Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 504: Chuẩn bị trước khi rời đi



Mộc Ly Lạc thăng cấp Hợp Thể, toàn bộ học viện đều tràn ngập không khí vui mừng.

Diệp Phàm mang theo Tiểu Bạch đi đến Trận Pháp Viện.

Diệp Phàm vừa vào phòng, Văn Dịch Chi đã nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, ánh mắt si mê giống như là đang ngắm nhìn mỹ nữ tuyệt thế, kể cả khi tiểu lôi thú quay mông về phía hắn, hắn cũng vẫn cứ nhìn không biết mệt, Diệp Phàm cảm thấy ánh mắt của Văn Dịch Chi rất giống mấy ông chú biến thái.

"Sư phụ, ngài rất thích Tiểu Bạch sao?" Diệp Phàm chua lòm hỏi.

Văn Dịch Chi gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi, nó có thể hỗ trợ độ kiếp mà!"

Diệp Phàm: "......"

Diệp Phàm kể chuyện về thông đạo phi thăng cho Văn Dịch Chi nghe.

Văn Dịch Chi tức thì lắp bắp kinh hãi, "Chữa trị thông đạo phi thăng?" Văn Dịch Chi kinh ngạc hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy."
(dreamhouse2255)
Văn Dịch Chi nhìn Diệp Phàm, hít sâu một hơi, nói: "Chuyện chữa trị thông đạo phi thăng khó khăn hơn chữa trị truyền tống trận nhiều, rất nhiều."

Văn Dịch Chi vẫn luôn cho rằng năm đó Diệp Phàm nhận nhiệm vụ chữa trị truyền tống trận là bởi vì một ngàn vạn tích phân, hiện tại nghe Diệp Phàm nói, Văn Dịch Chi không thể không suy đoán, có khả năng năm đó Diệp Phàm đã bắt tay vào chuẩn bị cho việc chữa trị thông đạo truyền tống. Tên đồ đệ này của hắn thật sự quá có mộng tưởng, việc chữa trị thông đạo phi thăng, hắn ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến nữa, quả nhiên là hắn đã già rồi!

Diệp Phàm gật đầu: "Chuyện đó ta biết, lấy trình độ của ta hiện tại, muốn chữa trị cái truyền tống trận kia là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng ta chưa có nhìn thấy thông đạo phi thăng, có thể chữa được hay không phải tự mình đi khảo sát một chuyến mới biết được."


Diệp Phàm nhận được rất nhiều truyền thừa về trận pháp ở Điện Phủ Vĩnh Hằng, tầm mắt đã trống trải hơn nhiều, lấy trận pháp thuật của hắn hiện tại, Văn Dịch Chi chưa chắc đã có thể so được.

Văn Dịch Chi nhìn Diệp Phàm, cảm thán một tiếng: "Hiện tại trận pháp thuật của ngươi đã vượt qua ta rồi." Từ lần đầu tiên Văn Dịch Chi nhìn thấy Diệp Phàm, Văn Dịch Chi đã biết Diệp Phàm sẽ có tiền đồ vô cùng rộng mở, nhưng Văn Dịch Chi thật sự không thể ngờ được, mới qua vài chục năm ngắn ngủi, Diệp Phàm đã có thể vượt qua được hắn.

"Cực Phong Thiên chỗ chúng ta khá thái bình, nếu như ngươi muốn đi Việt Hành Thiên, vậy nhất định phải cẩn thận."

Ở Cực Phong Thiên Học Viện Lang Duyên bọn họ là lớn nhất, nhưng ở các địa giới khác, bình thường mỗi khu vực đều có vài thế lực lớn nắm quyền, các thế lực lớn lại đều có xung với nhau.

"Sẽ rất nguy hiểm sao?" Diệp Phàm hỏi.
(dreamhouse2255)
Văn Dịch Chi gật đầu: "Đương nhiên, hiện tại ai cũng biết là ngươi giàu chảy mỡ, chỉ riêng chuẩn bị sính lễ cho đệ đệ đã là 1 tỉ rồi, ở trong học viện thì không tính, nhưng đi ra ngoài, ngươi chính là dê béo ở trong mắt mọi người, ở thiên vực này có không ít hải tặc đâu, bọn họ mà gặp phải cái tên dê béo ngươi, nhất định sẽ vui mừng muốn chết."

Diệp Phàm không vui nói: "Sư phụ, ngươi lầm rồi, ta lợi hại như này, sao có thể là dê béo được?"

Văn Dịch Chi lắc đầu: "Thuyền giữ cẩn thận có thể dùng vạn năm!"

Diệp Phàm gật đầu: "Nói thế cũng đúng!"

"Ngươi dự tính khi nào thì đi Việt Hành Thiên?" Văn Dịch Chi hỏi.

Diệp Phàm cau mày lại: "Ta đang suy nghĩ đợi thêm một thời gian nữa."

Mộc Ly Lạc mới vừa thăng cấp Hợp Thể xong, cần có một khoảng thời gian để củng cố tu vi, người tới cầu đan lại nhiều như vậy, Diệp Phàm phải giúp đỡ xử lý một ít. Sau khi thăng cấp Luyện Hư, phù chú trong tay Diệp Phàm đã không còn nhiều nữa, Diệp Phàm dự tính chuẩn bị thêm một ít để phòng thân, làm những thứ đó xong, thời gian có thể đã trôi qua mấy tháng rồi.

Nguyệt Thỏ tiên tử tới để chúc mừng Mộc Ly Lạc, không thể ở lại quá lâu, Diệp Phàm nhận nhiệm vụ tiếp đãi Nguyệt Thỏ tiên tử, hắn dự tính có rảnh sẽ tới đặng thiên thỏ tộc xem một chuyến, Nguyệt Thỏ tiên tử đưa một khối lệnh bài cho Diệp Phàm, có khối lệnh bài này, Diệp Phàm có thể mượn truyền tống trận của đặng thiên thỏ tộc từ bất kỳ đâu.

......(dreamhouse2255)

Đan Viện.


Diệp Phàm nhìn tờ danh sách trên tay, than thở: "Sư phụ, vẫn còn mười lăm loại đan dược chưa luyện chế nữa."

Mộc Ly Lạc ngồi bên trên ghế bập bênh, nói: "Tốc độ của ngươi rất nhanh mà, chỉ còn mười lăm loại nữa thôi."

Diệp Phàm không vui nhìn Mộc Ly Lạc: "Sư phụ, chỗ này nên đến phiên ngài rồi......"

Mộc Ly Lạc lười biếng nhìn Diệp Phàm một cái, lắc đầu: "Đan dược do ngươi luyện chế ra phẩm chất tốt hơn ta mà, ngươi cứ làm đi."

Diệp Phàm cau mày lại: "Sư phụ, như vậy không tốt lắm đâu."

Mộc Ly Lạc nhìn Diệp Phàm: "Biết lắm khổ nhiều, ai bảo ngươi làm đồ đệ lại có năng lực như vậy làm gì chứ."

Diệp Phàm đen mặt nhìn Mộc Ly Lạc, trong lòng không thể không hoài nghi trước đây Mộc Ly Lạc muốn thu hắn làm đồ đệ là vì muốn hắn làm việc không công cho.

Hàn Mộ Phi đứng ở bên cạnh nhìn Diệp Phàm, không nhịn được mà khẽ cười một tiếng, thái độ của Diệp Phàm đối với Mộc Ly Lạc rất tùy ý, Mộc Ly Lạc cũng không có chút tức giận nào, tình cảm sư đồ thật sự rất tốt.

Diệp Phàm luyện đan, Hàn Mộ Phi đứng ở bên cạnh xem, không thể không nói, nhìn Diệp Phàm luyện đan cũng là một loại hưởng thụ.
(dreamhouse2255)
Ngay từ đầu Hàn Mộ Phi còn cảm thấy ở chung một phòng với Diệp Phàm rất kỳ quái, nhưng qua mấy ngày hắn liền bình thường lại, ngẫu nhiên còn thỉnh giáo một ít vấn đề với Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng vui lòng giải đáp.

Diệp Phàm khoanh tay, nói: "Sư phụ, ta còn có việc khác nữa."

Mộc Ly Lạc liếc Diệp Phàm một cái, hỏi: "Chuyện gì?"

"Minh đạo hữu ở Phù Viện mời ta đi nghiên cứu Phi Tiên Phù những loại thuộc tính khác......" Diệp Phàm hoàn toàn không có giấu diếm.

Mộc Ly Lạc cau mày lại: "Ngươi có rảnh làm mấy cái việc đó, lại không rảnh luyện đan cho ta sao?"

Diệp Phàm đảo đảo mắt: "Ta đang cần một ít tài luyện chế phù, chỉ cần nghiên cứu ra Phi Tiên Phù những loại thuộc tính khác, Minh đạo hữu sẽ miễn phí cung cấp cho ta một chồng tài liệu."

Mộc Ly Lạc không vui nói: "Ngươi thiếu chút tài liệu đó hay sao, trực tiếp mua là được rồi."

Diệp Phàm lắc đầu: "Có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm bấy nhiêu mà, sư phụ, ngài không biết ta có bao nhiêu cái miệng phải nuôi đâu."


Lạc Tuyết tiểu công chúa nghe vậy tức thì kỳ quái mà nhìn Hàn Mộ Phi một cái.

Hàn Mộ Phi cúi đầu, không nói gì, ánh mắt đảo trái đảo phải.
(dreamhouse2255)
Lạc Tuyết tiểu công chúa âm thầm hâm mộ mà nhìn Hàn Mộ Phi, mỗi khi Hàn Mộ Phi thỉnh giáo cái gì, Diệp Phàm từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều nói cho hắn, nàng thì khác, chỉ khi nào Diệp Phàm tâm tình tốt mới thuận miệng nói hai câu.

Mộc Ly Lạc bất đắc dĩ châm chọc: "Ngươi cũng tiết kiệm thật đấy!" Một ít tài liệu chế phù luyến tiếc bỏ tiền mua, lại chịu ra 1 tỉ cho đệ đệ làm sính lễ, khó trách các học viên trong học viện lại đều lấy Diệp Phàm làm hình tượng mẫu mực của một ca ca!

Diệp Phàm gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi! Có thể tiết kiệm thì phải tiết kiệm mà! Tiên tinh chỉ khi cần mới nên dùng đến."

Mộc Ly Lạc: "......" Ví dụ như giúp đệ đệ cưới đạo lữ sao? Mộc Ly Lạc theo bản năng mà nhìn về phía Hàn Mộ Phi.

"Chỗ này của ta có rất nhiều linh thảo không dùng đến, ngươi luyện hết số đan dược đó, chúng nó thuộc về ngươi." Mộc Ly Lạc thở dài một hơi, ném ra đòn sát thủ.

Diệp Phàm nhìn Mộc Ly Lạc: "Vậy được rồi!"

Diệp Phàm đảo đảo mắt, dù sao thì cũng đều là làm việc cho người khác, đương nhiên là làm việc cho Mộc sư phụ có lợi hơn, dù sao thì Mộc sư phụ cũng là đại năng Hợp Thể, ra tay càng hào phóng hơn một chút.

Mộc Ly Lạc: "......"

Tiểu lôi thú nằm rạp ở bên cạnh, lười biếng gặm tiên tinh.
(dreamhouse2255)
Mộc Ly Lạc ném một khối lôi châu cho tiểu lôi thú, tiểu lôi thú tức thì vồ lấy giấu ở dưới thân, sau đó chắp tay lăn lộn hành lễ với Mộc Ly Lạc, dáng vẻ ân cần vô cùng.

Diệp Phàm nhìn bộ dáng chân chó của tiểu lôi thú, trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Người khác cho tên nhãi này một chút đồ, nó liền giả đáng yêu tỏ vẻ cảm tạ, đổi thành hắn, nó chỉ biết có kiêu căng ngạo mạn, dáng vẻ không khác gì chủ nợ, giống như hắn có nghĩa vụ phải nuôi nó vậy, cái thứ hỗn trướng!

"Sư phụ, đây là lôi châu sao?" Diệp Phàm hỏi.

Mộc Ly Lạc gật đầu: "Đúng vậy! Vừa mới tới tay thôi, cho Tiểu Bạch vừa vặn."

Khi Mộc Ly Lạc thăng cấp, ít nhiều có Tiểu Bạch hỗ trợ, áp lực của hắn giảm không ít, Mộc Ly Lạc rất là coi trọng con yêu thú này của Diệp Phàm.


Diệp Phàm gật đầu, "À" một tiếng.

......

Thời gian đảo mắt lại trôi qua 5 năm.

Vốn dĩ Diệp Phàm cảm thấy chỉ cần nửa năm là có thể sắp xếp ổn thỏa mọi việc, nhưng nhiệm vụ luyện đan cứ cái sau nối cái trước xuất hiện, hắn còn phải chạy tới Phù Viện nghiên cứu một đống phù chú, thời gian nhân lúc không để ý hắn đã ở lại học viện thêm mấy năm, nhưng cũng không phải là không có thu hoạch, ít nhất thì, đan thuật, phù thuật của hắn đều có sự tiến bộ rõ rệt.
(dreamhouse2255)
Trong 5 năm này, tu vi của Bạch Vân Hi cũng cọ cọ tăng tới Luyện Hư trung kỳ.

"Nhị ca, ngươi muốn đi Việt Hành Thiên sao?" Diệp Cẩm Văn hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Ta phải đi xem xem thông đạo truyền tống có thể sửa chữa được hay không, ta còn từng đồng ý với đặng thiên thỏ tộc là đi hỗ trợ bọn họ bố trí trận pháp nữa." Vốn dĩ ba năm trước Diệp Phàm nên nhích người rồi, nhưng không cẩn thận lại kéo dài lâu như này.

"Nhị ca, đi đường cẩn thận." Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Lúc ta không có ở đây, ngươi cũng phải cẩn thận một chút."

Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Nhị ca yên tâm, cho dù ngươi không có ở học viện thì học viện vẫn có truyền thuyết của ngươi mà." Xem trên phần mặt mũi của Diệp Phàm, Mộc Ly Lạc tiền bối cùng Văn Dịch Chi tiền bối đều đối xử rất tốt với hắn, hắn lại đạt được truyền thừa của Kiếm Ý Tháp, chỉ cần tiêu hóa xong phần truyền thừa này, hắn sẽ có thể trở thành trưởng lão của học viện.

"Có vẻ như là tâm tình của ngươi rất tốt, tình cảm với tiểu phượng hoàng tiến triển rất tốt sao?" Diệp Phàm hỏi.

Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Cũng tạm được, ta hôn hắn, hắn không có phản đối."

Diệp Phàm bĩu môi, bất đắc dĩ mà trừng Diệp Cẩm Văn một cái, thầm nghĩ: Làm cả nửa ngày cũng chỉ hôn được một cái! Hắn tưởng rằng là tiểu tam đã vượt rào rồi chứ, hôn một cái thôi cũng vui vẻ vậy rồi, giống như là tên nhãi con chưa có kinh nghiệm gì vậy, thật mất mặt.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ném một cái nhẫn không gian cho Diệp Cẩm Văn: "Cái này cho ngươi, lần này ca ngươi đi ra ngoài, có khả năng trong thời gian ngắn không thể quay về được, ở bên trong này có hai trăm triệu tiên tinh, ngươi tiêu tiết kiệm chút, đây là vốn liếng cho ngươi theo đuổi tiểu phượng hoàng, theo đuổi đạo lữ ấy mà, là phải có tiên tinh mới tự tin được!"

Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Cảm ơn nhị ca!" Diệp Cẩm Văn hoàn toàn không khách sáo với Diệp Phàm, trực tiếp nhận lấy.

Diệp Phàm đảo đảo mắt: "Kỳ thật, tiểu phượng hoàng chính là một nhân tài, hiện tại đan thuật của hắn không tệ lắm, sau này đan thuật của hắn tăng lên, muốn kiếm tiên tinh hoàn toàn không phải vấn đề khó khăn gì, nếu như ngươi theo đuổi được hắn là có thể ăn cơm mềm rồi, như vậy rất có mặt mũi!"

Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Nhị ca, vì sao ăn cơm mềm lại có mặt mũi chứ?"

"Ăn cơm mềm là phải dựa vào mặt mũi mà, có thể dựa vào mặt để ăn cơm đương nhiên là chuyện có rất đáng tự hào rồi, chứng minh ngươi lớn lên rất đẹp trai!" Diệp Phàm nói.

Diệp Cẩm Văn: "......" Nghe còn rất có đạo lý.

"Mà có phải là tu vi của tiểu phượng hoàng tăng lên hơi nhanh không?" Diệp Phàm đột nhiên nói.

"Vốn dĩ tư chất của Mộ Phi rất tốt, tu vi đương nhiên tăng tiến nhanh rồi, không có gì kỳ quái cả!" Diệp Cẩm Văn nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: "Tư chất của hắn không tệ lắm, nhưng tu vi có thể tăng lên nhanh như vậy, nhất định là bởi vì ngươi chia một phần phúc lợi sau khi thu phục Kiếm Ý Tháp cho hắn, ngươi cũng hào phóng lắm, nhưng nếu làm như vậy, nó chưa chắc đã có thể chống đỡ được đến khi ngươi thăng cấp Luyện Hư."

Diệp Cẩm Văn không thèm để ý nói: "Cũng không sao cả, truyền thừa chung quy chỉ là ngoại lực, chỉ bằng chính ta ta cũng có thể thăng cấp Luyện Hư được mà."

Diệp Phàm gật đầu: "Ngươi nói như vậy cũng có đạo lý." Tuy rằng truyền thừa của Kiếm Ý Tháp có thể tiết kiệm cho Diệp Cẩm Văn mấy trăm năm khổ tu, nhưng nếu như tu vi tăng lên quá nhanh thì sẽ dễ ảnh thưởng đến tiến cảnh sau này, cho dù hiểu điều đó, nhưng Diệp Phàm vẫn không vui cho lắm. "Ngươi tốt nhất nhanh nghĩ cách theo đuổi được tiểu phượng hoàng đi, nếu không tiểu phượng hoàng coi trọng người khác, vậy thì ngươi lỗ nặng, hoàn toàn là làm áo cưới cho người khác."

Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Nhị ca, ngươi đừng trù ẻo ta!!" Diệp Cẩm Văn hít sâu một hơi, nói: "Nếu như Mộ Phi thật sự coi trọng người khác, vậy ta ...... ta sẽ đánh tàn phế người đó."

Diệp Phàm gật đầu: "Chủ ý này khá tốt."

"Nhị ca, đi ra ngoài ngươi nhớ điệu thấp một chút, lấy an toàn làm đầu, đừng để ngươi khác đánh cướp ngươi." Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Phàm gật đầu, vỗ vỗ bả vai của Diệp Cẩm Văn, nói: "Ngươi yên tâm đi, nhị ca ngươi cũng không phải là kẻ yếu kém gì, sẽ không có chuyện gì đâu."

Diệp Cẩm Văn: "......"
(dreamhouse2255)
..........