Tập trung dưới sân kỳ thực cũng không có nhiều thứ cần nói lắm, hầu như công việc vẫn như những hôm trước thôi, chỉ có một số người việc làm không cố định như Sơn mới cần phải giao phó công việc thường xuyên. Sau khi những người của những khu vực khác đi hết, Sơn mới lại gần người quản việc, ra vẻ e dè hỏi:
“Thưa anh, em tuy là mới gia nhập trại, cũng đã được nhận việc làm trong đây, công việc đối với em cũng coi như phù hợp. Nhưng dựa theo trước kia lúc em chưa gia nhập trại, em chuyên được nhận nhiệm vụ dọn dẹp xác sống cản đường, hỗ trợ tìm kiếm thực phẩm.”
“Ý của cậu là gì?” – Người quản việc hơi nhíu mày.
“Ý của em là tuy năng lực em hạng không cao, nhưng em đã có kinh nghiệm trong việc ra ngoài chiến đấu, tìm kiếm lương thực, nhu yếu phẩm, nên em muốn xin anh cho em tham gia vào đội tìm kiếm.” – Hơi ngập ngừng chút, Sơn mới nhỏ giọng nói – “Em nghe nói thu nhập từ đội tìm kiếm cao hơn những việc khác, em nghĩ kiếm thêm để cho em gái em ăn nhiều một chút, nếu anh giúp đỡ em thì nếu kiếm được tốt em cũng xin hiếu kính anh một phần.”
“Thằng nhóc cậu ngược lại là cũng biết nghĩ đấy!” – Người quản việc tuy cười, nhưng trong giọng nói lại có chút nghiền ngẫm – “Tiếc là anh không làm chủ được cho cậu, cần báo lên cấp trên trước. Thế này đi, cậu chờ ở đây một chút, anh đi báo cáo, được thì anh sẽ báo lại cho cậu ngay.”