“Tiểu thư, cửa hàng tạp hóa Bình Phàm kia chủ yếu bán ra đan dược cùng phù chú, phẩm chất đều không tồi, danh tiếng trong giới tu sĩ rất tốt, bất quá, số lượng hàng hóa bọn họ bán ra không lớn, cho nên tuy rằng có tạo nên ảnh hưởng đối với chúng ta, nhưng chỉ là ảnh hưởng nhỏ.” Chu Ly nói.
Viên Thanh Nguyệt hồ nghi hỏi: “Cửa hàng tạp hóa Bình Phàm là nhập hàng từ đâu?”
Chu Ly lắc đầu: “Còn chưa điều tra ra, có khả năng là tự sản tự tiêu, bởi vì bọn họ còn thu mua lượng lớn nguyên vật liệu.”
Viên Thanh Nguyệt híp mắt lại: “Ý ngươi là phía sau cửa hàng tạp hóa Bình Phàm có một luyện đan sư cùng một chế phù sư?”
Chu Ly gật đầu: “Đúng vậy, rất nhiều người đều hoài người luôn tránh phía sau thúc giục Bạch Vân Hi đóng cửa hàng kia vừa là luyện đan sư, vừa là chế phù sư, bất quá, cái này cũng không có khả năng.”
“Đương nhiên là không có khả năng, luyện đan cùng chế phù đều cần hao tổn lượng lớn tinh lực, bao nhiêu đan sư cùng phù sư trong quá trình học tập bại đến phá sản, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ đi, càng đừng nói đến đồng thời kiêm tu hai môn học thuật rất dễ cái này được, cái kia mất!” Luyện đan sư địa vị cao thượng, rất nhiều người đều muốn thử một lần, Viên Thanh Nguyệt cũng không phải ngoại lệ, bất quá, sau khi lãng phí một đống linh dược, không luyện ra được cái gì, nàng chỉ có thể thu tay.
(dreamhouse2255)
Gần đây suy nghĩ của Viên Thanh Nguyệt đối với Bạch Vân Hi đã phai nhạt đi không ít, một là do Bạch Vân Hi biểu hiện quá mức lãnh đạm, Viên Thanh Nguyệt dù sao cũng là đại tiểu thư, rất khó cứ mãi mặt nóng dán ʍôиɠ lạnh, hai là bởi giá trị nhan sắc của Bạch Vân Hi suy giảm, Viên Thanh Nguyệt từng tiếp xúc với vô số thanh niên tài tuấn, rất nhanh liền cảm thấy Bạch Vân Hi cũng chẳng ra gì.
Hứng thú của Viên Thanh Nguyệt đối với Bạch Vân Hi dần phai nhạt, lại bắt đầu nổi tâm với luyện đan sư cùng chế phù sư phía sau cửa hàng tạp hóa Bình Phàm.
……
Diệp Phàm đắc ý lắc lắc túi trữ vật: “Vân Hi, gần đây kiếm lời không ít a.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi rất có năng lực.” Sinh ý của cửa hàng tạp hóa đã đi lên quỹ đạo, không cần thiết phải ra ngoài lôi kéo sinh ý nữa, chỉ cần đợi người tới là được.
Diệp Phàm cười nói: “Ta đã sớm nói ta có thể nuôi được ngươi.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Trông cửa hàng mệt không? Nếu mệt, ta có thể giúp ngươi.”
Bạch Vân Hi vẫy vẫy tay: “Trông cửa hàng cũng không nặng nhọc gì.” Để Diệp Phàm hỗ trợ không phải là đuổi khách nhân đi sao? “Chẳng qua……”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có gì.” Đan sư của Vạn Đan Lâu đã tới một lần, đồng hành là oan gia, Bạch Vân Hi lo lắng đối phương sẽ có động tác sau lưng.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ta đã từng lắp đặt một trang bị cảnh báo phía trước cửa hàng, nếu có người tới gây chuyện, ngươi liền khởi động nó, đến lúc đó, ta sẽ giống như thiên tướng hạ phàm tới cứu ngươi!”
Bạch Vân Hi: “……” Thiên tướng hạ phàm, đó là cái quỷ gì?
“Được rồi, đã biết.” Bạch Vân Hi bất đắc dĩ đáp.
Bạch Vân Hi nguyên bản cảm thấy Diệp Phàm lắp đặt trang bị cảnh báo là có chút dư thừa, không nghĩ rằng lại có tác dụng nhanh như vậy.
Nghe được tiếng cảnh báo, Diệp Phàm lập tức vọt ra.
“Làm sao vậy? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Diệp Phàm kϊƈɦ động hỏi.
Diệp Phàm vừa đi ra liền nhìn thấy một tu sĩ miệng sùi bọt mép ngã trước cửa.
“Đây là ai? Sao lại ngã ở đây, muốn ăn vạ sao?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
“Người này đột nhiên vọt vào, nói muốn mua đan dược, sau đó, còn không kịp mua liền lập tức ngã xuống.” Bạch Vân Hi nói.
Trong cửa hàng nguyên bản còn có mấy vị khách, nhìn thấy người này tới đây, lập tức bị dọa chạy.
“Mạn La Ba Xà độc?” Diệp Phàm nhíu mày lại.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi biết hắn bị làm sao không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Biết, Mạn La Ba Xà là một loại rắn độc dưới biển sâu, độc tính phi thường mãnh liệt, một đoạn thời gian rất dài trước đây, loại độc này không có thuốc giải, liền không có cách nào cứu được, cố tình địa bàn hoạt động của loài rắn này rất lớn, người trúng độc không ít, sau này cuối cùng cũng có một người tìm ra được phương thuốc giải độc.”
Người phát minh ra giải dược chính là một độc sư khiến người khác vừa nghe tên liền sợ mất mật ở tu chân giới, trong điển tịch ghi lại, độc sư trước giờ đều tà ác, chỉ là trêи đời này nào có cái gì phân chia được rõ ràng đâu.
Độc sư kia phát minh ra một loại độc đan, lấy độc trị độc, cuối cùng giải quyết được vấn nạn này.
“Trong cửa hàng của chúng ta có giải dược không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có, ngươi trông hắn một chút, phía sau có tài liệu, ta vào một lúc rồi ra.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Bạch Vân Hi đóng cửa hàng, mở trận phòng hộ ra, hắn luôn cảm thấy người này lỗ mãng xông tới không phải là chuyện trùng hợp gì, vị trí cửa hàng của bọn họ thuộc góc khuất, hàng hóa cũng không nhiều, nếu không phải là khách hàng quen, bình thường sẽ rất ít khi có người tới.
Bạch Vân Hi vừa mở trận phòng hộ, rất nhanh liền có thanh âm công kϊƈɦ trận pháp truyền tới.
……(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại, trong lòng dâng lên vài phần lạnh lẽo.
Mấy tu sĩ liên hợp công kϊƈɦ trận pháp, xung quanh rất nhanh liền có người tới vây xem.
“Các vị đạo hữu, cửa hàng này là một hắc điếm, đồ vật bên trong phẩm chất thấp kém, giá cả lại sang quý không tầm thường.”
“Cửa hàng này còn thích giết người đoạt bảo, vừa nãy bằng hữu của ta xông vào, bọn họ liền xuống tay!”
“Trong cửa hàng thường xuyên có tu sĩ biến mất!”
……
Các loại nước bẩn bắt đầu liên hợp hất về phía cửa hàng, một ít tu giả không hiểu rõ liền bắt đầu nổi vài phần hoài nghi, căn cứ theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện liền đứng sang một bên xem náo nhiệt.
Diệp Phàm rất nhanh liền luyện chế xong giải dược, nhét vào trong miệng của người nọ.
Sau khi đan dược tiến vào trong thân thể, tu sĩ trêи mặt đất lập tức hộc ra một ngụm máu đen, độc tính dần dần ổn định xuống.
“Kỳ quái, sao lại có người công kϊƈɦ trận pháp phòng hộ của chúng ta?” Nghe được động tĩnh bên ngoài, Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Hẳn là tới gây chuyện.”
Diệp Phàm không vui mắng: “Lão hổ không phát uy, bọn họ liền coi ta thành mèo bệnh a! Ta ra ngoài xem một cái.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm vừa ra ngoài liền nhìn thấy mấy tu giả đang hùng hùng hổ hổ công kϊƈɦ trận pháp, xung quanh là một vòng quần chúng vây xem, trận pháp mà Diệp Phàm bố trí lập tức nứt ra một lỗ hổng.
Diệp Phàm nắm lấy Huyền Long Ấn, đánh ra ngoài, thời điểm Diệp Phàm mới nhặt được Huyền Long Ấn, vừa dùng một lần liền kiệt lực, hiện tại thì không còn loại lo lắng này, Huyền Long Ấn vừa ra chiêu, mấy tu sĩ lập tức bị trọng thương.
“Tiền bối tha mạng!” Tu sĩ công kϊƈɦ trận pháp chỉ là một đám Luyện Khí tầng bảy tầng tám, nguyên bản nghe nói trong cửa hàng chỉ có một tu giả Luyện Khí kỳ liền muốn tới chiếm chút tiện nghi, kết quả, Diệp Phàm vừa ra tay, bọn họ liền phát hiện đã chọc phải một vị tiền bối Trúc Cơ, bị dọa đến hồn phi phách tán.
Bạch Vân Hi lạnh lùng nhìn mấy người: “Các ngươi tới công kϊƈɦ trận pháp của chúng ta làm gì?”
Một tu giả căng da đầu nói: “Chúng ta có một người bằng hữu đi vào, đợi một lúc cũng không thấy ra, dưới tình thế cấp bách, chúng ta liền……”
“Bằng hữu? Bằng hữu nào, họ gì, tên gọi là gì? Sao các ngươi biết hắn tới cửa hàng của chúng ta?”
Đám tu sĩ hai mặt nhìn nhau, không nói gì.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi có thể đoán được đám người này là bị sai xử, không có tiếp tục truy vấn nữa.
“Bồi tiền, bồi tiền! Các ngươi làm hỏng trận pháp của ta rồi, bồi một trăm linh thạch!” Diệp Phàm nói.
Mấy tu giả chịu đau, sau khi bồi trả linh thạch liền xám xịt rời đi.
Mấy tu giả xem náo nhiệt xung quanh cũng dần dần tản mất.
“Cư nhiên thật sự là Trúc Cơ!” Viên Thanh Nguyệt tránh ở một bên quan vọng nhỏ giọng nói thầm.
Chu Ly gật đầu: “Đúng là Trúc Cơ, còn là một Trúc Cơ phi thường lợi hại.”
“Kỳ quái, sao Trúc Cơ kia lại nghe lời Bạch đạo hữu? Chẳng lẽ Bạch đạo hữu cũng là Trúc Cơ?” Viên Thanh Nguyệt mê hoặc tự hỏi.
Chu Ly lắc đầu: “Không đúng, Bạch lão bản chỉ là Luyện Khí.”
“Vậy a.” Viên Thanh Nguyệt nhíu mày, thầm nghĩ: Một Luyện Khí bò tận lên đầu Trúc Cơ cũng không dễ thấy đâu!
……
Thời điểm Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi trở lại cửa hàng, tu sĩ bên trong đã ngồi dậy.
(dreamhouse2255)
“Ngươi thế nào?” Diệp Phàm hỏi.
“Ta không chết?” Cung Vĩ còn đang trong quá trình kinh ngạc cảm thán.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ngươi không chết, đan dược giá một trăm linh thạch.”
Cung Vĩ gật đầu, ngoan ngoãn giao linh thạch, bởi vì linh thạch trêи người không đầy đủ, hắn chỉ có thể dùng pháp khí bồi.
“Sao ngươi lại tìm tới cửa hàng của chúng ta?” Bạch Vân Hi hỏi.
Cung Vĩ sắc mặt đổi đổi: “Có người đề cử ta tới?”
“Ai?”
“Không nhớ được.” Cung Vĩ xấu hổ đáp.
Ở Đông Việt Quốc, người trúng Mạn La Ba Xà độc liền tương đương với bị phán tử hình.
Cung Vĩ từng tới mấy cửa hàng đan dược xin thuốc giải, nhưng mấy cửa hàng đó sợ hỏng thanh danh, không bán cho hắn, ở thời điểm hắn đã sắp tuyệt vọng, có người nói hắn tới cửa hàng tạp hóa Bình Phàm thử xem, Cung Vĩ ôm một đường sinh cơ lao tới cửa hàng, kết quả, vừa tới nơi độc trong người liền phát tác.
“Nếu ngươi đã tốt rồi thì đi đi, sắc trời đã muộn, chúng ta muốn đóng cửa.” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
(dreamhouse2255)
Cung Vĩ không phải đồ ngốc, đoán được hắn đã mang tới phiền phức cho cửa hàng, nhanh chóng xám xịt rời đi.
Cung Vĩ vừa đi ra, mấy tu sĩ còn chưa tan liền lập tức vây hắn lại.
Rất nhanh, tin tức cửa hàng tạp hóa Bình Phàm có đan dược giải Mạn La Ba Xà độc liền truyền đi khắp nơi, cửa hàng lập tức một đêm nổi tiếng.
……
Cửa hàng tạp hóa Bình Phàm.
“Bạch lão bản, Diệp tiền bối không ở đây sao?” Một nữ tu thật cẩn thận hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không ở.”
Nữ tu nghe được Bạch Vân Hi trả lời, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Vân Hi vẫn luôn cảm thấy tính tình của Diệp Phàm có chút không tốt, nhưng sau khi tiếp xúc với một ít tu giả, Bạch Vân Hi lập tức phát hiện, tu giả đẳng cấp cao thường mang theo một loại cảm giác về sự ưu việt đối với tu giả cấp thấp, khi nói chuyện cũng không quá khách khí, vừa so như vậy, Bạch Vân Hi liền cảm thấy tính tình Diệp Phàm cũng không tính là gì.
“Bạch lão bản, giải độc đan kia có còn không, ta muốn mua một viên?” Nữ tu dò hỏi nhìn Bạch Vân Hi.
(dreamhouse2255)
“Ngươi mua thứ kia làm gì?”
“Sắp tới ta định ra biển một chuyến, mang theo bên người chuẩn bị cho mọi trường hợp.”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Đan dược tạm thời không còn, hơn nữa, giải độc đan kia kỳ thật là độc đan, không có hiệu quả với người trúng độc bình thường, giá cả còn không thấp.”
Nữ tu kiên trì nói: “Ta vẫn muốn mua.”
Bạch Vân Hi nhún vai: “Đợi thêm một thời gian đi.”
Bạch Vân Hi xoa xoa cằm, suy tư một chút, từ sau khi Cung Vĩ rời đi, tu giả tới hỏi thăm giải độc đan đã được mấy lượt người, Bạch Vân Hi suy đoán, loại đan dược này có lẽ sẽ bán được không ít.
Bạch Vân Hi thương lượng với Diệp Phàm một chút, Diệp Phàm cảm thấy được, liền luyện chế một đám bày bán trong cửa hàng.
Tuy rằng đan dược giải Mạn Là Ba Xà độc giá cả thiên quý, nhưng doanh số lại không tệ.
Khách nhân bị loại đan dược này hấp dẫn tới không ít, rất nhiều người sau khi tới cũng mua một vài loại đan dược khác về dùng thử.
……
Diệp Phàm đi ra, nhìn về phía Bạch Vân Hi: “Vân Hi, đừng mở cửa hàng nữa, chúng ta đã dành dụm một thời gian, ra ngoài chúng mừng chút đi.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi đã liên tục cự tuyệt Diệp Phàm mấy lần, nhìn bộ dáng hứng thú bừng bừng của Diệp Phàm, cũng không hất nước lạnh nữa.
“Được, đi thôi.”
Bạch Vân Hi đóng cửa hàng, cùng Diệp Phàm đi ra ngoài.
Bạch Vân Hi mở cửa hàng đã được mấy tháng, kết bạn với rất nhiều người, dọc theo đường đi, có không ít người tới chào hỏi.
Tới tửu lầu, Diệp Phàm tìm một vị trí cạnh cửa sổ, có thể nhìn ra biển ngồi xuống.
Diệp Phàm hứng thú bừng bừng cầm thực đơn gọi món ăn, khoảng thời gian này hắn kiếm lời không ít, gọi món ăn cũng không keo kiệt.
Bạch Vân Hi ngồi xuống ghế đối diện, nhìn ra cảnh trời biển ngoài cửa sổ, có một loại cảm giác thời gian thấm thoắt trôi, năm tháng tĩnh lặng.
Mấy tu giả mặc pháp bào thống nhất đi đến.
Tiểu nhị cửa hàng kinh sợ đưa mấy tu vào vào phòng.
Diệp Phàm chống cằm, nhỏ giọng nói thầm: “Đồng dạng là Trúc Cơ, đám chạy đường kia kém hơn ta quá nhiều.”
Bạch Vân Hi cau mày, không vui nhắc nhở: “Ngươi so với người ta làm cái gì, bất quá, cũng kỳ quái, sao gần đây lại có nhiều đệ tử tông môn tới như vậy?”
Diệp Phàm nhún vai: “Có lẽ bọn họ tới đánh cá.”
Bạch Vân Hi: “……” Tán tu thiếu nội tình hơn so với đệ tử tông môn, pháp bảo cũng kém hơn một ít, nếu thật sự đánh lên, thông thường sẽ nằm ở hạ phong. Bạch Vân Hi từng nghe được không ít xung đột giữa đệ tử Thiên Cương Tông cùng tán tu.
“Thật kỳ quái, trước kia khi ở nhà ngươi chưa từng ăn cơm sao?” Mỗi lần Bạch Vân Hi nhìn thấy Diệp Phàm ăn cơm đều cảm thấy có chút quá khoa trương.
Diệp Phàm cau mày nói: “Nơi đó không có nhà ăn a! Mấy người đại ca đều ăn Tích Cốc Đan.”
Bạch Vân Hi: “……” Tiểu tử Diệp Phàm này đúng là sống quá thảm!