Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 241: Bổ Hồn Đan



Giống như lời Tống Bảo nói, có lệnh bài khách quý của Lâu Nguyệt Hoa, Diệp Phàm ở Đan Đô làm việc dị thường thuận lợi, Diệp Phàm muốn bán đan dược cũng không có ai dám ngăn trở.

Cửa hàng của Diệp Phàm rất nhanh liền khai trương.

Diệp Phàm đã thăng cấp Kim Đan, rất nhiều đan dược đều không còn tác dụng, liền ném ra quầy bán, Diệp Phàm đi theo Thịnh Chí Hạo ba năm, cũng vẽ ra không ít phù lục, đồng dạng cũng bày ra bán cùng đan dược.

Diệp Phàm thấy tiểu tử Tống Bảo này xem như cơ linh, liền giữ lại trong tiệm làm giúp việc.

Trêи tay Diệp Phàm có lệnh bài khách quý của Lâu Nguyệt Hoa, không ít người đều biết Diệp Phàm cùng Lâu Nguyệt Hoa có chút giao tình.

Thời điểm cửa hàng của Diệp Phàm khai trương, có không ít lão bản tin tức linh thông đều tới cổ động.

Không ít đan dược Diệp Phàm bán đi đều là trân phẩm khó gặp, mấy lão bản ban đầu chỉ là xem trêи phân nhượng mặt mũi của Lâu Nguyệt Hoa muốn kéo chút quan hệ với Diệp Phàm, nhìn thấy đan dược bên trong cửa hàng liền sôi nổi tiêu tiền mua.

“Tên tuổi của Lâu Nguyệt Hoa dùng thật tốt! Ngay cả một người tới gây chuyện cũng không có.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi tức giận nhìn Diệp Phàm: “Ngươi rất hy vọng có người tới gây chuyện sao?”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm lắc đầu: “Đương nhiên không phải, sinh ý tốt như vậy, đan dược cùng phù lục trêи tay ta đã bán ra gần một nửa.” Khoảng thời gian này kiếm lời ước chừng khoảng 400 vạn linh thạch, Diệp Phàm cảm thấy, cửa hàng có thể mở thêm nửa tháng nữa rồi đóng cửa.

……

Nguyệt Hoa đan lâu.

“Hội trưởng.”

Lâu Nguyệt Hoa vừa trở về liền nhìn thấy phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Phàm Thiên Cần.

“Là Thiên Cần a! Ngươi chính là người bận rộn, vô sự bất đăng tam bảo điện (không có việc gì thì không đến tòa tam bảo (chùa)), có chuyện gì sao?” Lâu Nguyệt Hoa hỏi.

“Hội trưởng, ngài tặng khối lệnh bài khách quý cuối cùng cho người khác rồi sao?”

Phàm Thiên Cần cau mày, thầm nghĩ: Lúc trước thời điểm Thẩm Thu Nguyệt, đồ đệ của cốc chủ Y Tiên Cốc Thẩm Mạn Thanh, tới đây từng muốn cầu một khối lệnh bài khách quý với Lâu Nguyệt Hoa, bất quá, lúc ấy Lâu Nguyệt Hoa cự tuyệt. Lâu Nguyệt Hoa cự tuyệt cao đồ của Thẩm Mạn Thanh, lại đưa cho một người vô danh vô tiếng.

“Sao ngươi biết?” Lâu Nguyệt Hoa hỏi.

“Có một tu sĩ không có bằng chứng của Hiệp Hội Đan Sư, cầm lệnh bài của ngài mở một cửa hàng đan dược ở Đan Đô.” Phàm Thiên Cần nói.

(dreamhouse2255)

Lâu Nguyệt Hoa không khỏi ngoài ý muốn: “Hắn tới Đan Đô mở cửa hàng đan dược? Vậy ta có thể qua bái kiến một chút.”

Phàm Thiên Cần khó hiểu nhìn Lâu Nguyệt Hoa: “Hội trưởng, người này quan trọng như vậy sao? Còn cần ngài phải tự mình tới bái phỏng?”

Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: “Ngươi đừng xem thường hắn, đó chính là một thiên tài đan thuật, giả có thời gian, khẳng định sẽ siêu việt hơn ta, người này rất có thể có một sư phụ cao minh chống lưng, nói không chừng còn là tồn tại cao siêu hơn ta nhiều.”

Phàm Thiên Cần vốn là có ý muốn để cho vị đan sư kia đi khảo hạch huy chương của hiệp hội, dù sao quy củ của Đan Đô đặt ở đó, nghe thấy Lâu Nguyệt Hoa coi trọng người nọ như vậy, lời muốn nói ra liền nuốt vào trong bụng. Ghế trưởng lão của Hiệp Hội Đan Sư chỉ có mấy cái như vậy, vị đan sư này nếu thật sự có bản lĩnh như những gì hội trưởng nói, tham dự khảo hạch chỉ sợ……

Phàm Thiên Cần cùng Lâu Nguyệt Hoa nói chuyện phiếm vài câu, sau đó liền đi rồi.

Lâu Nguyệt Hoa do dự một hồi, nói: “Lệ Viêm, gọi Thành Nhi tới cho ta.”

“Thành thiếu gia? Hội trưởng, ngài muốn mang Thành thiếu đi bái phỏng vị đan sư kia sao?” Lệ Viêm hỏi.

Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: “Không sai, vấn đề của Thành Nhi ta không có biện pháp, nói không chừng hắn lại có.”

Lệ Viêm kinh ngạc: “Vị đạo hữu kia lợi hại như vậy sao?”

(dreamhouse2255)

Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: “Không sai.”

……

Tống Bảo nghiêng ngả lảo đảo chạy vào nội viện, “Bạch lão bản, Bạch lão bản……”

Hai cái tên Diệp Phàm cùng Phạn Dạ đều không thể dùng, Diệp Phàm liền lấy tên gọi Bạch Diệp, Diệp Phàm muốn Bạch Vân Hi dùng tên Bạch Phàm, Bạch Vân Hi không thích, cảm thấy phèn, liền dùng tên của Bạch Vân Cẩn.

Diệp Phàm nhìn Tống Bảo, nói: “Ngươi không ở phía trước trông cửa hàng, chạy tới đây làm gì, cẩn thận đồ trong tiệm bị người trộm đi.”

Bạch Vân Hi nhìn Tống Bảo kinh hoảng thất thố, hỏi: “Có phải là người nào tới không?”

“Là Lâu đan sư tới, Lâu hội trưởng tới!” Tống Bảo đỏ hồng mắt, kϊƈɦ động khó có thể tự ức chế.

Diệp Phàm nhìn Tống Bảo, cảm thấy Tống Bảo thật giống một tiểu fan bị thần tượng xuất hiện dọa hồn phi phách tán.

“Lâu đan sư tới thì Lâu đan sư tới, xem ngươi bị dọa thành cái dạng gì, chút lá gan này thật là……”

Diệp Phàm khinh thường bĩu môi.

(dreamhouse2255)

Một tiếng cười khẽ truyền đến, Lâu Nguyệt Hoa mang theo một thiếu niên đi tới, “Bạch đạo hữu, làm phiền.”

Diệp Phàm phất phất tay, Tống Bảo lập tức chuồn ra ngoài cửa hàng.

“Là Lâu tiền bối a! Lúc trước không biết thân phận của tiền bối, càn rỡ rồi.” Diệp Phàm cung cung kính kính đứng lên chắp tay.

“Bạch đan sư luyện đan thuật xuất thần nhập hóa, cũng không kém hơn ta, ngươi cùng ta cũng có thể coi là cùng thế hệ.” Lâu Nguyệt Hoa nói.

Diệp Phàm lắc đầu: “Không hợp quy củ.”

Diệp Phàm nhìn về phía thiếu niên đứng cạnh Lâu Nguyệt Hoa, hỏi: “Vị này là?”

“Vị này là cháu trai ta, Lâu Thành.” Lâu Nguyệt Hoa nói.

Bạch Vân Hi nhìn Lâu Thành: “Cháu trai của tiền bối tuổi còn trẻ đã là Trúc Cơ đỉnh, nhân trung long phượng a!” Bạch Vân Hi khen tặng.

“Tư chất của Thành Nhi đúng là không tồi, bất quá……” Lâu Nguyệt Hoa nói một nửa, lại không có tiếp tục.

Lâu Nguyệt Hoa nhìn Diệp Phàm như đang suy tư gì, hỏi: “Bạch đạo hữu nhìn ra được cái gì sao?”

(dreamhouse2255)

“Thần hồn thiếu hụt.” Bệnh trạng cũng không khác Hứa Minh Dương bao nhiêu. “Đây là làm sao vậy? Bị người ám toán?” Diệp Phàm chống cằm, thầm nghĩ: Hẳn là sẽ không có ai dám đi ám toán cháu trai của đan sư Thiên cấp đi!

Lâu Nguyệt Hoa lắc đầu: “Cũng không tính, mấy năm trước Thành Nhi tìm được một khối khoáng thạch thuộc tính đặc thù, nguyên bản muốn dùng nó luyện chế thành pháp khí, lại không nghĩ tới bị khoáng thạch hấp thu hồn lực.”

Diệp Phàm hai mắt sáng lên: “Là Cửu U Minh Thiết!”

Lâu Nguyệt Hoa nhìn sắc mặt của Diệp Phàm, hỏi: “Đạo hữu biết lai lịch của khoáng thạch.”

Diệp Phàm nhìn Lâu Nguyệt Hoa, nói: “Chỉ là biết một cái truyền thuyết, trêи đời này có một chủng tộc gọi là Ma tộc, mấy vạn năm trước từng xâm lược tu chân giới, để lại một ít pháp môn tu ma, hiện tại rất nhiều công pháp mà tu giả ma đạo tu luyện nghe nói chính là biến thiên từ công pháp của Ma tộc mà đến, Ma tộc đến từ ma giới, tràn ngập ma khí, tu chân giới lại tràn ngập linh khí,Cửu U Minh Thiết này chính là vật của Ma giới, có thể hấp thu thần hồn.”

“Bạch đạo hữu thật uyên bác, truyền thuyết này ngay cả ta cũng chưa từng nghe nói qua.” Lâu Nguyệt Hoa tràn đầy khâm phục.

Diệp Phàm nhún vai: “Ta cũng chỉ là nghe sư phụ nói.”

“Không biết sư phụ của các hạ có từng nói đến đặc tính của Cửu U Minh Thiết?” Lâu Nguyệt Hoa hỏi.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhàn nhạt đáp: “Sư phụ nói Cửu U Minh Thiết lạnh lẽo, phi thường nặng, nếu sức lực không đủ lớn liền không thể khống chế, bên trong Minh Thiết ẩn chứa ma khí, nếu là người tâm trí không kiên định sử dụng có lẽ sẽ bị ma khí ảnh hưởng, tẩu hỏa nhập ma, bất quá, nếu là người tâm trí kiên định, sức lực lại đủ, thứ này chính là tài liệu luyện khí không tồi.”

Diệp Phàm khẽ đảo mắt, Cửu U Minh Thiết ở Nam Đại Lục chính là tài liệu luyện khí thập phần trân quý, dung nhập vào pháp khí đã hoàn thành cũng có thể tăng mạnh uy lực, Diệp Phàm biết, Diệp Khải Hiền năm đó cũng từng đi tìm Minh Thiết, nhưng lại không có tìm được.

Đồ vật trân quý như vậy, ở nơi này lại không có ai biết sao?

Lâu Nguyệt Hoa thở dài: “Rốt cuộc vẫn là cháu trai ta vô phúc! Uổng có bảo vật lại không thể sử dụng, làm cho linh hồn thiếu hụt, thực lực không thể tiến thêm. Không biết Bạch đạo hữu có cách nào giải quyết bệnh tình này của cháu trai ta không?”

“Thần hồn thiếu hụt, Bổ Hồn Đan là có thể giải! Tiền bối là đan sư Thiên cấp, hẳn là có thể luyện chế đi?”

Lâu Nguyệt Hoa lắc đầu: “Ta đã tốn không ít tâm lực luyện chế Bổ Hồn Đan, nhưng thí luyện mười mấy lần đều không có thành công, Bạch đạo hữu giúp ta xem đan phương một chút xem có phải là có vấn đề gì không?”

Diệp Phàm nhận lấy đan phương của Lâu Nguyệt Hoa, xem một chút nói: “Đan phương không thành vấn đề, đúng là như này.”

“Đan phương không thành vấn đề sao? Vậy kỳ quái.” Lâu Nguyệt Hoa hơi có chút ngoài ý muốn.

Bạch Vân Hi nghĩ tới Hứa Minh Dương, lên tiếng: “Bổ Hồn Đan cần sử dụng hồn lực luyện đan để điều chế, phương pháp bình thường không có hiệu quả.”

(dreamhouse2255)

Lâu Nguyệt Hoa nghe xong lời của Bạch Vân Hi, cũng nhịn không được nhìn qua, “Hồn lực luyện đan thuật? Các hạ cũng hiểu luyện đan.”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta không hiểu, chỉ là mưa dầm thấm đất biết một chút mà thôi.”

Diệp Phàm gật đầu: “A Cẩn nói không sai, đúng là cần hồn lực luyện đan thuật.”

Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: “Thì ra là thế, ta đã nói mà, mỗi lần đều không luyện được bao lâu liền nổ lò.”

Lâu Nguyệt Hoa vẫn luôn rất kỳ quái, lấy luyện đan thuật của hắn, luyện chế các đan dược khác cho dù thất bại cũng thường là ở bước cuối cùng, nhưng luyện chế Bổ Hồn Đan luôn là không bao lâu liền nổ lò, Lâu Nguyệt Hoa nguyên bản còn tưởng vấn đề nằm ở đan phương, không nghĩ tới lại là trêи đan thuật. Bất quá, cho dù biết cũng không làm được gì, hồn lực luyện đan thuật ngay cả Lâu Nguyệt Hoa cũng không biết.

Lâu Nguyệt Hoa nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Bạch đan sư có biết luyện chế Bổ Hồn Đan?”

Diệp Phàm gật đầu: “Biết a! Cũng không khó.”

Bạch Vân Hi nhịn không được ho nhẹ hai tiếng, trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái.

Bạch Vân Hi cắn chặt răng, Hứa Minh Dương từng nói qua, hồn lực luyện đan thuật khó khăn hơn linh lực luyện đan thuật mấy lần, nhưng bởi vì Diệp Phàm trời sinh linh hồn lực cường hãn, cho nên cảm thấy không khó, thứ mà cái tên này cảm thấy không khó, đối với người khác lại khó hơn lên trời.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm không thể hiểu được nhìn Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi nhìn vẻ mặt ngu ngốc của Diệp Phàm, buồn bực không thôi.

“Ta có thể mời Bạch đan sư ra tay giúp cháu trai ta luyện chế một lò đan dược?” Lâu Nguyệt Hoa hạ tư thái rất thấp.

“Đan dược trêи tay ta đã có, cũng có thể cho ngươi, bất quá, hai vị tính lấy cái gì đổi?” Diệp Phàm hỏi.

Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Bạch đan sư cần bao nhiêu linh thạch?” Lâu Nguyệt Hoa trở thành đan sư Thiên cấp đã nhiều năm, linh thạch đương nhiên không thiếu.

“Ta muốn Cửu U Minh Thiết, đan dược này chỉ đổi không bán, Cửu U Minh Thiết hoặc là nơi tìm được Cửu U Minh Thiết đều được.” Diệp Phàm nghĩ nghĩ nói.

Lâu Thành đứng một bên vẫn luôn trầm mặc đột nhiên lên tiếng: “Ta dùng vị trí tìm được Cửu U Minh Thiết đổi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được, bất quá, ngươi phải đảm bảo chỗ kia có Minh Thiết.”

Lâu Thành gật đầu: “Chỗ kia khẳng định có Minh Thiết, bất quá, ta nói, chỉ sợ ngươi cũng không dám đi.”

“Cái này liền không cần ngươi nhọc lòng, ở nơi nào?” Diệp Phàm hỏi.

(dreamhouse2255)

“Huyết Sắc Hoang Nguyên, Minh Thiết kia chính là lấy từ trong Ma Uyên Giếng của Huyết Sắc Hoang Nguyên ra.” Lâu Thành nói.

Lâu Nguyệt Hoa không vui nhíu mày lại: “Thành Nhi, ngươi chừng nào thì tới Huyết Sắc Hoang Nguyên?”

“Mấy năm trước.” Lâu Thành nhàn nhạt đáp.

“Sao chưa từng nghe ngươi nói qua?” Lâu Nguyệt Hoa nhíu chặt mày.

“Ta nói, thúc thúc liền không cho ta đi.” Lâu Thành không nóng không lạnh.

Lâu Nguyệt Hoa tràn đầy bất đắc dĩ nhìn Lâu Thành: “Ngươi thật là……”

Bạch Vân Hi: “……” Thiếu niên phản nghịch a!

“Ma Uyên Giếng trong Huyết Sắc Hoang Nguyên, ta hình như đã từng nghe nói qua, cái giếng kia được xưng là Giếng Tử Vong, đi xuống liền không lên được.” Diệp Phàm chống cằm nói.

Lâu Thành gật đầu: “Không sai, khối Minh Thiết kia là bị một đầu yêu thú quái dị cuốn lên, sau khi lên không bao lâu, yêu thú nọ liền chết.”

Diệp Phàm gật đầu: “Như vậy sao!”

Diệp Phàm lấy từ trong nhẫn không gian ra một lọ đan dược, ném cho Lâu Thành.

Lâu Nguyệt Hoa thô thô đảo linh hồn lực qua liền biết đây chính là Bổ Hồn Đan, Lâu Nguyệt Hoa không khỏi có chút nghi hoặc, Bổ Hồn Đan là một loại đan dược tương đối đặc thù, mà trêи tay Bạch Diệp này lại vừa vặn có.

Lâu Nguyệt Hoa nhìn Diệp Phàm, nói: “Tin tức này có chút mơ hồ, ta lại đưa một trăm vạn linh thạch cho Bạch đạo hữu đi.”

Diệp Phàm nhướng mày, thầm nghĩ: Đan sư Thiên cấp quả nhiên lắm tiền! Vừa mở miệng chính là một trăm vạn. “Nếu Lâu tiền bối cho ta vài cọng Bổ Hồn Thảo, linh thạch có thể ít một chút.”

“Chỗ này của ta vừa vặn còn thừa vài cọng Bổ Hồn Thảo, liền tặng cho Bạch đạo hữu đi.” Lâu Nguyệt Hoa thầm nghĩ: Bổ Hồn Thảo ngoại trừ dùng để luyện chế Bổ Hồn Đan thì cũng không còn tác dụng gì khác, nếu Bạch Diệp muốn, hắn lấy ra làm thuận nước giong thuyền cũng không có gì.

(dreamhouse2255)

……….