[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 113: Anh trai của vị hôn phu (12)



Kể từ ngày đó, Hoa Y thỉnh thoảng vẫn đến làm bạn với đại tướng bên Murz.


Thường nhận được ánh mắt sâu xa của Claw, cùng khuôn mặt không mấy tốt đẹp của Abraham.


Không lâu sau, hiệp nghị đã kí thành, hai nước hòa giải được khúc mắc, kí kết hiệp nghị đồng minh.


Mặc dù đoàn sứ thần Tinh Tế đều đã nên trở về, nhưng vì đại tướng Eric luyến tiếc Vương nữ, cho nên ngày được định để trở về vẫn chưa được tính đến.


-------------


Hoa Y ngồi uống trà trong phòng Eric, suy nghĩ miên man, mấy ngày nay thực ra ông ta cũng chỉ gọi cô đến, ngồi uống trà, đánh cờ như những người bạn bình thường.


Điều làm cô ngạc nhiên đó chính là mặc dù ngày đó, bị cô hành đủ, nhưng ông ta vẫn rất điềm nhiên, không lấy thất bại mà nhụt chí, cũng không hề tức giận, hay muốn giết cô.


Âu điều này cũng do tuổi đời của ông ấy, sống trên đời lâu rồi, có một số chuyện đều chấp nhận được, giống như người đánh bại ông ta là nữ, cũng là Omega yếu kém.


Mặc dù đôi khi ông ta cũng đôi chút phiền nhiễu, vì liên tục muốn đấu cơ giáp cùng cô, song cũng là một cách thức tốt, khiến cô nhuần nhuyễn món đồ chơi mới này hơn, và đặc biệt, điều cô thích thú nhất, là nét mặt của ông ta khi bại trận, nó thực rất đặc sắc.


Eric mệt mỏi ngước lên khỏi đống tài liệu, lại nhìn thấy khuôn mặt sảng khoái, thư giãn của cô, có chút thở dài nói: "Haizz, có vẻ như cô sống thật sảng khoái, không như ta đây, ngày ngày ngập ngụa trong đống giấy tờ, nhiều khi chỉ muốn xông pha chiến đấu, khơi gợi lại nhiệt huyết trong ta".


Hoa Y nhấp ngụm trà, cười ông: "Ai lại bắt một lão tướng như ông ra trận chứ, hơn nữa, ông mà ra trận, đám trẻ chẳng phải chẳng còn việc gì để làm hết sao".


Eric cười to, nếp nhăn ở khóe mắt hằn sâu: "Ta không ngờ cô còn có công phu dẻo miệng nữa đấy".


Hoa Y cười cười, không nói gì.


Eric thu lại nụ cười, nhìn cô, thật lâu, hỏi ra điều thắc mắc đã lâu: "Rốt cuộc tinh thần lực của cô...đạt cấp mấy".


Hoa Y đặt xuống tách trà, nghiêng đầu nhìn ông ta: "Bí mật quốc gia, há có thể tiết lộ?", mặc dù không rõ vì sao thân thể này có thể chịu được tinh thần lực nguyên bản của linh hồn cô, song chắc có lẽ là do thể chất Omega đặc thù, dù sao Omega tượng trưng cho phái nữ, nhưng lại có chút không giống.


Eric đôi mắt thẫm lại, ngầm đánh giá con người cô, lúc sau thở dài, đặt xuống tài liệu, ngả đầu ra sau, nói: "Tinh cầu của cô, cũng thực ngu dốt, ta vốn không hiểu cấp bậc của tinh cầu cô, nhưng có điều này ta biết, người tài thì nên được trọng dụng, một người như cô, không nên bị phép tắc bó buộc, cũng không nên bị mai một ở phía sau".


Hoa Y nở nụ cười, lắc đầu, không cho là đúng: "Điều này là ông không đúng rồi, cho dù họ có trọng dụng ta, vậy việc gì ta phải cống hiến cho họ? Hơn nữa ông muốn ta ra chiến trường, nếu có một ngày hai tinh cầu kết thúc hiệp nghị, vậy chẳng phải ta mang tội danh diệt hết tộc nhân của ông sao?".


Eric nhìn cô, nếp nhăn lại sâu hoắm, nở nụ cười: "Điều này thì chưa chắc, nếu cô ở trên chiến trường, thì ta cũng sẽ ở đó, còn ai thắng ai bại, chưa biết được đâu".


Hoa Y nở nụ cười, lắc đầu nhìn ông, thầm nghĩ lão già hiếu thắng.