Xuyên Qua Chi Tranh Làm Sủng Phi

Chương 17: Trong Từ Thọ cung



Sau khi rời khỏi Phượng Nghi cung, Tiêu Uyển Từ mang theo Thu Quả đi thẳng đến Từ Thọ cung của Tạ Thái Hậu.

Từ khi Vĩnh Xương Đế đăng cơ, Tạ Thái Hậu liền xong việc lui thân, quanh năm ở trong Từ Thọ cung lễ Phật, rất ít khi quản chuyện hậu cung của Vĩnh Xương Đế. Chỉ có mùng một, mười lăm mỗi tháng, Hạ Hoàng Hậu sẽ mang theo chúng phi hậu cung, đi đến Từ Thọ cung thỉnh an bà. Tiêu Uyển Từ lại cảm thấy Tạ Thái Hậu là một người thông minh, điều này có thể được nhìn thấy qua việc Vĩnh Xương Đế rất hiếu thuận với bà.

Khi nghe cung nhân bẩm báo Ngọc Phù cung Cẩm Hoa điện Tiêu thường tại đến bái kiến, vẻ mặt Tạ Thái Hậu hơi sửng sốt, ngoại trừ mùng một, mười lăm mỗi tháng, bà rất ít tiếp kiến phi tần của Hoàng đế, đây là chuyện công khai ở hậu cung, không nghĩ tới Tiêu thường tại này còn đến Từ Thọ cung bái kiến, làm cho bà có chút khó hiểu.

Hướng ma ma bên cạnh hầu hạ thấy chủ tử nhà mình lộ vẻ nghi hoặc, mới lên tiếng nhắc nhở: "Tiêu thường tại đêm qua ở Càn Chính điện thị tẩm." Đối với Tiêu thường tại, Tạ Thái Hậu vẫn có vài phần ấn tượng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn có hơi tròn, hai mắt trong suốt sáng ngời, thanh âm uyển chuyển, tính tình duyên dáng hoạt bát, là người chính miệng bà đề nghị Hoàng đế giữ lại.

Thái Hậu chỉ là không ngờ tới Tiêu thường tại này lại thị tẩm nhanh như vậy, cái này có chút ngoài dự liệu của bà.

Vẻ ngoài của Tiêu thường tại cũng không phải là loại hình mà Hoàng đế yêu thích, việc Hoàng đế có thể vượt qua nhiều mỹ nhân và chiêu nàng thị tẩm cho thấy nàng là một người có tâm tư, có bản lĩnh.

Hoặc có lẽ Hoàng đế ăn thịt cá chán, muốn thay đổi khẩu vị sang cháo trắng rau xanh, Tạ Thái Hậu ở trong lòng tự động bổ sung.

"Nếu nương nương không muốn gặp Tiêu thường tại, thì để cung nhân ra báo là được." Thấy Tạ Thái Hậu đối với Tiêu thường tại bái kiến trên mặt có chút do dự, Hướng ma ma liền mở miệng đề nghị.

"Gặp mặt cũng không sao, là ai gia lúc trước đề nghị Hoàng đế mở miệng giữ Tiêu thường tại lại, nàng lần đầu tiên thị tẩm, liền biết đến Từ Thọ cung bái kiến ai gia, có thể thấy được là người lanh lợi hiểu quy củ, vậy gặp một lần đi." Tạ Thái Hậu mở miệng nói.

Trong lòng Hướng ma ma hơi kinh ngạc, Thái Hậu nương nương ngay cả cháu gái đồng tộc nhà mình cũng rất ít tiếp kiến, không nghĩ tới Tiêu thường tại lần đầu tiên bái kiến đã được gặp, cũng không biết Tiêu thường tại này có chỗ đặc biệt gì khiến người ta lau mắt mà nhìn*.

*lau mắt mà nhìn - quát mục tương khán (刮目相看): Nhìn người với thái độ tôn kính, không khinh thị, coi thường như trước nữa.

Rất nhanh đã có cung nhân hầu hạ tiến đến thông truyền.

Tiêu Uyển Từ chậm rãi tiến vào chính điện Từ Thọ cung, cung kính hành lễ với Tạ Thái Hậu đang ngồi ở chủ tọa, "Cẩm Hoa điện Tiêu thị bái kiến Thái Hậu nương nương, Thái Hậu nương nương kim an."



"Đứng dậy đi, thưởng trà." Thanh âm Tạ Thái Hậu hiền lành ôn nhu, nhưng lại không mất uy nghiêm.

Tiêu Uyển Từ hơi kinh ngạc, đãi ngộ này tốt hơn nhiều so với đãi ngộ ở Phượng Nghi cung của Hạ hoàng hậu, không chỉ ban thưởng ngồi, ngay cả nước trà cũng có, đây mới là đạo đãi khách.

Mặc dù nước trà Phượng Nghi cung có dâng lên nàng cũng chưa chắc dám uống, nhưng tốt xấu gì cũng phải có bộ dáng đãi khách một chút, không ngờ nàng cũng có một ngày kiểu cách* như vậy.

*kiểu cách: Cố làm ra vẻ sang trọng, lịch sự

"Tạ ơn Thái Hậu nương nương ban thưởng ngồi." Tiêu Uyển Từ vui vẻ nghe lời ngồi xuống, một cung nữ Từ Thọ cung bước đến dâng trà lên.

Tiêu Uyển Từ chỉ dám ngồi nửa cái mông ở trên tú đôn*, trong lòng cảm thấy so với gặp mặt Hoàng Thượng còn khẩn trương hơn.

*tú đôn: đệm ngồi

Đây chính là boss ẩn hình lớn nhất trong hậu cung và là người chiến thắng cuối cùng trong trận chiến cung đấu.

Mặc dù Tạ Thái Hậu hiện giờ bộ dáng hiền lành hòa ái nhưng bà cũng là một tay lão luyện, tranh đấu chém giết trong hậu cung tiên đế.

Tạ Thái Hậu không phải là nguyên phối* của tiên đế, bà là người sau khi Hoàng Hậu nguyên phối chết mới được tiên đế lập làm Hoàng Hậu, đồng thời lập Vệ Ly Mặc làm Đông cung Thái tử, ngồi vững vàng trên hậu vị cùng tiên đế hơn mười năm, thành công hỗ trợ cho Vệ Ly Mặc đăng cơ làm đế, vậy nên thủ đoạn và tâm kế nhất định không tầm thường.

*nguyên phối: vợ cả đầu tiên

Làn da Tạ Thái Hậu bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua cũng chỉ khoảng bốn mươi tuổi nhưng thật ra đã hơn năm mươi. Bà có đôi lông mày lá liễu và cặp mắt phượng rất đẹp, ung dung đoan trang, chắc hẳn lúc còn trẻ cũng là một đại mỹ nhân.

Tiêu Uyển Từ cảm thấy bốn chữ "ung dung quý phái" để hình dung Tạ Thái Hậu là chuẩn xác nhất, có thể là do Tạ Thái Hậu thường xuyên lễ Phật, trên mặt mày mang theo vẻ từ thiện hòa ái, làm cho người ta có vài phần hảo cảm.

"Tần thiếp vào cung đã lâu, lẽ ra nên sớm đến bái kiến Thái Hậu nương nương, nhưng lại sợ tùy tiện đến Từ Thọ cung sẽ quấy nhiễu sự thanh tịnh của người. Hôm nay tùy tiện đến đây, mong Thái Hậu nương nương chớ trách tội."

Tiêu Uyển Từ mỉm cười ôn hòa, nghe như thỉnh tội nhưng thật ra chỉ là lý do thoái thác.

Nếu Thái Hậu đã tiếp kiến nàng, tự nhiên là không trách tội, cấp bậc giống Tạ Thái Hậu nếu không muốn triệu kiến cung phi, cho người trực tiếp trở về cũng không ai có thể nói gì.

"Ai gia từ trước đến nay luôn không thích cung phi bái kiến, đó là chuyện hậu cung mọi người đều biết, ngươi thì có tội gì. Nghe Hướng ma ma nói đêm qua là ngươi hầu hạ thánh giá?" Tạ Thái Hậu hỏi. Truyện mới cập nhật

Tiêu Uyển Từ âm thầm chửi bậy, nói chuyện văn nhã với Thái Hậu thật sự rất khổ sở.

"Cảm tạ Hoàng Thượng không ghét bỏ, đêm qua chính là tần thiếp hầu hạ thánh giá."

Thái Hậu tuy không quan tâm đến chuyện hậu cung, nhưng chỉ cần bà muốn biết, tự nhiên sẽ có người báo cho bà biết đêm qua là nàng ở Càn Chính điện thị tẩm.



Tạ Thái Hậu đánh giá Tiêu Uyển Từ, thật sự nhìn không ra Tiêu thường tại có chỗ nào đặc biệt, trong hậu cung tràn đầy giai nhân thượng thừa, dung mạo của Tiêu thường tại chỉ có thể xếp vào trung đẳng.

Điểm đặc biệt chính là đôi mắt trong trẻo, da thịt trắng nõn, thanh âm uyển chuyển dễ nghe, xét như vậy, ưu điểm của Tiêu thường tại cũng rất nhiều.

Vĩnh Xương Đế luôn không coi trọng nữ sắc, điều này trước đây khiến Tạ Thái Hậu rất hài lòng, nhưng hiện tại bà không nghĩ như vậy nữa, số lượng con nối dõi trong hậu cung thật sự quá ít.

Trước kia, nể tình Hạ Hoàng Hậu sinh ra Nhị hoàng tử nên Thái Hậu đối với hành động của Hạ Hoàng Hậu ở hậu cung cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua. Bà đã từng làm Hoàng Hậu, tất nhiên là hiểu được những khó khăn ở vị trí đó, chuyện Hạ Hoàng Hậu làm đều là vì Nhị hoàng tử sau này có thể thuận lợi kế thừa đại thống*. Tuy nhiên sau khi Nhị hoàng tử chết non, khuyết điểm này cũng lộ rõ, Thái Hậu phát hiện Hoàng đế có quá ít người thừa kế, ít đến nỗi chịu không được giày vò như vậy.

*đại thống/đại tông: dòng dõi sẽ kế thừa ngai vàng. Trừ người kế vị, các hoàng tử hay con cháu vương gia khác gọi là tiểu tông/tông thất.

(Mọi người xem trên wattpad @chinguyen13042002 để ủng hộ mình nha)

Thái Hậu biết Vĩnh Xương Đế luôn thích những mỹ nhân có khuôn mặt trái xoan, vòng eo thon thả, giống như Lâm dung hoa, Tần phương nghi, Tô tần trong cung, đều là phi tần tương đối được sủng ái những năm gần đây.

Nói những phi tần này được thánh sủng thật ra là so sánh với những phi tử khác căn bản không có thánh sủng mà thôi, trên thực tế, số lần Hoàng đế vào hậu cung trong một tháng cũng chỉ gần bằng hai bàn tay.

Thái Hậu rất hài lòng với những người mới được chọn vào cung lần này, ít nhất số lần Hoàng đế vào hậu cung cũng tăng lên, giống như Ý tần thị tẩm liên tục bốn ngày, Thái Hậu nghe thấy cũng rất vui mừng.

Ngươi nói mỹ nhân như Ý tần, Thái Hậu không sợ Ý tần chuyên sủng sao? Bà đương nhiên là không sợ, Vĩnh Xương Đế là bà giáo dục ra, bà còn không biết tính tình hắn như thế nào sao.

Vĩnh Xương Đế muốn làm một vị vua anh minh trong thời kỳ thịnh vượng, cho nên hắn không mấy mặn mà với chuyện nữ sắc.

Hơn nữa Thái Hậu hiểu rõ hơn ai hết thói hư tật xấu của nam nhân, nam nhân luôn có mới nới cũ.

Hậu cung của Hoàng đế giai nhân đông đảo, dạng mỹ nhân gì chưa từng thấy qua, Văn quý phi thịnh sủng lúc trước, khí chất tao nhã không phải mỹ nhân bình thường có thể so sánh được.

Cho nên trái tim Hoàng đế làm sao chỉ đặt một người, chỉ là đổi người khác mà thôi.

Không quá vài ngày, lại tuyển người mới Phương tiểu nghi, Tiêu thường tại thị tẩm.

Dựa theo tần suất Hoàng đế vào hậu cung, tin tức tốt có thể sẽ sớm truyền ra, hoàng gia không thiếu nhất chính là phi tần có thể sinh con nối dõi cho Hoàng đế.

Tạ Thái Hậu bưng chén trà trên bàn lên, tao nhã nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Chậm rãi mở miệng nói: "Sau này không cần thường xuyên đến nơi này của ai gia, nên dùng tâm tư ở trên người Hoàng đế nhiều hơn, sớm vì hoàng gia khai chi tán diệp, sinh hạ hoàng tự, mới là bổn phận của những phi tần như ngươi."

"Cẩn tuân Thái Hậu dạy bảo." Tiêu Uyển Từ vội vàng đáp ứng. Thái Hậu nói không cần thường xuyên đến nhưng vẫn có thể tới, nàng tự hiểu điều đó trong lòng.



Tuy Thái Hậu là đại thụ không thể dựa vào, nhưng nàng cũng vạn lần không thể đắc tội, hiện tại lưu lại ấn tượng tốt, đối với nàng chỉ có lợi không có hại. Ít nhất ở chuyện thăng vị, một câu nói của Tạ Thái Hậu còn hữu dụng hơn bất cứ thứ gì.

Chỉ ở Từ Thọ cung uống hai chén trà, Tiêu Uyển Từ liền đứng dậy cáo từ, thời gian ở lại quá lâu sẽ làm người ta phiền chán, khiến cho ý định ban đầu của nàng không thành. Lần này tới Từ Thọ cung mục đích chính là làm quen với Thái Hậu, tương lai còn dài, nàng sẽ còn gặp Tạ Thái Hậu nhiều.

Con đường trở về từ Từ Thọ cung là phải đi qua Ngự hoa viên của hậu cung. Thu Quả liền đề nghị: "Tiểu chủ, phía trước là Ngự hoa viên, tiểu chủ có thể tới đó xem xem."

Tiểu chủ nhà mình không thường xuyên ra khỏi Ngọc Phù cung, tiến cung lâu như vậy, ngay cả Ngự hoa viên có phong cảnh đẹp nhất trong cung cũng chưa bao giờ đi dạo qua một lần. Tiêu Uyển Từ ngẫm lại sau khi vào cung, nàng quả thật không có tới Ngự hoa viên này dạo chơi, nàng chỉ nghe nói cảnh trí Ngự hoa viên hoàng cung này đẹp như thế nào, nhưng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, hiện tại vừa vặn đi ngang qua, cơ hội khó có được, nàng tất nhiên là muốn đi qua xem cảnh sắc Ngự hoa viên trong truyền thuyết này.

"Ta còn chưa từng tới Ngự hoa viên, chúng ta qua đó xem một chút đi." Tiêu Uyển Từ đáp ứng.

Ngự hoa viên là hậu hoa viên của hoàng gia, chiếm diện tích rất lớn, đang là mùa hè, cây cối xanh um tươi tốt, hoa cỏ tranh nhau khoe sắc.

Trong vườn kỳ hoa dị thảo, ao nước chồng lên nhau, núi đá lởm chởm, đình đài lầu các, cái gì cần có đều có, từng con đường nhỏ lát đá cuội ẩn mình giữa những bông hoa và thảm cỏ xanh.

Tiêu Uyển Từ vừa đi vừa thưởng thức cảnh sắc Ngự hoa viên, rất giống một tên nhà quê chưa từng trải đời, miệng phát ra từng đợt tiếng tấm tắc thán phục.

Thu Quả đối với hành vi của tiểu chủ nhà mình chỉ biết im lặng nhìn trời, nàng thật sự rất muốn nói: Tiểu chủ ơi, biểu cảm của người có thể không cần khoa trương như vậy không...!

Tiêu Uyển Từ thầm nghĩ: Không hổ là Ngự hoa viên được xây dựng bởi những thợ lành nghề nhất Đại Cảnh triều, nhìn thiết kế và tầm nhìn này xem, nhìn không giống như được xây dựng.

"Thu Quả, Ngự hoa viên này cảnh sắc thật đẹp, tại sao ngươi không nói sớm cho ta biết trong cung còn có nơi tốt đẹp thế này? Vậy thì ta đã không phải buồn chán cả ngày ở Cẩm Hoa điện." Tiêu Uyển Từ trong miệng lẩm bẩm oán giận.

Thu Quả bất đắc dĩ đỡ trán, tiểu chủ nhà mình lại bắt đầu cố tình gây sự, tiểu chủ cả ngày làm ổ ở Cẩm Hoa điện không muốn ra cửa, có thể trách nàng sao? Nàng so với Đậu Nga* còn oan hơn.

*Đậu Nga: là nhân vật trong một vở kịch "Sự bất công của Đậu Nga chạm tới trời đất" được viết bởi Quan Hán Khanh trong triều đại nhà Nguyên, kể về nỗi oan ức của Đậu Nga khiến trời đổ mưa máu, tuyết rơi tháng 6 và hạn hán kéo dài 3 năm.