Diệp Phàm chống eo đứng trước cửa tiến vào tầng thú tư của Đan Tháp, không vui nhìn con rối yêu thú: “Muốn vào tầng thứ tư cư nhiên muốn một vạn linh thạch, sao ngươi không đi cướp luôn đi!”
Con rối yêu thú hai mắt không dao động, không ngừng lặp lại nói: “Thành huệ, một vạn linh thạch, thành huệ, một vạn linh thạch!”
Diệp Phàm hận không thể đá con rối yêu thú một chân, bất quá, cảm nhận được hơi thở cường hãn từ trêи người con rối, hắn chỉ có thể nuốt xuống ngụm tức này.
Tài liệu làm con rối vô cùng tốt, Diệp Phàm cũng không khỏi cảm thán vị tu sĩ phi thăng năm đó quá phí phạm của trời, tài liệu tốt như vậy lại dùng để làm ra thứ hỗn trướng này!
Diệp Phàm buồn bực thanh toán một trăm vạn linh thạch, đi vào tầng thứ tư của Đan Tháp.
Trêи tường tầng thứ tư của Đan Tháp vẫn là đan quyết, nhưng phức tạp hơn tầng thứ ba nhiều.
Qua ba ngày, Bạch Vân Hi thay đổi khuôn mặt, trở lại bên ngoài Đan Tháp.
Ngoài Đan Tháp hiện tại đã người đông như kiến, không ít tu sĩ phiêu phù giữa không trung, hưng phấn nghị luận gì đó.
Bạch Vân Hi nhíu mày, Diệp Phàm đã đến tầng thứ bảy rồi đi, bên ngoài Đan Tháp tụ tập nhiều người như vậy, hẳn đều là đang chờ Diệp Phàm.
“Bạch thiếu, ngươi thảm rồi!” Thao Thiết quỷ linh nói.
Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
“Ngươi nghĩ xem, Diệp Phàm đã bò đến tầng thứ bày, nhất định là tiền đồ vô lượng, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người muốn gả nữ nhi, chất nữ cho hắn, ngươi sắp có đối thủ rồi!”
“……”
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, tiếng bàn tán của tu sĩ xung quanh truyền vào trong tai hắn.
“Người bên trong rốt cuộc là ai! Cư nhiên có thể trong một lần xông thẳng vào tận tầng thứ bảy! Người duy nhất gần đây có thể tới tầng bảy chỉ có Mộ Tuyết tiểu thư, nhưng nàng cũng phải qua lại rất nhiều lần mới làm được.”
“Lúc trước ta may mắn nhìn thấy người nọ, hắn không mặc áo bào luyện đan, không phải luyện đan sư.”
“Không mặc áo bào luyện đan cũng không nhất định không phải luyện đan sư, có lẽ là vị luyện đan sư nào đó không thích mặc áo bào luyện đan mà thôi. Một người ngoài nghề sao có thể một lần thắp sáng bảy tầng Đan Tháp chứ!”
“Nghe nói Mộ Tuyết tiểu thư là bởi vì linh hồn lực biến dị cho nên mới có thể đi vào tầng thứ bảy, chẳng lẽ người bên trong cũng có linh hồn lực biến dị?”
“……”
(dreamhouse2255)
Mộ Tuyết đứng ở bên ngoài Đan Tháp, mày nhăn chặt lại.
“Đúng là một luyện đan sư lợi hại!?” Mộ Tuyết cảm thán.
“Tiểu thư, ngươi cũng không kém hơn hắn!” Thanh Ly nói.
Mộ Tuyết lắc đầu: “Không, ta không bằng hắn.”
Mộ Tuyết thầm nghĩ: Pháp quyết trêи vách tường Đan Tháp huyền ảo vô cùng, nhất định phải thông hiểu đạo lý trong đó mới có thể thắp sáng đan đồ trêи tường Đan Tháp.
Pháp quyết tầng thứ bảy, nàng phải mất nửa năm nghiên cứu mới hiểu ra được, căn cứ theo kinh nghiệm của Mộ Tuyết, pháp quyết trêи tường đòi hỏi rất cao về hồn lực, tu giả có linh hồn lực càng cường đại thì càng chiếm tiện nghi, nàng tuy rằng có linh hồn lực biến dị, nhưng đến tầng thứ bảy đã cảm thấy khó khăn bước tiếp, mà tu giả đang trong
Đan Tháp kia, hiện tại còn chưa kiệt lực, hiển nhiên là linh hồn lực đã cường hãn đến nỗi khiến người ta phải sợ hãi.
Mộ Tuyết cảm thấy công pháp bên trong Đan Tháp nhất định rất cao cấp, nếu hoàn chỉnh hẳn là có thể tu luyện đến Hóa Thần, công pháp cao cấp như vậy, nếu có thể lĩnh ngộ, chỗ tốt không cần nghĩ cũng biết.
“Tiểu thư, ngươi nói có phải là lão quái vật nào đó có Hiệp hội Đan sư chạy ra dọa người không?”
Mộ Tuyết lắc đầu: “Không thể, hầu hết đan sư của hiệp hồi đều đã tới Đan Tháp, chưa từng có ai dẫn tới tình cảnh như này.”
Thanh Ly mê hoặc nói: “Vậy thì quá kỳ quái.”
“Tiểu thư, người kia đến tầng thứ tám rồi!” Thanh Ly che miệng thốt lên.
Mộ Tuyết hít sâu một hơi: “Người này rốt cuộc là ai a!”
……
Diệp Phàm ở lại tầng tám hơn một tháng, đến trước cửa vào tầng thứ chín, nhận lấy 400 vạn linh thạch, lập tức liền có cảm giác trước nay chưa từng giàu như vậy.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đi đến tầng thứ mười, chúng tu sĩ ngoài Đan Tháp đã nổ tung nồi.
Người của các thế lực lớn đều tụ tập tới đây, thậm chí còn có tu sĩ Nguyên Anh tỏ vẻ muốn thu Diệp Phàm làm đồ đệ.
Thao Thiết quỷ linh ghé lên đầu vai Bạch Vân Hi: “Phiền toái lớn rồi, lão công ngươi vừa ra liền sẽ bị đoạt vỡ đầu!”
Bạch Vân Hi cắn môi, không nói gì.
“Chưa nói tới thiên phú luyện đan, sau khi ra, chỉ tài sản của lão công ngươi cũng đã đủ khó lường!”
Bạch Vân Hi chuyển tầm mắt một chút, thầm nghĩ: Nói không sai a! Chờ tới khi Diệp Phàm ra, bọn họ liền giàu có, tới thế giới này lâu như vậy, Bạch Vân Hi vẫn luôn cảm thấy tiền kiếm về không đủ tiêu, còn chưa từng thể nghiệm cảm giác tiêu tiền như nước là gì đâu.
Diệp Phàm đi tới cửa vào tầng thứ mười một, rối canh cửa là một con rùa đen.
“Thành huệ, một trăm vạn linh thạch, thành huệ, một trăm vạn linh thạch!”
Diệp Phàm nhe răng nhìn con rối yêu thú, thầm nghĩ: Càng ngày càng quá phận, phí vào cửa cư nhiên cũng đắt tới như vậy!
Diệp Phàm đá một chân lên lưng rùa đen.
(dreamhouse2255)
Thanh âm rùa đen lập tức thay đổi, “Không có linh thạch, cút đi! Quỷ nghèo, cút đi!”
Diệp Phàm: “……”
Nghĩ tới khen thưởng một ngàn vạn khi hoàn thành tầng mười một, Diệp Phàm lại nhịn đau thanh toán linh thạch, chi 300 vạn linh thạch, cùng một tờ giấy nợ 700 vạn.
Diệp Phàm nhìn giấy nợ trêи tay, giận đến cả người phát run.
Hắn đầu đầy hắc tuyến đi vào tầng mười một, may mắn, con rối yêu thú không cứng rắn đòi linh thạch của Diệp Phàm, Diệp Phàm quá tức giận, vì vậy không để ý tới, thời điểm hắn tiến vào tầng mười một, giấy nợ vốn ghi 700 vạn hiện chỉ còn 500 vạn.
Sau khi thắp sáng đan đồ tầng mười một, Diệp Phàm lại nhận được một tờ giấy nợ 2000 vạn linh thạch.
Diệp Phàm chịu đựng tức giận, tiến vào tầng thứ mười hai, tầng mười hai không có yêu thú nào bảo hộ.
Trêи tầng mười hai của Đan Tháp, linh khí nồng đậm đến hóa thành sương mù lượn lờ trong không khí, dũng mãnh tiến vào trong thân thể của Diệp Phàm.
Linh khí hóa sương mù? Diệp Phàm nhíu mày, trong điển tịch ghi lại, có mấy tu sĩ hấp thu lượng lớn linh lực trong linh thạch, lượng hấp thu lại không thể bài xuất ra, vì vậy mới xuất hiện tình huống linh khí hóa sương mù, đây là một loại hành vi vô cùng vô cùng lãng phí đáng xấu hổ.
Loại tình huống linh khí nồng đậm như vậy chỉ từng xuất hiện ở viễn cổ, gần vạn năm này đã rất ít khi được thấy.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhíu mày, nhìn xung quanh một vòng, luôn có loại cảm giác đang bị người theo dõi.
……
Bên ngoài Đan Tháp tụ tập không ít người tới xem náo nhiệt.
“Sư huynh, mấy người này đang xem cái gì vậy? Nghe nói bảy phần luyện đan sư của Đan Đô đều đang tụ tập ở đây, tòa tháp này đẹp vậy sao?” La Điệp Y nhíu mày hỏi.
Lâm Mạc lắc đầu: “Không biết.”
Lời nói của La Điệp Y cùng Lâm Mạc chọc cho không ít tu sĩ xung quanh nhìn tới.
Nhận thấy được ánh nhìn giống như đang trông thấy kẻ nhà quê của tu sĩ bên cạnh, La Điệp Y nhịn không được đỏ mặt lên.
Lâm Mạc xem xét xung quanh một hồi, thấy nhàm chán, sau đó liền rời đi.
Bởi vì rất nhiều người ở Đan Đô đều đến chỗ Đan Tháp xem náo nhiệt, cho nên đường phố nơi đây hiện tại liền có chút quạnh quẽ.
“Sư huynh, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi hình như cũng đang ở Đan Đô.”
Lâm Mạc gật đầu, “Ừ” một tiếng.
(dreamhouse2255)
Lâm Mạc tới Đan Đô không lâu, rất nhanh liền phát hiện rất nhiều tu giả ở đây đều đang tìm kiếm Diệp Phàm, nghe nói nguyên do là ở Mộc Tâm Viêm mà Diệp Phàm đã mua, mồi lửa cho dù đã dung hợp thì vẫn có thể mạnh mẽ bóc tách ra, nếu như Diệp Phàm bị tìm thấy, vậy tình cảnh sẽ phi thường nguy hiểm.
May mắn, Diệp Phàm đã biến mất vô tung vô ảnh.
“Sư huynh, ngươi nói người bên trong Đan Tháp hiện tại có thể nào là Diệp đan sư không?” La Điệp Y truyền âm hỏi.
Lâm Mạc lắc đầu: “Không có khả năng, Diệp đan sư mới chỉ là Trúc Cơ.”
La Điệp Y gật đầu: “Nói cũng phải, có lẽ là vị đan tu Nguyên Anh nào bế quan nào đó, muốn nhất cử thành danh.”
……
Sau khi đốt sáng đan đồ tầng mười hai, một tiểu tháp mập mạp tròn tròn xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm, nó chớp chớp đôi mắt, tò mò đánh giá nhìn Diệp Phàm.
Tiểu tháp cong cong mí mắt, làm một động tác gật đầu.
“Khen thưởng ở tầng này đâu?”
Tiểu tháp nhìn Diệp Phàm, vung tay nhỏ múp míp, vui sướиɠ khi người gặp họa nói:
(dreamhouse2255)
“Khen thưởng ở tầng này, không có!”
Diệp Phàm đen mặt lại: “Không có, sao lại không có?”
“Khen thưởng ở tầng này, chính là ta.”
“Ngươi?”
Tiểu tháp gật đầu: “Đúng vậy, chủ nhân đời trước của ta nói ta nhận người có thể thắp sáng mười hai tầng đan đồ làm chủ, nhưng ngươi không phải người Tiên Đan Môn, hơn nữa, lấy thực lực của ngươi, ngươi hẳn là cũng hiểu đi.”
Tiểu tháp tràn đầy khinh bỉ nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm không vui cau mày lại, “Thực lực của ta? Thực lực của ta làm sao vậy?”
Tiểu tháp tràn đầy bất đắc dĩ nói: “Làm sao? Ngươi cư nhiên là một Trúc Cơ, ngay cả Kim Đan cũng không phải, bất quá, một Trúc Cơ như ngươi cũng có thể thắp sáng đủ mười hai tầng đan đồ, cũng thật lợi hại.”
Tiểu tháp nhìn chằm chằm Diệp Phàm một hồi, lắc đầu, tràn đầy tiếc nuối nói: “Cửu sắc thần hồn cư nhiên dấn thân vào một phế tài tám linh căn, thật phí phạm của trời!”
Diệp Phàm không vui mắng: “Ngươi thì biết cái gì! Tám linh căn thì có gì không tốt.”
(dreamhouse2255)
Tiểu tháp quơ quơ thân mình: “Được rồi, ta không hiểu, tóm lại, ta không có khả năng nhận ngươi làm chủ, theo ta thấy, ngươi vẫn nên chết tâm đi, đương nhiên, nếu ngươi kết anh, vậy cũng không phải là không có khả năng, bất quá, lấy tư chất của ngươi, muốn kết anh, vẫn là nên đợi kiếp sau đi.”
Diệp Phàm không vui nói: “Ai hiếm lạ, ta mới lười làm chủ nhân của ngươi, bất quá, linh thạch đâu, linh thạch còn thiếu, ngươi đền cho ta.”
Tiểu tháp ném ra một cái nhìn xem thường: “Linh thạch, không có?”
“Vì sao không có?”
Tiểu tháp cười hì hì nói: “Cái này sao, nhà địa chủ cũng không có lương thực thừa! Tên tử tôn bất hiếu Tiên Đan Môn kia không có bản lĩnh, tâm tư không thuần, cư nhiên mang ta tới cái nơi chim không thèm ỉa này, đại lục này so với Trung Đại Lục thì kém xa.”
“Tu sĩ kia mang ngươi tới đây bằng cách nào?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Truyền Tống Trận thượng cổ a! Ngươi muốn dựa vào thứ kia để tới Trung Đại Lục, nghĩ cũng đừng nghĩ, ta cũng đã từng suy xét tới việc này, bất quá, tu sĩ kia là một kẻ nhát gan, vừa tới đây liền phá hủy Truyền Tống Trận.” Tháp Linh lắc đầu than thở.
Diệp Phàm mê hoặc nhìn Tháp Linh: “Ngươi cũng muốn tới Trung Đại Lục sao?”
“Đương nhiên! Tất cả tu giả từng tiến vào đây đều là kẻ nghèo hèn, dùng linh thạch hạ phẩm để trả, thời điểm ở Trung Đại Lục, hầu hết đều là dùng linh thạch trung phẩm, hương vị tốt hơn linh thạch hạ phẩm nhiều, đương nhiên, linh thạch cực phẩm là tốt nhất.”
Tháp Linh vo vo mấy chục viên linh thạch một chút, chúng nó lập tức hóa thành sương tràn vào trong cơ thể của Tháp Linh, thân thể Tháp Linh căng ra một chút, giống như là trướng khí dạ dày, một sợi linh khí tinh thuần theo cửa sổ từ trêи người Tháp Linh tràn ra.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đen mặt nói: “Ngươi kiếm tiền riêng từ linh thạch trung gian?”
Pháp khí muốn sinh thành khí linh thập phần khó khăn, đại đa số thần thức của khí linh đều tương đối mơ hồ, chủ nhân nói gì nghe nấy, nhưng cái Tháp Linh trước mặt này, thần trí tinh thông, rõ ràng là đã xuất hiện biến dị.
Xem độ béo của cái Tháp Linh này khẳng định là đã gặm không ít linh thạch.
Linh khí hóa sương mù, Diệp Phàm trừng lớn mắt, đúng rồi, một tầng này linh khí hóa sương mù, khẳng định là do tên bại gia tử trước mặt gây nên.
Khí linh nếu đã có thần thức rõ ràng, muốn nhận chủ sẽ phi thường khó khăn, có đôi khi còn phản phệ lại chủ nhân.
Tiểu tháp nhìn Diệp Phàm, không vui nói: “Đừng nói lời khó nghe như vậy, ta chỉ thu phí dịch vụ nhất định, phải biết rằng, muốn vận chuyển một cái tháp lớn như này cũng rất vất vả.”
Diệp Phàm cười nhạo một tiếng: “Ngươi có cái gì vất vả, chỉ biết lấy tiền!”
Tiểu tháp nhìn Diệp Phàm: “Ngươi không hiểu, bên ngoài hiện đang có rất nhiều người đợi ngươi, nếu ngươi không muốn gặp bọn họ, ta có thể giúp ngươi một chuyện.”
Diệp Phàm tò mò nhìn tiểu tháp: “Giúp ta một chuyện? Giúp ta chuyện gì?”
Tiểu tháp cười cười, Diệp Phàm cảm giác được một cỗ linh lực đánh lên trêи người, sau đó thân thể bay lên, bị truyền tống ra khỏi Đan Tháp.