Xuyên Qua Mạt Thế Thế Giới, Muốn Sống Sót Phải Tu Tiên

Chương 41: Vô nhân tính



Sơn thật không dám tin vào điều đang xảy ra trước mắt mình nữa. Sơn nhìn thấy một sinh vật hình người đang gào thét tại trong một buồng kính lớn, chính tiếng hét này đã tạo ra nhiễu loạn tinh thần Sơn mới cảm nhận được. Chẳng lẽ thứ này lại có năng lực hệ tinh thần? Chỉ thấy xung quanh buồng kính đã đứng đấy một số người đang làm động tác giơ tay ra, dường như là đang phóng thích ra thứ gì đấy. Sơn nhận ra được họ dường như đều là năng lực giả hệ tinh thần, đang sử dụng năng lực của họ để chống đỡ lại ảnh hưởng từ sức mạnh tinh thần của sinh vật trong buồng kính. Hơn nữa đám lính khi nãy cũng đã xếp thành vòng tròn thực hiện động tác y như vậy, thì ra đám lính này cũng đều là hệ tinh thần, có điều thông qua cảm nhận dòng chảy của dị năng lượng tuôn ra từ họ thì có vẻ là yếu hơn khá nhiều những người đứng đấy từ trước. Nhưng dù sao có còn hơn không, Sơn đã cảm thấy nhiễu loạn tinh thần lúc nãy đã yếu đi trông thấy, như vậy cách này là có tác dụng. Sơn mạnh dạn suy đoán đám người này chắc là đang làm thí nghiệm lên sinh vật mang năng lực hệ tinh thần kia thì gặp sự cố, khiến nó không kiểm soát được mà phóng thích sức mạnh quá mức ra ngoài, cần có người hỗ trợ áp chế lại.

Nhưng đây cũng không phải là điều mà Sơn kinh ngạc nhất, dồn chân nguyên lên hai mắt khiến cho cậu nhìn rõ ràng hơn chân diện mục của sinh vật kia, Sơn mới tá hoả nhận ra sinh vật này có những nét tương đồng với cái người mà cậu mới ghi nhớ ngoại hình. Vóc người cao gầy, tóc dài ngang vai, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hẹp dài, đây là miêu tả sơ qua của Nguyệt về người chị gái tốt bụng kia.

“Sao lại trùng hợp như thế được? Đừng nói là cùng một người chứ?” – Sơn nghĩ.

Mặc dù có khác biệt đôi chút như khuôn mặt có bị phủ một lớp như da cá sấu, khá sần sùi, đôi mắt đỏ chót như máu, chân tay hơi cong vẹo, đang bò bằng tứ chi, miệng vẫn đang không ngừng gào thét bằng chất giọng vặn vẹo, khó có thể nghĩ được đây có còn là con người hay không. Nếu đây thực sự là chị gái kia thì chuyện này rất không ổn rồi, sao lại bị biến thành bộ dáng này chứ, chẳng lẽ là thí nghiệm phi nhân tính của đám người quản lý kia. Nếu thật là vậy thì Sơn cũng có thể đoán ra được số phận của một số người phản kháng bị đem đi về đâu rồi. Cũng không nghe thấy Nguyệt kể qua chị gái này có năng lực gì, nhưng trước mắt thì sinh vật có khả năng là chị gái biến đổi thành lại có năng lực hệ tinh thần, hơn nữa lại khá mạnh.

Sơn nhìn ra được đây cũng không giống như là biến đổi thành xác sống, không biết có cách nào đảo ngược quá trình biến đổi này không? Sơn cũng không muốn một cô bé như Nguyệt phải nhìn thấy ân nhân giúp đỡ mình sống trong hình dáng một con quái vật như thế này. Mặc dù rất muốn tiến đến gần để xem xét tình hình thực hư, nhưng ở đây có nhiều năng lực giả hệ tinh thần như vậy, trừ khi Sơn đủ nhanh để hạ hết bọn họ một lượt, nếu không sẽ lập tức bị trấn áp mất. Sơn cũng không tự tin đến mức nghĩ rằng tinh thần lực chưa qua rèn luyện nhiều của mình có thể kháng trụ được nhiều năng lực giả tinh thần hệ như vậy.

“Cô ta bắt đầu suy yếu rồi, nhanh chóng chuyển sang chế độ gây mê ngay.” – Một người nam trung niên mặc áo blouse trắng đột nhiên lên tiếng.

Lập tức một người khác đứng cạnh bộ máy điều khiển trước buồng kính nhấn một cái nút, từng lỗ xả lắp trong buồng liên tục phun ra một loại khí hơi có màu xanh, chỉ vài hơi là đã bao phủ kín cả buồng. Đợi một tí cho khí xanh tản đi hết, sinh vật trong buồng kính đã nằm im tại chỗ không còn động đậy nữa. Thì ra đây là quy trình phun thuốc mê nhằm trấn áp sinh vật này, khá hiệu quả. Chỉ đợi cho sinh vật ngủ mê đi, mọi người trong đây mới thả ra một ngụm khí, dường như là đã sử dụng hết 120 phần trăm sức lực vậy, có người còn trực tiếp ngồi xuống đất thở.

“Hôm nay cô ta lại mạnh hơn một lần nữa rồi!” – Người đàn ông ra lệnh lúc nãy lại lên tiếng phá vỡ yên tĩnh – “Tốc độ tăng trưởng sức mạnh của cô ta sau khi tiêm loại thuốc kia vào là rất nhanh, nhưng ngược lại hình dáng bên ngoài cũng bị biến đổi theo, mà khả năng kiểm soát lực lượng cùng nhận thức càng giảm theo. Nếu cứ thế này có thể sẽ phải g·iết cô ta, huỷ đi thí nghiệm này mất.”

“Đáng tiếc, chỉ có cô ta sử dụng thuốc là sống sót được, hơn nữa năng lực cũng thành công tăng lên nhanh chóng, không bị biến đổi thành xác sống lập tức hoặc quá tải mà c·hết như những thí nghiệm khác.” – Một người khác thở dài tiếc nuối.

“Mẹ cái lũ vô nhân tính này, lại dám làm thí nghiệm trên cơ thể người khác.” – Sơn nghiến răng chửi thầm.

Sơn cũng chẳng nhận mình là người tốt gì, cậu cũng đã từng g·iết người, nhưng người cậu g·iết hoặc là đáng c·hết, hoặc là người dám hại cậu, chứ như cái đám kia làm thí nghiệm trên cơ thể người vô tội, hại họ vào con đường c·hết, cái này là không thể chấp nhận được. Nếu không phải thực lực chưa đủ, Sơn đã nhảy bổ ra cho mỗi tên một kiếm rồi, chứ làm gì phải ở một góc nghe bọn này tán dóc. Cố đợi thêm một tí nữa, cuối cùng đám người đứng xung quanh buồng kính cũng tản đi gần hết, Sơn lập tức bám theo sau lưng một người mặc áo blouse lúc nãy. Sơn muốn hạ người này để lấy được thẻ định danh hay cái gì đấy tương tự để ra vào hầm nghiên cứu bí mật này, người này có vẻ như là chức vụ cao nhất, chắc hẳn thẻ phải đa năng nhất đúng không?

Chọn mục tiêu thì tốt đấy nhưng mà người này dường như cũng là người có năng lực hệ tinh thần mạnh nhất, không hề dễ hành động, phải giữ khoảng cách một chút, chuẩn bị chút thủ đoạn phù hợp để đối phó. Sơn vừa theo dõi vừa nhớ lại lời sư phụ đã dạy sau khi gặp được người có năng lực hệ tinh thần trên tinh cầu này: “Người biết sử dụng công kích tinh thần khá phiền phức khi phải đối mặt, nếu cảnh giới con đủ cao thì tinh thần lực của con thừa sức tạo ra lực lượng ngăn chặn, đối kháng thậm chí là phản ngược lại công kích của đối thủ. Nhưng trong trường hợp cảnh giới chưa đủ cao mà gặp đối thủ như vậy thì sao, chẳng lẽ bó tay chịu thua, đương nhiên là không. Cách trực tiếp nhất là dùng thủ đoạn đặc biệt làm tăng lên tinh thần lực, nhưng như vậy thì phải có linh dược phù hợp hoặc công pháp tu luyện dành riêng cho tinh thần lực mới được, nhưng hoàn cảnh hiện tại thì không thể nào có. Cách bớt khó khăn hơn là con phải ngăn lại được người kia thi triển ra đòn t·ấn c·ông tinh thần. Bằng cách nào ư, ta thấy dùng trận pháp là hữu hiệu nhất, nhưng trận pháp loại này có hơi phức tạp một chút.”

Đang mải nghĩ cách thì người đàn ông này đã tiến vào một căn phòng khác, dường như là một căn phòng làm việc riêng.

“Không ổn, phòng này cũng có khoá đặc biệt.” – Sơn nghĩ.

Nếu không vào nhanh thì không có cách vào thông thường được nữa, trừ khi cưỡng ép phá cửa như vậy sẽ đánh động đến những người khác mất. “Kệ đi, đến đâu thì đến.” Trước khi người kia kịp đóng cửa, Sơn đẩy phanh cửa nhảy vào trong, sau đó nhanh tay đóng cửa vào. Người kia cũng bị hành động bất ngờ của Sơn làm cho giật mình, lập tức lùi nhanh ra một góc phòng. Biết là cách gần như vậy ẩn thân cũng không có tác dụng, Sơn liền giải trừ pháp thuật, hiện ra chân thân.

“Cậu rất can đảm đấy, lại dám tự tiện đột nhập vào phòng tôi.” – Người kia nhìn thấy Sơn thì cũng không sợ hãi gì, ngược lại là khá bình tĩnh – “Bản lĩnh cũng không hề nhỏ, nhưng đã gặp được tôi thì bản lĩnh của cậu chẳng có tác dụng gì đâu. Chủ động khai ra mọi thứ về cậu cùng lý do đột nhập đi, nếu không tôi sẽ dùng biện pháp mạnh.”

“Ông có vẻ khá tự tin vào năng lực của mình nhỉ?” – Sơn làm bộ trấn định.

“Ồ, cậu biết năng lực của tôi là gì sao? Nếu đã biết thì sao cậu vẫn có vẻ bình tĩnh như vậy được chứ, chẳng lẽ cậu cũng có năng lực hệ tinh thần.” – Người kia hơi ngạc nhiên suy đoán.

“Tạm thời thì không có.” – Sơn thành thật trả lời – “Nhưng xử lý ông thì hoàn toàn là đủ.”

“Ồ tạm thời thôi sao, nói cũng hay nhỉ, lại không sợ tôi, chẳng lẽ cậu có thiết bị bí mật gì ngăn được công kích tinh thần?”

Sơn cũng lười nói chuyện cùng người này rồi, cậu đã làm xong chuẩn bị, cũng không cần đợi cho ông ta thăm dò ra chân tướng của mình nữa. Sơn liền làm bộ muốn lao về phía người đàn ông kia, người kia cũng không ngờ Sơn lại không tiếp tục để cho ông thăm dò nữa mà đã trực tiếp hành động rồi. Không chần chừ ông ta liền nhanh chóng phóng thích ra một đòn t·ấn c·ông tinh thần cực mạnh về phía Sơn, ông tin tưởng cho dù cùng là tinh thần hệ thì với thời gian phát hiện năng lực chưa lâu sau tận thế, không ai có thể thắng qua được mình. Nhìn thấy Sơn bất động lại sau đòn t·ấn c·ông của mình, người đàn ông nhếch miệng lên cười, đang muốn lại gần một chút kiểm soát Sơn thì Sơn lập tức động thân thể, lao nhanh về phía ông ta. Lúc này người đàn ông muốn né tránh thì đã muộn, tốc độ của ông ta không thể nào nhanh bằng Sơn được, do đó ông ta đã lập tức bị Sơn đè xuống đất rồi.

“Làm sao có thể? Tại sao cậu lại không hề bị làm sao?”