Mộ Thời Ngọc vội vã tìm tới Mộ Liên Bình, “Liên Bình, chuyện gì xảy ra? Ta nghe nói Diệp thiếu dùng ngàn con bồ câu truyền bá một tin tức, nói muốn tìm tiện nhân Thiên Thượng Thiên, thúc giục người ta nhanh chóng giao nhân sâm ra đây?”
Trong lòng Mộ Thời Ngọc không khỏi nổi lên vài phần khác thường, Thiên Thượng Thiên là tồn tại thập phần siêu nhiên, trong giới tu giả cổ võ có lưu truyền một lời đồn, nói Kỷ Văn của Thiên Thượng Thiên là thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Có lẽ lời đồn này quá khoa trương, nhưng thực lực của Kỷ Văn là không thể nghi ngờ, Diệp Phàm thật đúng là biết chọn người khiêu chiến, vừa chọn liền trúng một đại lão như vậy.
Mộ Liên Bình gật đầu: “Ta cũng vừa mới nhận được tin tức. Biểu ca của Diệp thiếu mua được một cây Huyết Long Tham ở hội đấu giá, bị người Thiên Thượng Thiên cướp đoạt, hình như còn bị đả thương.” Diệp Phàm làm việc không cố kỵ thứ gì, chịu thiệt như vậy, khẳng định sẽ muốn báo thù.
Mộ Thời Ngọc cau mày: “Xem ra chuyện này rất phiền toái!”
Thiên Thượng Thiên là một tông môn vô cùng thần bí, người muốn gia nhập tông môn này đều phải trải qua kiểm tra đo lường, thẩm tra thập phần nghiêm khắc.
Nhân số Thiên Thượng Thiên phi thường ít ỏi, có đôi khi mấy chục năm mới thu một hai đồ đệ, hai trăm năm trước, Thiên Thượng Thiên còn thiếu chút nữa vì đặc thù thời kỳ mà chặt đứt truyền thừa, hình như công pháp của Thiên Thượng Thiên rất đặc thù, chỉ có người đặc biệt mới có thể tu luyện.
Mấy năm nay, Thiên Thượng Thiên khai sáng hơn nhiều, thu vào không ít đồ đệ, bất quá, người có thể tu luyện công pháp truyền thừa chân chính cũng không có bao nhiêu, rất nhiều người đều chỉ có thể đánh tạp vòng ngoài của Thiên Thượng.
(dreamhouse2255)
Người Thiên Thượng Thiên tự nhận ưu việt, những người này cảm thấy công pháp của bọn họ mới là cổ võ chính thống, không giống các tu giả cổ võ khác.
Tuy rằng có rất nhiều tu giả cổ võ chướng mắt Thiên Thượng Thiên tự biên tự diễn, nhưng bởi vì thực lực của người Thiên Thượng Thiên xác thật rất cường đại, bọn họ cũng không thể làm gì.
“Ngươi nói thử xem, là tông chủ Thiên Thượng Thiên lợi hại, hay là Diệp thiếu lợi hại?” Mộ Thời Ngọc hỏi.
Mộ Liên Bình cười khổ: “Ta làm sao biết được, bất quá, Thiên Thượng Thiên Kỷ Văn khẳng định không yếu, nghe nói hai năm trước nàng từng đánh với một tu giả cổ võ tầng tám, cao thủ cổ võ tầng tám kia không chịu nổi được mười chiêu của nàng, quả thật là vô cùng lợi hại, ai cũng không biết Kỷ Văn đã tu luyện đến giai vị nào rồi.”
Mộ Thời Ngọc hít sâu một hơi: “Diệp thiếu tuy rằng sâu không lường được, nhưng dù sao cũng còn quá trẻ.”
Mộ Liên Bình cau mày: “Biểu ca của Diệp thiếu thiếu chút nữa đã bị đánh chết, Diệp thiếu nói hắn nhất định phải trả thù.”
Sau khi tin tức trứng Huyền Điểu đang nằm trong tay Diệp Phàm truyền ra, rất nhiều người đều ngo ngoe rục rịch, bất quá, ai cũng không dám xuống tay, Thiên Thượng Thiên lại đụng phải ngay lúc này, rất nhiều người hẳn là đang đợi Diệp Phàm cùng tông chủ Thiên Thượng Thiên đánh một hồi, sau đó mới xác định thực lực của Diệp Phàm.
Mộ Thời Ngọc: “……”
……(dreamhouse2255)
“Sư muội, ngươi đã đi đâu?” Nhược Vân hỏi.
Nhược Thủy nhàn nhạt nói: “Ra ngoài đi dạo một vòng, sư tỷ, xảy ra chuyện gì sao?”
“Diệp Phàm đang tìm ngươi.”
“Diệp Phàm, hắn là ai?” Nhược Thủy hỏi.
“Là một cao thủ cổ võ mới xuất hiện, trước đây ngươi từng đoạt Huyết Long Tham của một người, người kia là biểu ca của Diệp Phàm.”
“Người kia chỉ là một người thường a! Cư nhiên lại có một thân thích là tu giả cổ võ! Diệp Phàm là người của môn phải nào?”
Nhược Vân lắc đầu: “Không thuộc môn phái nào, hành động độc lập!”
“Nói như vậy là không có chỗ dựa! Người bị ta đả thương kia nhìn qua không lớn lắm, chẳng lẽ Diệp Phàm còn nhỏ hơn hắn?”
Nhược Vân gật đầu: “Đúng là nhỏ hơn, cũng chỉ hai mấy tuổi.”
Nhược Thủy khinh thường hừ một tiếng: “Thì ra là tên nào đó gặp được đại vận, nhặt được hai quyển sách cổ liền cho rằng mình vô địch thiên hạ!”
Nhược Vân lắc đầu: “Cái này có chút khó giải quyết, hắn từng đả thương một cao thủ cổ võ tầng bảy, nghe nói rất lợi hại.”
(dreamhouse2255)
Nhược Thủy ngẩng đầu: “Cổ võ? Sao có thể so được với pháp môn tu luyện của Thiên Thượng Thiên chúng ta chứ! Hắn khẳng định không đánh lại được sư phụ.”
“Vậy Huyết Long Tham đâu?” Nhược Vân hỏi.
“Ta đưa cho sư phụ rồi.”
“Đưa cho sư phụ? Nếu Diệp Phàm tìm tới, hẳn là sẽ đòi Huyết Long Tham với ngươi.”
“Hắn tìm tới thì để hắn tới, ta còn chưa biết tên đánh bại cổ võ tầng bảy này cao thủ đến đâu đâu, sư phụ từng nói cổ võ kém xa tu chân, người tu chân chúng ta đến đại thành liền có thể phi thiên độn địa, tu luyện cổ võ đến đại thành cũng chỉ là mạnh hơn người thường một chút mà thôi.” Nhược Thủy cười cười.
Nhược Vân hít sâu một hơi: “Tuy nói là như thế nhưng cũng không thể xem thường tu giả cổ võ.” Dù sao người tu chân có thể tu luyện đến đại thành cũng chỉ là chuyện trong truyền thuyết, điển tịch trong tông môn có ghi, tu luyện đến Trúc Cơ liền có thể hưởng hai trăm năm thọ nguyên, nhưng cho dù tiền bối trong tông môn cũng không sống quá một trăm tuổi.
“Sư tỷ, chuyện tuyển đệ tử mới tiến hành thế nào?”
Nhược Vân lắc đầu: “Không có, hôm nay ta tìm mấy cô nhi đều không ai có thể làm cho cục đá sáng lên được.”
“Có thể khiến cho cục đá sáng lên nào dễ như vậy, sư phụ đã từng nói, chúng ta là đặc biệt, là người được thần lựa chọn.” Nhược Thủy ngạo nghễ nói.
(dreamhouse2255)
Nhược Vân gật đầu: “Cũng đúng, từ từ tới đi.”
……
Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc nhìn tin nhắn trêи di động.
“A……”
Bạch Vân Hi tò mò hỏi: “Làm sao vậy?”
“Có người gửi cho ta một tin nhắn, nói là vị trí của nữ nhân kia.” Diệp Phàm nói. “Ta hỏi hắn số thẻ để trả thù lao, hắn cư nhiên không cần.”
Bạch Vân Hi lấy di động của Diệp Phàm nghiên cứu một hồi: “Ngươi đi một chuyến đi, tin này hẳn là thật.”
Gửi cùng tin nhắn tới đây còn có cả ảnh chụp, hẳn là chụp được trong lúc nữ nhân kia không để ý, muốn làm được như vậy chắc chắn là nhân sĩ chuyên nghiệp, không cần phí cảm tạ rất có khả năng là e sợ thiên hạ không đủ loạn, muốn xem diễn.
Mặc kệ đối phương có mục đích gì, có tin tức miễn phí đưa tới đương nhiên là chuyện tốt.
Diệp Phàm gật đầu: “Ta đi một chuyến vậy, vất vả lắm mới tìm được Huyết Long Tham, nếu để tiện nhân kia ăn mất thì không tốt.”
“Việc này không nên chậm trễ, ngươi đi nhanh đi, biểu ca ngươi ở đây có ta chăm sóc.”
Tu vi của Bạch Vân Hi tiến bộ nhanh chóng, đã tới Luyện Khí tầng bốn, tu giả bình thường vẫn có thể ứng phó được.
“Được, ta đi trước.”
……
Nhược Thủy đi trêи phố đồ cổ, khinh thường cau mày lại: “Khắp nơi đều là hàng giả! Vừa nhìn đã biết là hàng giả, còn có nhiều người xem như vậy, thật nhàm chán!”
Nhược Vân cười nhạt: “Cũng không phải tất cả mọi người đều có ánh mắt như sư muội.”
(dreamhouse2255)
Nhược Thủy đi đến một cửa tiệm đàn cổ, dừng bước chân, nhìn vào bên trong cửa hàng.
“Bên trong có thứ tốt a!” Nhược Thủy đứng trước cửa hàng, cảm nhận được một cỗ linh khí như có như không.
“Đúng vậy.” Nhược Vân gật đầu.
“Cây đàn cổ này không tồi!” Nhược Thủy nhìn cây đàn cổ trong hộp pha lê.
“Ánh mắt của tiểu thư thật tốt! Cây đàn cổ này chính là dùng ngô đồng mộc ngàn năm làm nên, bên trêи có khắc phượng hoàng, phượng tê ngô đồng, ngụ ý cực tốt.” Chủ tiện đồ cổ nhiệt tình nói.
*Phượng tê ngô đồng: phượng hoàng phi ngô đồng bất tê, phi trúc mễ bất thực, tức là nói phượng hoàng trước giờ chỉ dừng chân trêи cây ngô đồng mà thôi, tuyệt đối sẽ không nghỉ lại trêи những loại cây khác. Điều này ám chỉ duyên phận giữa phượng hoàng và ngô đồng là nhất định, không thể thay đổi. Mượn điển cố này để ẩn dụ nhân duyên con người, có những nhân duyên đã là trời định, không thể thay đổi, hai người nhất định sẽ là một đôi.
“Cây đàn này bao nhiêu tiền?” Nhược Thủy nhìn đàn cổ, trong mắt ánh lên vào phần khác thờng, đàn cổ dùng ngô đồng mộc là linh mộc làm thành, có thể chế thành linh khí!
“Ba ngàn vạn.” Chủ tiệm nói.
Nhược Thủy cau mày lại: “Quý như vậy?”
Chủ tiệm đạm nhiên cười: “Đây chính là giá cây đày đàn này!”
“Ba ngàn vạn, tiện nghi như vậy, ta mua, lão bản, giúp ta bọc vào đi.” Diệp Phàm tùy tiện ném một tấm thẻ lên quầy, hào sảng nói.
(dreamhouse2255)
Nhược Thủy không vui nhìn Diệp Phàm: “Tiên sinh, cho chút mặt mũi đi, có thể từ bỏ yêu thích không?”
“Đương nhiên, ngươi cho ta 1 tỷ, ta liền bán cho ngươi.” Diệp Phàm lười biếng đáp.
“Tiên sinh, ngươi đây là làm khó người khác sao?”
“A, đúng, ngươi ngay cả ba ngàn vạn còn không lấy ra được, 1 tỷ liền càng không có, một con quỷ nghèo!”
Diệp Phàm ôm hai tay, lạnh lùng cười: “Không có tiền thì đi kiếm tiền đi! Bắt người khác cho ngươi mặt mũi, mặt mũi của ngươi lớn đến đâu chứ!”
Nhược Thủy banh mặt nhìn Diệp Phàm, trong lòng lửa giận đằng đằng dâng lên.
“Hỗn đản!” Nhược Thủy đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhẹ nhàng tiếp lấy tay Nhược Thủy, “Sao ngươi lại tự nhiên đánh người rồi?”
“Ngươi là cố tình tới gây chuyện!” Nhược Thủy cuối cùng cũng phát hiện Diệp Phàm không thích hợp.
“Gây chuyện? Ta chỉ là tới mua mấy món đồ mà thôi, ta không giống người nào đó, thích cường mua ép bán, không có tiền liền bán mặt!” Diệp Phàm cắm eo mắng.
Nhược Thủy sửng sốt một chút, tức khắc rõ ràng vì sao Diệp Phàm lại làm như vậy, tiểu tử này là tới trả thù.
Bên trong cửa hàng, một thiếu niên tóc vàng lớn lên có chút dáng vẻ lưu manh tức giận nhìn Diệp Phàm: “Sao ngươi có thể bắt nạt nữ nhân như vậy!”
Diệp Phàm cười nhạo một tiếng, không kiên nhẫn nói: “Cho dù ngươi ra mặt vì nữ nhân kia, người ta cũng sẽ không ngủ với ngươi, ngươi đừng uổng phí sức lực.”
Tóc vàng sắc mặt khó coi, đánh một chưởng về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm dùng một chân đá tóc vàng xuống mặt đất “Ngu ngốc!”
Tóc vàng bị Diệp Phàm đá lăn ra đất, một lúc lâu sau cũng không bò dậy được.
……
Nhược Vân khẩn trương đi trêи đường: “Tiểu tử Diệp Phàm kia đuổi theo rồi.”
Nhược Thủy lạnh mặt: “Con sâu theo đuổi đáng chết, hắn muốn làm gì?”
Nhược Vân lắc đầu: “Không biết, có thể là hắn muốn tìm nơi xuống tay với chúng ta.”
Nhược Thủy cắn chặt răng, trầm ngâm một chút rồi nói: “Công pháp tên Diệp Phàm kia tu luyện hình như cùng loại với công pháp của chúng ta.” Ban nãy khi nàng vừa mới ra tay liền bị Diệp Phàm hóa giải, lần đầu tiên gặp được tình huống như vậy, trong lòng Nhược Thủy không khỏi dâng lên vài phần ý lạnh.
Nhược Vân gật đầu: “Không sai, người này rất khủng bố, thời điểm đối mặt với hắn ta có cảm giác như đang đối mặt với sư phụ vậy.”
Nhược Thủy cau mày, tu giả cao cấp đều có thể thu liễm hơi thở của mình, bất quá, vừa nãy Diệp Phàm là cố ý phóng uy áp ra với nàng, “Hắn hẳn là vẫn kém hơn sư phụ một chút đi.”
Nhược Vân cắn chặt răng: “Chúng ta đến nơi nào nhiều người một chút.”
Nhược Thủy khó hiểu hỏi: “Vì sao?”
“Ta cảm thấy hắn đang muốn chờ tới lúc chúng ta ở một mình, xuống tay với chúng ta.” Nhược Vân hít sâu một hơi, thầm oán trách Nhược Thủy làm việc quá phận, nếu Nhược Thủy không có xuống tay với Võ Tư Hàm, vậy cũng sẽ không chọc phải Diệp Phàm, Nhược Thủy nộp Huyết Long Tham lên, có thể lấy lòng sư phụ, nàng thì chỗ tốt gì cũng không có, còn phải bồi Nhược Thủy gặp nguy hiểm.
Nhược Thủy nhíu mày: “Lá gan của tiểu tử này to như vậy? Hắn có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có một người.”