Thời điểm ở Nguyệt Quang Đảo không hiểu ra sao bị tu sĩ khác đưa yêu thú tới tập kϊƈɦ, Diệp Phàm tìm kiếm địa điểm kết đan lại thận trọng hơn một ít.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi phiêu bạc trêи biển hai tháng, lần thứ hai tìm được một tòa hoang đảo.
Diệp Phàm nhìn địa hình hải đảo, nói: “Liền chọn chỗ này đi, hòn đảo này khá lớn, không có người, cách các đảo khác cũng khá xa.”
Bạch Vân Hi gật đầu đáp: “Được.”
Diệp Phàm xây dựng một tòa động phủ ở trêи đảo, động phủ vừa hoàn thành, Diệp Phàm liền cảm thấy không thích hợp.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Có hai Trúc Cơ tới.” Diệp Phàm nói.
“Trúc Cơ?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”
Bạch Vân Hi không khỏi nghi hoặc: “Hòn đảo này hẻo lánh như vậy, sao lại có hai Trúc Cơ tới?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cau mày nói: “Hai Trúc Cơ này thật ra không có gì, chỉ là phía sau bọn họ còn có một ít người.”
Bạch Vân Hi nhíu mày: “Không phải là tin tức về chúng ta bại lộ đi.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không giống lắm! Nếu là tin tức của chúng ta bại lộ, người tới không thể chỉ là mấy Trúc Cơ!” Hắn chính là người có thể giết Kim Đan, tu sĩ Trúc Cơ còn chưa đủ cho hắn nhét kẽ răng, “Bọn họ hình như là tới tầm bảo.”
Bạch Vân Hi tràn đầy kinh ngạc nói: “Trêи hòn đảo này có bảo sao?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không biết, chúng ta đi xem.”
……
Một nam một nữ xuất hiện trêи núi, “Sư tỷ, tài sản lão quái vật lưu lại thật sự ở trêи hòn đảo này?”
Viên Thiên Hương khẽ hừ một tiếng: “Không sai, đây chính là tin tức ta chuốc say lão quái vật, thật vất vả mới hỏi ra được, lão quái vật trời sinh đa nghi, giấu đồ cũng là thỏ khôn có ba hang, cư nhiên giấu tới tận nơi hẻo lánh như này.”
Quách Hành cười nói: “Vẫn là sư tỷ có bản lĩnh, nếu không ta phục chế lại chìa khóa bảo khố cũng không có đất dụng võ, Lý Nhung kia chỉ là phế tài tam linh căn, cố tình lại là đích tôn tử của lão quái vật, được lão quái vật thay hắn tẩy kinh phạt tủy, chết rồi vẫn không quên để lại thứ tốt cho hắn, cố tình lão quái vật chết quá vội vàng, còn chưa kịp công đạo hậu sự. Hiện tại sư phụ đã chết, ta xem tên kia sau này còn bừa bãi bằng cách nào.”
(dreamhouse2255)
“Thịnh Chí Hạo cùng lão quái vật rốt cuộc có thâm cừu đại hận gì khiến hắn vẫn luôn đeo đuổi không từ không bỏ a?” Viên Thiên Hương khó hiểu nói.
Quách Hành lắc đầu: “Đây đều là chuyện xưa, sư phụ Thịnh Chí Hạo là chết ở trêи tay sư phụ, nghe nói Thần Phù Môn có giấu chí bảo thăng cấp Hóa Thần, đáng tiếc, sau khi tông môn bị diệt, đào Thần Phù Môn lên sâu ba tước cũng không tìm được cái gì, nghe nói cuối cùng rơi xuống trêи tay Thịnh Chí Hạo.”
Viên Thiên Hương thở dài, “Đáng tiếc a! Tông chủ thiết hạ thiên la địa võng cũng vẫn để Thịnh Chí Hạo chạy thoát.”
“Hoàng trưởng lão chết ở trêи tay Diệp Phàm, sư phụ lại bị Thịnh Chí Hạo giết chết, trưởng lão trong tông môn lúc này nên đau đầu.”
“Loại chuyện này đều có người phía trêи nhọc long, không tới phiên chúng ta quản.” Viên Thiên Hương nói.
Quách Hành gật đầu: “Nói cũng phải, nghe nói Diệp Phàm rất giàu có, Kim Đan cũng không thể so! Không biết người trong tong môn khi nào mới có thể bắt được hắn, mấy lão quái vật trong tông môn tựa hồ đều rất có hứng thú với đồ vật trêи tay Diệp Phàm!” Thịnh Chí Hạo khó giải quyết, Diệp Phàm tuy rằng cũng cương ngạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là một Trúc Cơ.
Viên Thiên Hương chua lòm nói: “Tên kia có thể không giàu có sao? Nhẫn trữ vật của Hoàng trưởng lão đã nằm trong tay hắn, số lượng linh thạch khai thác trong ba năm của khu mỏ số hai đều nằm ở trong đó.”
Quách Hành lắc đầu: “Hoàng trưởng lão cũng thật là, đi tìm Diệp Phàm sao không đưa linh thạch về tông môn trước đã, lãng phí tiện nghi cho Diệp Phàm.”
(dreamhouse2255)
Viên Thiên Hương gật đầu: “Có ai nói không phải đâu.”
Diệp Phàm chống cằm, nói: “Là Thiên Nhất Phái.”
Bạch Vân Hi không khỏi ngoài ý muốn: “Nhìn dáng vẻ xem ra Thịnh Chí Hạo lại ra tay.”
Bạch Vân Hi chống cằm, đánh giá hai tu sĩ, nữ tu một thân hồng y, dáng người quyến rũ, mị cốt thiên thành, hẳn là có một chân với lão quái vật trong lời hai người nói. Bạch Vân Hi tới tu chân giới đã được một đoạn thời gian, đã biết một ít quy củ của tu chân giới.
Nam tu thu nữ đệ tử, đương nhiên một phần là nhìn trúng tư chất của nữ đệ tử, mà phần còn lại, chính là để giữ lại cho chính mình dùng.
Nữ nhân này mị thái tràn lan, hiển nhiên là có một chân với lão quái vật, còn có một chân với đệ tử của lão quái vật.
……
Một nam một nữ vừa lên bờ liền bắt đầu khắp nơi tìm kiếm.
“Trêи đảo này sao lại có một tòa động phủ?” Quách Hành nghi hoặc nói.
Viên Thiên Hương cau mày lại: “Có thể là lão quái vật lưu lại, cũng không có gì ghê gớm.”
(dreamhouse2255)
“Cũng phải, cẩn thận một chút là được.” Quách Hành cùng Viên Thiên Hương tìm nửa ngày, cuồi cùng tìm ra một tòa sơn động bị cục đá ngăn trở.
“Hẳn chính là nơi này.” Quách Hành hưng phấn nói.
Diệp Phàm cũng kϊƈɦ động lên: “Trêи hòn đảo này cư nhiên thật sự có bảo vật! Ánh mắt của ta thật tốt, vừa chọn liền chọn trúng một toàn bảo đảo.”
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm một cái: “Ngươi không phải là ánh mắt tốt, mà là đi vận cứt chó?”
“Lúc trước ngươi nói có người đi theo bọn họ?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, tới rồi!”
“Gian phu ɖâʍ phụ!” Lý Nhung tràn đầy phẫn nộ nhìn Viên Thiên Hương cùng Quách Hành.
Quách Hành nhíu mày lại nhìn Vân Trường An phía sau Lý Nhung, trực tiếp xem nhẹ Lý Nhung, “Đại sư huynh, sao ngươi cũng tới?” Đối với Trúc Cơ hậu kỳ như Quách Hành mà nói, Lý Nhung tu vi Trúc Cơ trung kỳ căn bản không đáng để lo, nhưng Vân Trường An lại có chút khó giải quyết.
Vân Trường An nhìn Quách Hành, nói: “Đi theo các ngươi tới, nhị sư đệ, di vật sư phụ để lại nên thuộc về Lý sư đệ, sư phụ cũng đã nói để lại cho Lý sư đệ, ngươi làm như vậy thật sự là không phúc hậu a!”
“Cho tên phế vật này, hắn dựa vào cái gì?” Quách Hành lạnh lùng nhìn Lý Nhung nói.
(dreamhouse2255)
Lý Nhung hung ác nhìn Quách Hành: “Thật can đảm! Nếu sư phụ còn ở đây, ngươi dám nói với ta như thế sao?”
“Nếu sư phụ còn, ta đương nhiên không dám, nhưng không phải sư phụ đã không còn nữa rồi sao? Sư phụ không còn, ngươi thì tính là cái gì?” Quách Hành khinh thường nói.
Lý Nhung nhìn Viên Thiên Hương bên người Quách Hành, nói: “Sư tỷ, sư phụ tốt với ngươi như vậy, ngươi cư nhiên phản bội sư phụ!”
Viên Thiên Hương không thèm để ý đáp: “Hắn tốt với ta, nếu không phải hắn lòng mang ý xấu với ra, vì sao lại đối xử tốt với ta?”
Bốn người hai phe, Vân Trường An cùng Lý Nhung liên thủ, Viên Thiên Hương cùng Quách Hành liên thủ, đánh túi bụi, Diệp Phàm nhìn bốn người giao chiến, luôn cảm thấy không quá thích hợp.
Diệp Phàm truyền âm cho Bạch Vân Hi: “Ngươi có cảm thấy quái quái không?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng là có một ít.” Lý Nhung giống như là bị Quách Hành chọc giận, đánh với Quách Hành dị thường kịch liệt, nhưng Viên Thiên Hương cùng Vân Trường An nhìn như ra sức, thực tế lại không dùng ra toàn lực.
Hai bên đánh tới một nửa, Viên Thiên Hương bỗng nhiên ra tay ám toán Quách Hành, Vân Trường An ra tay ám toán Lý Nhung.
Bạch Vân Hi ẩn nấp trêи một ngọn cây cao xem đến kinh ngạc không thôi.
(dreamhouse2255)
Trong nháy mắt, nguyên bản Vân Trường An cùng Viên Thiên Hương thế thành nước lửa cư nhiên hợp thành một khối.
Quách Hành cùng Lý Nhung hoàn toàn không có chuẩn bị, bị Vân Trường An cùng Viên Thiên Hương đánh lén, rất nhanh liền chết trêи tay hai người.
“Sao ngươi lại mang Lý Nhung tới đây, sư phụ tuy rằng đã chết, nhưng sinh thời vẫn có mấy bạn tốt, nếu để bọn họ biết Lý Nhung đã chết, nói không chừng sẽ truy tra.” Viên Thiên Hương nói.
Kế hoạch nguyên bản của Viên Thiên Hương cùng Vân Trường An là Vân Trường An theo đuôi nàng cùng Quách Hành, chờ lấy xong tài bảo, hai người liền liên hợp giết chết Quách Hành, đi xa tha hương.
Vân Trường An nhìn Viên Thiên Hương một cái, nói: “Ta cũng không muốn cành mẹ đẻ cành con, nhưng Lý Nhung nói cho ta, chỉ có chìa khóa nguyên bản mới mở được, cái Quách Hành phục chế vô dụng.”
Viên Thiên Hương nhíu mày lại: “Lão nhân chết tiệt, suy xét cho Lý Nhung cũng thật chu đáo, tiểu tử này chết sẽ không có vấn đề gì đi?”
“Sư muội yên tâm, mấy người sư phụ giao hảo đều chỉ là bạn nhậu, sư phụ chết, người đi trà lạnh, tông môn lại đang vội vàng đối phó với Thịnh Chí Hạo cùng Diệp Phàm, căn bản không lo được nhiều như vậy.”
Vân Trường An nhìn Viên Thiên Hương, nói: “Sư muội, chúng ta đừng nói cái này, vẫn là xem xem lão nhân để lại cái gì đi.”
“Được!” Viên Thiên Hương hưng phấn nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn Vân Trường An cùng Viên Thiên Hương, thì thào: “Thì ra hai người kia mới là đồng bọn.”
Bạch Vân Hi híp mắt, mơ hồ cảm giác, Quách Hành cùng Lý Nhung vừa chết, không khí giữa Vân Trường An cùng Viên Thiên Hương liền khẩn trương lên, quan hệ tình lữ của hai người tựa hồ đã biến thành đề phòng lẫn nhau.
Bảo tàng tu sĩ Kim Đan lưu lại cũng đủ làm cho hai tình lữ Trúc Cơ kỳ giết hại lẫn nhau.
Vân Trường An lấy chìa khóa từ trêи người Lý Nhung, mở ra cửa lớn bảo khố, không bao lâu sau, Bạch Vân Hi liền nghe thấy tiếng tranh đấu từ bên trong truyền ra.
Ngao Tiểu No hi hi ha ha cười nói: “Đánh nhau rồi, đánh nhau rồi!”
Thời điểm Diệp Phàm đi vào bảo khố, Viên Thiên Hương đã chết, Vân Trường An cũng bị thọc một đao, nhìn thấy Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi tiến vào, Vân Trường An đầy mắt đều là không dám tin tưởng.
Diệp Phàm dễ như trở bàn tay liền giải quyết Vân Trường An.
“Nghê Hồng Châu, khó trách hai tên này lại giết hại lẫn nhau.” Diệp Phàm thì thào nói.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Thứ này có ích lợi gì?”
“Nghê Hồng Châu có thể đề cao hai phần tỷ lệ kết đan.” Diệp Phàm đáp.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế.” Diệp Phàm lật xem đồ vật trong rương một hồi, sắc mặt đại biến.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Thịnh Chí Hạo nói sau khi Thần Phù Môn bị diệt, điển tịch bị đốt hủy không còn, nhìn dáng vẻ này xem ra điển tịch không có bị hủy, mà là bị chuyển dời tới chỗ này, mà vị trưởng lão Kim Đan kia cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, không có giao nộp lên.”
“Thu hồi lại đi, ngươi không phải nói ngoài bờ biển còn có mấy đệ tử Luyện Khí sao, những người này lâu không quay về, mấy đệ tử kia lại kéo người Thiên Nhất Phái tới liền phiền toái.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi thu thập đồ vật trong bảo khố, lại xử lý thi thể mấy người xong liền rời đi đem bảo khố bên trong đồ vật thu hảo, lại xử lý mấy người thi thể liền rời đi.