bị hôn khiến Cẩm Nguyệt phát ngốc, cô bị ép ngửa đầu thừa nhận nụ hôn này, đôi mắt nổi lên sương mù, hơi thở hổn hển.

Lâm Tử Phong bên kia cũng không tốt hơn chút nào, thiếu nữ còn tốt đẹp và ngọt ngào hơn so với tưởng tượng của hắn, hắn hoàn toàn không muốn từ bỏ.

Một lúc sau Cẩm Nguyệt mới có thể bình tĩnh lại, cô điều chỉnh hơi thở, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn về phía Lâm Tử Phong.

"Đàn anh thích em sao?"

Cẩm Nguyệt đột nhiên hỏi khiến Lâm Tử Phong nghẹn họng, hắn há miệng thở dốc, cuối cùng im lặng không trả lời.

Cẩm Nguyệt không thấy hắn trả lời thì nhíu mày, giống như gặp phải chuyện khó hiểu.

"Lúc anh trai hôn em có nói, anh ấy thích em, muốn hôn em, yêu em, chiếm hữu em."

"Anh hôn em cũng là vì thích em hay sao?"

"Anh cũng muốn yêu em, chiếm hữu em ư?"

Lâm Tử Phong nhìn cô gái đang hỏi mình một cách vô cùng nghiêm túc, hắn đột nhiên cảm thấy không biết chân mình nên đặt ở đâu. Hắn cảm thấy cô gái trước mắt tốt đẹp và đơn thuần như thế nào, cô đáng giá có được một tình yêu chân thành.

Vậy hành vi của hắn là sao? Bởi vì hứng thú? Dục vọng? Hay là hắn thật sự thích cô gái trước mặt?

Lâm Tử Phong không trả lời được câu hỏi của thiếu nữ, Cẩm Nguyệt nhìn Lâm Tử Phong chạy trối chết, một lần nữa bỏ lại cô ngơ ngác đứng đó.

Cẩm Nguyệt tỏ vẻ, người này thật sự rất khó hiểu nha!!

...

Chuyện này Cẩm Nguyệt cũng không để ở trong lòng, hiện tại cô đang cầm điện thoại di động lên mạng. Trên màn hình di động đột nhiên xuất hiện một cái quảng cáo, Cẩm Nguyệt vốn định tắt đi nhưng lại vô tình thấy được hình ảnh bên trên quảng cáo.

Từng khối thân thể trần trụi xếp chồng lên nhau, có người đàn ông thì đang ăn ngực của một người phụ nữ, có người thì đang dùng con cặc xấu xí thọc vào rút ra bên trong lỗ lồn.

Tiêu đề vô cùng lộ liễu 【 Cưỡng hiếp nữ sinh trung học 】,【 Em gái dâm đãng bị tôi đụ lên đỉnh 】,【 Bị thầy giáo đụ đến mất khống chế 】

Nhìn thấy mấy cái quảng cáo ấy, gương mặt Cẩm Nguyệt đỏ bừng. Thời điểm làm những việc này với Cố Bân, tuy rằng rất thẹn thùng, nhưng bây giờ cô mới biết, nguyên nhân mà mình thẹn thùng đến từ đâu.

Cẩm Nguyệt mau chóng tắt trang web đi, cô nhắm mắt nằm ở trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, quảng cáo kia khiến cô tò mò quá.

Cuối cùng, Cẩm Nguyệt cũng khuất phục dưới sự tò mò, cô lén lút khôi phục lại lịch sử tìm kiếm, mở ra 【 Em gái dâm đãng bị tôi đụ lên đỉnh 】trong đó.

Cẩm Nguyệt đeo tai nghe, lắng nghe âm thanh thở dốc khiến người ta mặt đỏ tim đập. Cô nhìn thấy người phụ nữ bên trong phim cấm đang liếm con cặc của người đàn ông, còn người đàn ông thì đang gặm mút bầu ngực của người phụ nữ. Hắn ta dùng sức đụ vào lỗ lồn của người phụ nữ, hung hăng thọc vào rút ra rồi bắn tinh dịch vào trong, cô còn nhìn thấy bên dưới của cô ta giống như mất khống chế chảy ra chất lỏng trong suốt, toàn thân co rút run rẩy.

Cẩm Nguyệt sau khi xem xong thì vội vã tắt đi, lỗ tai hồng hồng, cô lúc này dường như không dám hô hấp, có cảm giác như mình đang làm chuyện gì đó rất xấu xa.