Xuyên Nhanh: Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 150: đại thần cv mỹ nhân thụ & ôn nhu bệnh kiều công (44)



Cố Mạch Hàn EQ có hạn cuối cùng đã nhận ra tình cảm dành cho Diệp Mộ Sanh đã vượt qua tình bạn, có chút không thể tiếp thu, rốt cuộc trước kia hắn đã từng nhận mình thẳng.
Hơn nữa lồng tiếng kịch đam mỹ không hẳn là đồng tính luyến ái, Cố Mạch Hàn cũng không biết xu hướng tính dục của Diệp Mộ Sanh. Nhưng may mắn thay, ngày mai kỳ nghỉ lễ quốc khánh sẽ bắt đầu, Cố Mạch Hàn không phải đối mặt với Diệp Mộ Sanh, hắn có đủ thời gian để bình tĩnh lại.
Trong lúc nghỉ, Cố Mạch Hàn không đi tìm Diệp Mộ Sanh, Diệp Mộ Sanh cũng không đi tìm Cố Mạch Hàn, hai người ở trên mạng nói chuyện với nhau ít hẳn.
Nhạc hội mừng sinh nhật Diệp Mộ Sanh là do đoàn phim nhà Thương Yên Thủy Tạ xử lý, Cv khách mời giúp đỡ nhạc hội của Diệp Mộ Sanh đều cần phải hát. Vì Quỳnh Thỏ Miên Miên là kế hoạch nên cần chuẩn bị danh sách bài hát, bởi vậy cô tới tìm Cố Mạch Hàn, hỏi hắn vào hôm sinh nhật sẽ hát bài gì.
Trong đầu Cố Mạch Hàn hiện lên rất nhiều bài hát, cuối cùng lựa chọn hai bài, gõ chữ gửi Quỳnh Thỏ Miên Miên.
Tỏa Song Hàn: Chốt 《 thế giới động vật 》 cùng 《 bạch y 》, Miên Miên vất vả rồi ^_^
Quỳnh Thỏ Miên Miên: Hai bài này?!
Tỏa Song Hàn: Làm sao vậy? Chẳng lẽ có người cũng hát hai bài này?
Quỳnh Thỏ Miên Miên: Không phải, không ai hát hai bài này. Chỉ là Hàn Hàn làm tui quá thất vọng rồi!!
Tỏa Song Hàn: Làm sao vậy?
Quỳnh Thỏ Miên Miên: Làm sao vậy?! Hàn Hàn, ngày đó chính là sinh nhật mỹ nhân, một cơ hội rất tốt, anh không thổ lộ thì cũng phải hát bài 《 chúng ta kết hôn đi 》, nếu không hát 《 chúng ta kết hôn đi 》 thì ít ra cũng phải hát 《 bong bóng tỏ tình 》 chớ!
Tỏa Song Hàn: Tôi với Mạc Mạc chỉ là bạn mà thôi, mọi người đừng hiểu lầm, chốt hai bài tôi gửi.
Quỳnh Thỏ Miên Miên: Hàn Hàn, anh làm sao vậy? Sao tui thấy anh cứ là lạ…
Tỏa Song Hàn: Miên Miên cảm giác sai rồi, tôi không sao ^_^, tôi phải đi ra ngoài một chuyến, đi trước, tạm biệt.
“Haiz……” Cố Mạch Hàn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đóng máy tính, rời khỏi phòng ngủ đi đến trong sân, sờ A Cáp đang phơi nắng, nói: “A Cáp, đi thôi, chúng ta đi mua quà sinh nhật cho Mộ Mộ.”
Cố Mạch Hàn đi ra ngoài lúc một giờ, vào khoảng 5 giờ tay hắn cầm một con khủng long xanh, to và dễ thương bước ra khỏi cửa hàng quà tặng.
Cố Mạch Hàn vẫn luôn rất quyết đoán, nhưng đối mặt với quà tặng Diệp Mộ Sanh lại rối rắm không thôi, đi tới rất nhiều cửa hàng. Nghĩ đến Diệp Mộ Sanh là mèo bông khống, tặng đồ bông cho bạn bè cũng rất bình thường, bởi vậy Cố Mạch Hàn liền mua một con khủng long lớn.
Vào khoảng 11 giờ 50 phút tối ngày 5 tháng 10, Cố Mạch Hàn lấy điện thoại di động ra và tìm thấy số điện thoại của Diệp Mộ Sanh trong danh bạ của hắn.
Cố Mạch Hàn click mở tin nhắn, khi gõ hai chữ Mạc Mạc, thoáng nhìn ba chữ Diệp Mộ Sanh, hắn suy tư một lát rồi đổi Mạc Mạc thành Mộ Mộ.
Bởi vì tên trên mạng của Diệp Mộ Sanh là Tô Mạc Già, cho nên Cố Mạch Hàn đã quen gọi là Mạc Mạc. Tên trên số liên lạc là tên mà Diệp Mộ Sanh đã nhập khi hai người trao đổi số điện thoại lần đầu tiên.
Bên kia, bởi vì có thân phận đại thần cv, Diệp Mộ Sanh suy đoán tới rạng sáng chắc sẽ có rất nhiều người up bài chúc mừng, vì thế để phòng ngừa điện thoại nổ tung, cậu tắt thông báo Weibo và QQ.
Vào lúc 00:00 sáng ngày 6 tháng 10, Diệp Mộ Sanh nhận được một tin nhắn văn bản từ người liên lạc là Hàn Hàn.
Hàn Hàn: Mộ Mộ, sinh nhật tuổi 18 vui vẻ, chúc mừng cậu thành niên, tôi đã mua quà cho cậu rồi, sáng mai sẽ gửi cho cậu, ngủ ngon ^_^
Nhìn tin nhắn này, trong mắt hoa đào của Diệp Mộ Sanh hiện lên ý cười, khóe môi giương lên, bắt đầu trả lời Cố Mạch Hàn.
Cố Mạch Hàn mới vừa sửa tên liên lạc của Diệp Mộ Sanh thành Mộ Mộ, thì nhận được tin nhắn từ Diệp Mộ Sanh, mặc dù chỉ có mấy chữ ngắn gọn.
Mộ Mộ: Cảm ơn Hàn Hàn, ngủ ngon mơ đẹp.
_____
Hai con trai sắp iu nhau rùiiiii